Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 232:




Chương 232

Gửi đấu giá hai viên đan dược?

Chỗ bọn họ, nhận đấu giá đan dược, thông thường đều tính theo bình mà?

Ông lão Toàn Đan kia ngẩn ra một lúc, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời: “Quý khách thân mến, nếu giá trị của đan dược không đạt tới trăm vạn linh thạch, thì phải đợi tới mấy ngày sau, sẽ có buổi đấu giá quy mô nhỏ hơn.”

Trăm vạn linh thạch sao?

Vậy chắc là không vấn đề gì.

“Được, vậy đan dược này giao cho ông, ông đi chuẩn bị đi.” Lâm Tiêu đưa hai bình đan dược qua, mỗi một bình ngọc chứa một viên đan dược.

Ông lão Toàn Đan kinh ngạc.

Theo như ý vị khách này nói, hai viên đan dược này đều có giá lên tới trăm vạn sao?

Đây là một tin tốt đó nha.

Trong buổi đấu giá lần này của bọn họ, cũng chỉ có bốn loại đan dược có giá trị tương tự như vậy.

Loại đồ như này hoàn toàn không sợ nhiều.

Có nhiều đến mấy cũng sẽ bị các thế lực lớn tranh đoạt sạch mà thôi.

Thuộc loại sản phẩm được nhiều người yêu thích đó.

“Quý khách thân mến, ta có thể kiểm tra một chút được không?” ông lão Toàn Đan khách khí hỏi.

“Được.” Lâm Tiêu gật đầu đáp.

Ông lão Toàn Đan cẩn thận từng li từng tí, mở bình ra.

Một mùi đan dược thơm nồng lập tức tỏa ra.

“Cái gì!!! Đây là….. Huyền Minh Phá Cảnh Đan!!!” ông lão Toàn Đan bất ngờ hô lên.

Vị khách quý này thật quá là khiêm tốn rồi. Đan dược này đâu chỉ đáng giá trăm vạn chứ, đây rõ ràng là loại đan dược đáng giá ngàn vạn đấy.

Thật sự là một viên khó cầu.

Đợi chút….

Ông lão Toàn Đan bỗng dưng mở trừng mắt.

Cứ như là gặp ma vậy.

Phẩm giai của viên đan dược này hình như là….trời ạ!!! Nhất khí sương đan?

“Quý khách thân mến, ngài, ngài chắc chắn muốn bán đấu giá viên đan dược này sao?” ông lão Toàn Đan kinh sợ hỏi lại.

“Đúng vậy, ta muốn hỏi một chút, loại đan dược này nên đặt giá khởi điểm là bao nhiêu linh thạch đây?” Lâm Tiêu thắc mắc hỏi.

Hắn vẫn đang thiếu sáu tỷ linh thạch, cũng không biết hai viên đan dược này có thể bán được bao nhiêu.

“Đan dược cấp bậc nhất khí sương đan, còn là Huyền Minh Phá Cảnh Đan, giá trị này…không thể ước lượng được.”

“Quý khách thân mến, xin đợi cho một lát, ta cần mời chủ quản đại nhân của chúng ta tới.”

Ông lão Toàn Đan lập tức cho người đi mời chủ quản đại nhân.

Không bao lâu sau, một ông lão mái tóc bạc phơ, tinh thần quắc thước xông vào trong tĩnh phòng.

“Ở đâu cơ? Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc nhất khí sương đan!” ông lão tóc bạc vội vàng hô lên.

“Chủ quản đại nhân, ở đây.” ông lão Toàn Đan kia cung kính đưa bình đan dược kia qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.