Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 253:




Chương 253

Thành Thiên Nguyên, trong phòng dành cho khách quý của nơi đấu giá.

Lâm Tiêu đứng dậy và trả 50 triệu linh thạch ở cửa, sau đó kéo quả trứng yêu thú khổng lồ vào trong phòng.

“Tiền bối, đây rốt cuộc là loại trứng yêu thú gì vậy?” Hội trưởng Mặc sờ sờ, dùng linh thức thăm dò, nhưng không phát hiện được gì.

“Ta cũng không biết.” Lâm Tiêu khẽ lắc đầu.

“Hả?!”

Câu trả lời này khiến hai người kia chết lặng.

Không biết ư?

Không biết mà dám bỏ ra 200,300 triệu để mua quả trứng yêu thú này không, đây không phải não có… khụ khụ.

“Tiền bối, nếu nó nở ra một yêu thú vô dụng, chẳng phải là bị thiệt rồi sao?” Hội phó Mã nghi ngờ hỏi.

“Hả? Ai nói ta muốn ấp nó?” Lâm Tiêu nghi ngờ liếc đối phương một cái.

“Vậy tiền bối muốn thế nào?” Hai người đều cảm thấy khó hiểu.

Lâm Tiêu không giải thích, mà trực tiếp đấm vào đỉnh của quả trứng yêu thú khổng lồ.

Bùm!

Nhưng quả trứng yêu thú khổng lồ chỉ lung lay một chút và không có bất cứ hư hại gì.

“Ồ? ! Có vẻ cứng đấy!” Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu kinh ngạc.

Không sai, hắn không có ý định ấp trứng và nuôi linh sủng.

Mà khi nhìn thấy quả trứng yêu thú này, Cửu U Trấn Ma Ấn trong cơ thể hắn có chút chuyển động, dường như có một sự kích thích vội vàng muốn nuốt chửng nó.

Hai vị hội trưởng hội phó được coi là những người có hiểu biết sâu rộng nhưng hôm nay họ đã bị tiền bối trước mặt làm cho kinh ngạc không biết bao nhiêu lần.

Những hành động và suy nghĩ của tiền bối đã lần lượt phá vỡ nhận thức của họ.

Luân Hải cảnh tầng thứ tư dẫn đan kiếp.

Gặm sống Thạch Chung Nhũ cấp phẩm trăm năm. Cơ thể sở hữu ba ý cảnh chi lực.

Bỏ ra 200, 300 triệu để mua một quả trứng yêu thú, không phải để ấp mà chỉ để đập?

Ở bên cạnh, sau khi Lâm Tiêu đấm thử hai lần, hắn vẫn không đập vỡ được vỏ trứng nhưng trong lòng hắn đã có chút cảm giác về độ cứng của vỏ trứng.

“Tiền bối, hay là để ta giúp ngài, chỉ là đập vỡ một chút vỏ trứng thôi đúng không?” Hội trưởng Mặc thấy vậy không nhịn được liền nói.

Ông ta cảm thấy dựa vào thực lực bán bộ Hoá Đỉnh của mình, việc phá vỡ vỏ trứng dễ như chở bàn tay.

“Không cần đâu, ta có thể.” Lâm Tiêu từ chối.

Hắn tin rằng đối phương có thể phá được nhưng hắn không nghĩ đối phương có thể kiểm soát được lực đạo của mình.

Lỡ như cả quả trứng bị đập vỡ, hắn tìm ai để bắt đền đây.

Soạt! !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.