Chương 363
“Khụ khụ, Lão Thu này, Huyền Kiếm Môn các ông có đắc tội gì với tên tiểu tử này không?” Một vị cường giả Hoá Đỉnh cảnh khác thấy người gặp hoạ mà vui.
“Hahaha, vì sao không cướp cơ duyên của người khác, chỉ cướp của mình Huyền Kiếm Môn?” Một cường giả Hoá Đỉnh cảnh khác cũng thuận thế nói thêm một câu.
Đau khổ của người khác, chính là niềm vui của họ. Mấy cường giả này là người quen đã lâu, nhìn thấy đối phương chịu thiệt, bọn họ đương nhiên vui.
“Hừ!!!” cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn trợn mắt không thèm để ý.
Ông ta bây giờ không phải theo dõi đệ tử nhà mình, mà đã chuyển qua nhìn chằm chằm vào tên thiếu niên thần bí này, như là muốn nhìn manh mối trên người hắn. Ba người kia cũng như vậy, bọn, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào tên tiểu tử kia, ánh mắt đầy mong chờ.
Bọn họ muốn xem thiếu niên này có cướp cơ duyên của Huyền Kiếm Môn nữa không.
Tuy nhiên hành động tiếp theo của thiếu niên này lại làm bọn họ ngỡ ngàng.
“Chết tiệt! tên thối tha này cướp mấy cơ duyên linh khí đỉnh cấp của đệ tử tông môn ta rồi.”
“A!!! đến đệ tử của Thái Tuế thánh địa hắn cũng cướp!”
“Mẹ kiếp!! tức chết ta mất, đến môn phái của ta hắn cũng cướp, tên này có phải là người không!”
Tử Vân Bí Cảnh mở được một tháng.
Trong vài ngày tiếp theo, tiếng chửi rủa và than khóc của các đại tông mông vang lên từ bên ngoài bí cảnh.
Thiên lăng thuỷ màn gần như đã trở thành một chương trình phát sóng trực tiếp đặc biệt của thiếu niên thần bí nào đó.
Bóng người của hắn lớn hơn tất cả những người khác cộng lại.
Sự thật là bởi vì, trong vài ngày ngắn ngủi này, tiểu tử bí ẩn này đã cắt đứt ít nhất mười hai mười ba cơ duyên của các thế lực khác.
Mọi cơ duyên đều không nhỏ.
Không khoa trương khi nói, kể từ khi Tử Vân bí cảnh mở ra, tất cả cơ duyên trong tay của mọi người cộng lại đều không bằng một phần mười so với thiếu niên thần bí này. Từ đó có thể thấy, điều này đáng sợ như thế nào.
Trong lòng họ vô cùng nghi ngờ. Sao thiếu niên này lại có thể may mắn như vậy, hễ gặp là lại cơ duyên của người khác.
Điều này khiến người ta không thể hiểu nổi.
Cơ duyên là một thứ vô cùng mập mờ, trước giờ chưa ai có thể tham ngộ nhất nhị và họ cũng không tin rằng thiếu niên này lại có bản lĩnh này.
Vậy tại sao? Trên người thiếu niên này chắc chắn có bí mật.
Lúc này, khuôn mặt của bốn cường giả Hoá Đỉnh đã tối sầm lại.
Không ai dám cười nhạo ai nữa.
Nếu không, chỉ cười nhạo người khác một giây trước thì giây tiếp theo sẽ là cảnh tượng tự vả vào mặt mình.
Họ cũng đã huy động môn hạ của mình đi điều tra thân phận của tiểu tử này, nhưng sau kiểm tra một hồi, họ phát hiện ra rằng hắn không có bất kỳ sự liên hệ nào với bốn thế lực.
Giống như một người xuất hiện một cách vô căn cứ.
Kỳ lạ! Quá kỳ lạ!