Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 235: Thằng khốn này




Lúc này, đến cả bà chủ tửu quán cũng phải sửng sốt, tên này hung hãn đến thế sao?
Hắn đang lấy một chọi hai đó, hơn nữa đối phương còn là cường giả tầng thứ bảy cảnh giới Thông Thiên.
Còn bên phía Trần Phong, hắn chỉ có một mình mà thôi. Bản thân hắn vẫn là tầng thứ bảy cảnh giới Hóa Tượng, giữa hai người cách nhau chừng một cảnh giới lớn.
"Trời đất, tên này có còn là con người nữa không?" Tên lính đánh thuê đầu trọc xoa xoa cái đầu bóng láng của mình, vẻ kinh ngạc và khiếp sợ tràn đầy trên gương mặt hắn ta.
Một người tầng thứ bảy cảnh giới Hóa Tượng đánh nhau với hai người tầng thứ bảy cảnh giới Thông Thiên, hắn †a chưa bao giờ nghe thấy chuyện chiến đấu vượt cấp như thế này. Quan trọng là tên nhãi kia không hề yếu một chút nào, dù lấy một đánh hai vẫn không rơi vào thế kém.
Thiên tài tuyệt thế của Kiếm Vũ Các gì chứ, trước mặt tên kia, chẳng đáng một đồng!
"Thằng khốn này!"
Bắc Vương chật vật đứng dậy, hắn ta đưa tay lau vết máu bên khóe miệng, sự hận thù hằn rõ trên mặt.

Chính bản thân hắn ta cũng không ngờ được, linh lực và kiếm thuật của tên nhãi kia lại mạnh đến thế.
Một kiếm ban nãy, nếu hắn phản ứng không kịp, chỉ sợ bây giờ đã trở thành cái xác nằm trên đất.
"Ông đây phải làm thịt ngươi!"
Bắc Vương ngẩng đầu, nắm chặt trường kiếm trong tay, nhưng ngay sau đó, Trần Phong đang đứng trước mặt hắn lại nở nụ cười kì lạ, thân hình biến mất ngay tại chỗ.
Vụt!
Gần như chỉ trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt Bắc Vương như bóng ma.
Thanh kiếm vút ra mang theo ánh sáng lạnh lẽo.
Khoảng không như bị nhát kiếm chém ra làm đôi, gió mạnh b ắn ra tứ phía.

Vô vàn yêu ma quỷ quái xuất hiện trên thế gian.
Vào giờ khắc này, xung quanh đây như biến thành Cửu U Địa Ngục, máu và lửa điên cuồng thiêu đốt giữa trời đất.
Bắc Vương trợn tròn mắt, sự khó tin quay cuồng trong mắt hắn ta.
Kiếm ý. Không ngờ lại là kiếm ý.
Chỉ trong nháy mắt, hắn ta rút kiếm ra, cố gắng cản lại kiếm của Trần Phong.
Roeẹt.
Tuy nhiên, chỉ trong giây phút tiếp theo, khi hắn ta vừa rút kiếm ra, một luồng sáng lạnh lẽo đã xuyên qua yết hầu của hắn.
Cheng!
Tiếng kim loại lảnh lót vẫn còn vang vọng bên trong tửu quán.
Một đoạn kiếm sắc bén được đúc thành từ Hắc Kim Thạch rơi xuống.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.