Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 19: Thân phận kinh người




Ở trước mặt Cố Thanh Phong lại có thể lạnh nhạt như vậy, thì thân phận chắc chắn rất kinh người.
Không nói những người khác, ngay cả Nguyễn Quân Trác cũng không ngờ Tịch Thiên Dạ lại bày ra cái thái độ này nhưng nàng không nói gì thêm nữa, nàng cũng không thèm để ý thái độ không tôn trọng Cố Thanh Phong của Tịch Thiên Dạ.
Nhưng mà Thiên Huân quận chúa và Thập Thất hoàng tử cũng không có biểu hiện bất ngờ nào, bởi vì lúc trước ở yến hội thì Tịch Thiên Dạ đã biểu hiện ra như thế. Một tên có tính cách khô như khúc gỗ, không có một chút đức tính đối nhân xử thế nào.
Dạng người như thế này, nói như rồng leo, làm như mèo mửa*, rất ngông nghênh nhưng lại không có tài năng, một khi rời khỏi học viện mà đi ra ngoài xông xáo, chắc chắn sẽ phải ăn thiệt thòi rất lớn, cũng có khả năng phải trả giá bằng cả mạng sống.
"Cố lão tiền bối, vị bằng hữu này của ta mắc một chứng ham ngủ rất kỳ quái, tài nghệ của Quân Trác nông cạn, không thể nhìn ra đầu mối nào, không biết Cố lão tiền bối có thể trợ giúp một chút hay không." Nguyễn Quân Trác thản nhiên nói.
Tịch Thiên Dạ nghe vậy, liếc mắt nhìn Nguyễn Quân Trác có chút ngoài dự đoán.
Thì ra nguyên nhân gọi hắn tới đây chính là để xem bệnh cho hắn. Người đại tỷ này nhân phẩm cũng không tệ.
Những người khác nghe vậy, dùng ánh mắt ngạc nhiên dồn dập nhìn Tịch Thiên Dạ.
Chứng ham ngủ?
Trên đời này lại có cái chứng hỗn tạp như vậy sao? Ngay cả thiên kiêu chi nữ Nguyễn Quân Trác cũng bó tay, cầu xin Cố Thanh Phong tự mình ra tay ư.
"Nguyễn Quân Trác tự mình cầu cứu cho hắn, thể diện lớn như vậy, khó trách lại rất kiêu căng, quan hệ của hắn với Nguyễn Quân Trác là cái gì chứ?”
Thiên Huân quận chúa nhìn Tịch Thiên Dạ với vẻ ngạc nhiên, có thể làm cho Nguyễn Quân Trác bỏ ra mặt mũi để cầu xin người khác, thật không đơn giản.
Thập Thất hoàng tử bên cạnh nàng thấy tình cảnh như vậy thì chau mày lại, sắc mặt trở nên âm trầm.
"Ồ?Chứng ham ngủ này rất khó trị à, đó chính là một cái chứng rất hiếm thấy. Nếu Quân Trác ngươi cũng đã nói như vậy, lão phu sẽ tự mình ra tay.
Cố Thanh Phong nhẹ gật đầu, kinh ngạc nhìn Tịch Thiên Dạ, vẫy tay nói: "Người trẻ tuổi, tới đây để lão phu nhìn một chút, hi vọng là ta có thể giúp được ngươi."
Tịch Thiên Dạ hơi trầm ngâm, nhưng vẫn bước ra phía trước, mặc dù hắn không cần người khác xem bệnh cho mình, nhưng hắn cũng không thể cự tuyệt ý tốt của Nguyễn Quân Trác.
"Kỳ quái kỳ quái, lão phu hoàn toàn không nhìn ra cơ thể hắn có vấn đề gì, ta đã kiểm tra được là hắn vẫn rất khỏe mạnh mà."
Cố Thanh Phong cau mày, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu, cái chứng ham ngủ này, mà lại khiến cho hắn không nhìn ra nguyên nhân.
Hắn không có hoài nghi Nguyễn Quân Trác, dù sao thì Nguyễn Quân Trác không cần lừa hắn làm gì.
Nguyễn Quân Trác nghe vậy, mắt đẹp ngưng lại, chẳng lẽ là ngay cả Cố Thanh Phong cũng không nhìn ra đầu mối nào ư?
Tịch Thiên Dạ làm dược đồng cho nàng những năm vừa qua, kỳ thật nàng đã âm thầm đi tìm luyện đan Tôn Giả xem bệnh cho hắn, nhưng mà kết luận lại giống nhau, không nhìn ra căn bệnh là gì, chính là một người khỏe mạnh không có bệnh gì cả.
Nhưng mà mấy năm qua, Nguyễn Quân Trác khẳng định chắc chắn là trên người của Tịch Thiên Dạ có mắc một chứng ham ngủ rất cổ quái.
"Quân Trác, trên người hắn vấn đề, trong thời gian ngắn lão phu cũng không thể kết luận được gì, hoặc là do ánh mắt của lão phu còn thiển cận, nhìn không ra nguyên nhân. Thế nhưng những người luyện đan Tôn giả lợi hại hơn ta ở Lan Lăng quốc lại có không ít, trong hoàng cung cũng có hai vị. Ta có thể làm chủ đưa hắn vào trong cung chữa trị cẩn thận.”
"Bất quá, vì thứ sử dụng chính là tài nguyên của hoàng thất, cho nên không thể không có yêu cầu, ta có một cái yêu cầu nho nhỏ, không biết Quân Trác ngươi có thể đáp ứng hay không."
Cố Thanh Phong hơi trầm tư sau nói.
"Cố lão ngươi cứ nói." Nguyễn Quân Trác thản nhiên nói. Mặc dù những năm gần đây thế lực của Lan Lăng quốc có chút suy yếu, nhưng năng lực của hoàng thất cũng không thể coi thường, nói không chừng lại có thể chữa trị cho Tịch Thiên Dạ.
"Lần đan tháp thí luyện sau, hi vọng Đan Minh có thể cho Lan Lăng quốc chúng ta hai thành danh ngạch."
Cố Thanh Phong chăm chú nhìn Nguyễn Quân Trác, hắn hết sức muốn biết là Tịch Thiên Dạ có trọng lượng trong lòng nàng hay không. Đây là một cơ hội hiếm thấy, hắn nhất định phải nắm bắt, dạng người giống như Nguyễn Quân Trác, ngươi nói chuyện với nàng như thế thì ngay cả một tia hi vọng cũng không có.
Hắn biết là bởi vì một số quy định đặc thù, Nguyễn Quân Trác không thể nào mang Tịch Thiên Dạ đến tổng bộ của Đan Minh, nếu không cũng sẽ không đi nhờ vả hắn.
"Cố lão, cái này không phù hợp quy định, ngươi đổi một cái điều kiện khác đi."
Nguyễn Quân Trác hơi hơi nhíu mày, danh ngạch của đan tháp thí luyện, đừng nói nhiều hơn hai thành, cho dù nhiều hơn một cái cũng là một vấn đề hết sức mẫn cảm, bởi vì các nước đều đang cạnh tranh, ở trong Đan Minh phải phân chia sao cho cân bằng và đúng với thực lực.
"Quân Trác tiểu thư, ngươi hẳn là cũng biết, phân phối danh ngạch của đan tháp cho tới thời điểm này đều không công bằng, quốc gia khác sợ là có không ít thủ đoạn tranh đoạt. Còn Lan Lăng quốc chúng ta luôn luôn cạnh tranh công bằng, kết quả là mỗi một năm đều giảm sút hơn năm trước." Cố Thanh Phong khẽ thở dài.
Nguyễn Quân Trác nửa ngày không nói, giống như đang lưỡng lự.
Cố Thanh Phong thấy Nguyễn Quân Trác lưỡng lự, trong lòng trở nên mừng rỡ, nôn nóng nói: "Danh ngạch của Lan Lăng quốc chúng ta vốn rất ít, thêm hai thành cũng không nhiều lắm. Mà với địa vị của Quân Trác tiểu thư bên trong Đan Mình thì có thể dễ dàng thúc đẩy việc này. Còn quy củ, chẳng lẽ quốc gia khác không có vi phạm quy củ à."
Đại điện trở nên yên tĩnh lại, ai cũng không ngờ rằng Cố Thanh Phong lại yêu cầu danh ngạch vào thời điểm này, nhất là các vị luyện đan sư đang ngồi ở đây, hơi thở trở nên gấp rút, không có ai hiểu rõ hơn bọn hắn về tầm quan trọng của đan tháp thí luyện đối với các luyện đan sư.
Lông mày của Thập Thất hoàng tử nhăn lại, hai tay theo bản năng nắm chặt lên, gương mặt trở nên âm trầm đến cực điểm.
"Thập Thất hoàng huynh, ngươi có phải đã cảm thấy áp lực hay không, nói không chừng đây chính là một tên đối thủ cực mạnh của huynh à nha."
Thiên Huân quận chúa nghiêng mắt nhìn thấy bộ dáng của Thập Thất hoàng tử như thế, không khỏi che miệng cười nói.
Nàng cũng không ngờ rằng, Nguyễn Quân Trác lại lưỡng lự trong vấn đề này, hiển nhiên trọng lượng của Tịch Thiên Dạ trong lòng nàng rất nặng.
Mà Thập Thất hoàng huynh của nàng, sợ là đang phát điên về chuyện này.
Nguyễn Quân Trác không đáp ứng, đó là tổn thất của Lan Lăng quốc, mà nếu như Nguyễn Quân Trác đáp ứng Cố Thanh Phong thì Thập Thất hoàng huynh sẽ khó chịu đến tột cùng.
Bởi vì nàng biết, Thập Thất hoàng tử lặn lội từ xa đến Trường Thương Thành, mục đích không phải là vì yến hội của nàng, mà là vì thiên kiêu chi nữ đại danh đỉnh đỉnh của Học Viện Trường Thương.
"Đối thủ cạnh tranh? Chỉ bằng hắn, hừ! Còn chưa xứng." Thập Thất hoàng tử lạnh lùng nói.
"Điện hạ nói đúng lắm, hắn chính là một tên dân đen phế vật mà cũng dám ngấp nghé Phượng Hoàng trên chín tầng trời, đó là tự rước lấy nhục, tự tìm đường chết."
Bên cạnh Thập Thất hoàng tử có một người trung niên tóc bạc có ánh mắt lạnh thấu xương. Hắn chính là hộ vệ cận thân của Thập Thất hoàng tử, nhận nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho Thập Thất hoàng tử, đồng thời cũng là một tồn tại cấp độ tôn giả, là một cái trợ lực mạnh mẽ của Thập Thất hoàng tử, cho dù là Thập Thất hoàng tử cũng phải hết sức cung kính với gã.
Hắn tự nhiên biết, mục đích chuyến đi này của Thập Thất hoàng tử không thể thất bại, một khi thất bại thì sau này Thập Thất hoàng tử tranh đoạt hoàng vị sẽ rơi vào thế bị động. Dù sao luận nội tình, các hoàng tử khác mạnh hơn Thập Thất hoàng tử rất nhiều.
Nếu như có thể được sự duy trì của Nguyễn Quân Trác, cả hai thông gia với nhau, cơ hội để Thập Thất hoàng tử tranh đoạt hoàng vị sẽ lớn hơn mọi người.
Dịch: Vạn Cổ Thư Thần
Biên: Khang_a_ca
.com
Truyện của Hoàng Lăng Gia Tộc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.