Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 267:




Chương 267

Vậy sao lại muốn giúp bọn họ.

Giúp đỡ Kiếm Ma Tông bọn họ, tương đương với đối nghịch với hoàng thất Đại Ngụy.

Đây không phải là chuyện tốt đẹp gì.

“Cảm tạ các hạ đã ra tay tương trợ, xin hỏi các hạ là….?” Phương tông chủ nhìn đối phương, tò mò hỏi.

Vô duyên vô cớ tới giúp đỡ, khiến bọn họ rất khó hiểu, đồng thời cũng rất thấp thỏm.

“Bái kiến Phương tông chủ, tại hạ Dạ Cô Thành, nhận sự ủy thác của người khác, tới bảo vệ sự an toàn cho Kiếm Ma tông!”

Người ra tay chính là Dạ Cô Thành.

Vị tiền bối kia tuy không nói gì nhiều, nhưng từ thái độ và giọng điệu của tiền bối, hắn ta có thể cảm nhận được Kiếm Ma tông đối với tiền bối rất quan trọng.

Nếu đã vậy, hắn ta không thể để người của Kiếm Ma tông chết trước mặt mình được.

“Dạ Cô Thành??”

“Dạ Cô Thành!!”

“Người thứ mười tám trên Chân Long Bảng lần trước, Dạ Cô Thành?”

“Sao lại là hắn chứ? Tại sao hắn lại giúp Kiếm Ma tông!”

“Không ổn, nếu hắn đứng về phía Kiếm Ma tông, vậy thì chỉ e là hôm nay khó mà san bằng được Kiếm Ma tông rồi.”

Người của hoàng thất Đại Ngụy nghe danh của Dạ Cô Thành đều chấn động trong lòng.

Người thuộc top hai mươi của Chân Long Bảng, có kẻ nào mà không phải là thiên tài, yêu nghiệt.

Kiếm Ma tông vậy mà lại mời được loại người này.

Phương tông chủ cũng không khỏi kinh ngạc.

Chịu sự ủy thác từ người khác, bảo vệ sự an toàn của Kiếm Ma tông, khẩu khí này không hề tầm thường nha.

“Thì ra là Dạ các hạ, ngưỡng mộ đã lâu. Vậy có thể nói cho ta biết, là ai ủy thác không???” Phương tông chủ hiếu kỳ hỏi.

Đây là một ân tình lớn đấy. Nếu lần này Kiếm Ma tông có thể bảo toàn, ông ấy nhất định sẽ đích thân đi cảm tạ.

“Cái này à, vậy thì ta phải hỏi ý của vị tiền bối kia đã.” Dạ Cô Thành bình tĩnh đáp.

Phương tông chủ ngẩn ra.

Tiền bối???

Người mà ngay cả Dạ Cô Thành cũng phải gọi là tiền bối?

Vậy thì chắc chắn phải là cường giả Hóa Đỉnh Cảnh rồi.

Nhưng, nhưng mà Kiếm Ma tông bọn họ từng kết giao với một cường giả Hóa Đỉnh Cảnh từ khi nào vậy?

Phương tông chủ nghĩ nửa ngày, nhưng vẫn chẳng nghĩ ra chút manh mối nào.

Nhưng mà, có Dạ Cô Thành ra tay. Cảnh lão cũng thu trường kiếm lại, khí thế trên người cũng rút lại, lại biến trở lại thành một ông lão tiều tụy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.