Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 281:




Chương 281

Sao lại nhanh như vậy chứ.

Dựa vào độ bền của đại trận hộ thành, chí ít cũng phải kiên trì được một ngày mới phải.

Lúc này mới chỉ được có một tiếng thôi mà. Vậy chứng tỏ bọn họ, bọn họ….vẫn đánh giá thấp uy lực của đợt yêu thú tấn công lần này rồi.

Mắt thấy đại trận yêu thú xông vào Thiên Nguyên thành như thủy triều.

Cho dù đại trận hộ thành vòng trong vẫn còn, nhưng cũng khiến người khác run sợ, bất an.

“Chết tiệt! Cường giả bán Hóa Đỉnh và cường giả Toàn Đan Cảnh nào dám xuất chiến, tới chỗ ta tập hợp.”

“Vì bảo vệ người thân, thế lực, gia tộc, còn có hàng trăm hàng vạn bách tính Thiên Nguyên thành của chúng ta.”

“Trận này, chúng ta phải quyết chiến tới cùng rồi!”

Một cường giả bán Hóa Đỉnh thực lực tương đối mạnh, nghiêm túc tuyên bố.

“Ta đi!”

“Chuyện này sao mà thiếu ta được.”

“Còn có ta nữa.”

“Tới thì tới, sợ đếch gì.”

“Chẳng phải chỉ là mấy con súc sinh thôi sao, giết hết là xong chuyện.”

Chỉ có một bộ phận nhỏ đứng ra, cho dù đôi chân của bọn họ đang run rẩy, cho dù trong ánh mắt bọn họ có sự sợ hãi, cho dù trong lòng họ e sợ, nhưng vẫn đứng ra.

Bởi vì bọn họ biết, với mức độ mạnh mẽ của đợt yêu thú tấn công này, cho dù bọn họ không đứng ra, chỉ e cũng không thể chạy thoát khỏi kiếp nạn này.

So với bị truy sát, còn không bằng chiến đấu cho sảng khoái.

“Ta cũng đi.”

Một thiếu niên Luân Hải Cảnh tầng thứ năm, cũng bước qua đó.

Điều khiến người ta bất ngờ là, sắc mặt thiếu niên cực kỳ bình tĩnh, trong ánh mắt lại không có một chút e sợ nào, ngược lại, ánh mắt nhìn về phía bầy yêu thú đang tràn tới, còn mang theo sự nóng lòng mong đợi.

Tất cả các cường giả bán bộ Hoá Đỉnh và cường giả Toàn Đan cảnh cũng đã nhìn thấy Lâm Tiêu đứng dậy.

Nhưng trong lúc bọn họ ngạc nhiên nhưng cũng không quá chú ý.

Người có tu vi Luân Hải cảnh sẽ không có tác dụng quá lớn trong việc chống lại bầy thú này.

“Tiểu huynh đệ, hành động lần này của chúng ta chính là ngăn cản tiến độ của bầy thú, ngươi chỉ có tu vi Luân Hải cảnh thì thủ ở cổng thành là được rồi.” Một vị cường giả Toàn Đan cảnh khuyên.

“Ta cũng muốn tiến về phía trước, bảo vệ Thiên Nguyên, người người đều có trách nhiệm.” Lâm Tiêu nghiêm túc nói.

Người người đều có trách nhiệm bảo vệ Thiên Nguyên sao? !

Khi những người xung quanh nghe thấy lời này, tất cả đều cảm động.

Họ không bao giờ ngờ rằng một thiếu niên Luân Hải cảnh tầng thứ năm lại có nhận thức này khi đối mặt với một bầy thú đáng sợ như vậy.

Điều này làm cho một số cường giả Luân Hải cảnh trong đám người không đứng ra mặt đỏ bừng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.