Vạn Cổ Đại Đế

Chương 28: Hóa Long Đan




VẠN CỔ ĐẠI ĐỂ
Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
Chương 28: Hóa Long Đan
"Tên này thật sự lợi hại thế sao?"
Liễu Phiêu Phiêu nhìn hai ngọn lửa như thuồng luồng đầy sống động trước mặt. Mặc dù vẫn không rõ phương pháp của Lăng Tiêu nhưng cũng cảm giác được rằng nó rất lợi hại.
Thủ pháp khống chế lửa nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, đánh bóng đan dược chưa thành hình một cách theo ý muốn, giống như có một quy luật kỳ dị.
Nếu như không phải do khuôn mặt Lăng Tiêu còn trẻ, thiếu chút nữa Liễu Phiêu Phiêu tưởng rằng vị Đan đạo Đại Sư nào đó đang luyện đan.
"Sắp thành đan!"
Tinh thần Tiêu Mộc chấn động, thấy Giao Long trước mặt phát sinh biến hóa.
OÀ..ÀNH!
Chỉ thấy hai ngọn lửa một đen một đỏ toát ra thêm hai đường sáng mờ, ngay chính giữa viên đan dược, tinh chất bỗng nhiên phình to ra, sau đó hai ngọn lửa hòa xâm nhập vào bên trong, con dấu hình rồng bắt đầu hiện lên.
Mà giờ khắc này, sắc mặt Lăng Tiêu chớp cái đã trắng bệch, nhưng ánh mắt của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, tốc độ kết ấn càng lúc càng nhanh.
Oongg!
Cuối cùng, Xích Hà Đỉnh cũng bắt đầu rung chuyển, tinh chất đan dược giống như ngôi sao phát ra ánh sáng lung linh, tách thành chính luồng sáng, bay thẳng lên trời.
Phù!
Lăng Tiêu thở dài ra một hơi, hắn lấy bình ngọc đã được chuẩn bị trước, cất chín luồng ánh sáng vào một cách chuẩn xác.
"Thành công!!"
Vẻ mặt của Lăng Tiêu cũng rất vui sướng, có Hóa Long Đan lại thêm chút linh thạch Tiêu Mộc hiếu kính. Hắn hoàn toàn có thể tu luyện ra Giao Long Thân Thể.
Nghĩ đến miêu tả về Giao Long Thân Thể, trong nội tâm Lăng Tiêu như có lửa nóng không ngừng.
Đây là lần đầu tiên hắn luyện đan sau một vạn năm, mặc dù tinh thần lực của Lăng Tiêu rất mạnh, có thể so với Luyện Đan Sư so thượng phẩm, nhưng dù sao tu vi của hắn cũng quá thấp, cưỡng ép thực hiện việc thúc dục Địa Hỏa cho Xích Hà Đỉnh sẽ tạo thành áp lực rất lớn.
Luyện chế thành công Hóa Long Đan, tinh thần lực của Lăng Tiêu gần như đã tiêu hết.
"Đây là Hóa Long Đan sao?"
Tiêu Mộc xông tới nhìn linh đan hỗn độn sáng chói trong tay Lăng Tiêu, ánh mắt như có gắn sao trời.
Hóa Long Đan này có màu vàng kim nhàn nhạt, hoa văn bên ngoài khá kỳ lạ, như vảy rồng và có hương thơm xông vào mũi.
Hôm nay gặp được Hóa Long Đan thất truyền đã lâu, Tiêu Mộc làm sao không kích động được?
"Hắn thật sự luyện được?"
Liễu Phiêu Phiêu cũng không thể tin được, tên nhóc đã giận này lại luyện chế được Hóa Long Đan trong truyền thuyết? Rốt cục hắn có lai lịch như thế nào?
Liễu Phiêu Phiêu càng ngày càng tò mò thân phận Lăng Tiêu.
Hơn nữa nàng đau buồn nhận ra, Tiêu Mộc đã bái Lăng Tiêu làm thầy, vậy chẳng phải bản thân phải gọi Lăng Tiêu là sư tổ?
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Liễu Phiêu Phiêu nhìn Lăng Tiêu càng không có thiện cảm.
"Chuẩn bị cho ta một gian phòng yên tĩnh, ta muốn bế quan."
Luyện chế thành công Hóa Long Đan, Lăng Tiêu không thể chờ đợi được mà muốn tu luyện bí thuật Tổ Long.
Bí thuật Tổ Long là truyền kỳ về thành tựu của thân thể vô song Chân Long Chí tôn. Hôm nay, không biết sẽ bốc phát như nào trên cơ thể Lăng Tiêu?
Lăng Tiêu thật sự mong đợi.
"Vâng sư tôn! Ngay cạnh mật thất ta hay tu luyện, trong đó có Tụ Linh Trận, vừa đúng cấp sư tôn cần luyện!"
Tiêu Mộc cung kính mở cửa một căn phòng bên cạnh.
"Tốt!"
Lăng Tiêu nở một nụ cười, đi đến trước mặt Liễu Phiêu Phiêu, dùng giọng điệu trêu đùa nói: "Phiêu Phiêu à, gọi sư tổ ghe một chút. Gọi được sư tổ thưởng nào!"
"Ngươi... Mơ đi!"
" Phiêu Phiêu! Không được hỗn! Lăng thiếu chính là sư tôn của ta, chính là sư tổ của con. Nhanh qua chào sư tổ!"
Tiêu Mộc lập tức không vui, nhìn Liễu Phiêu Phiêu, nói nghiêm khắc.
"Sư tôn, ngài...Ngài ép con! Con không gọi! Sẽ không gọi!"
Liễu Phiêu Phiêu dậm chân, ánh mắt đỏ lên, cảm thấy cực kỳ tủi thân.
"Tiểu nha đầu này!! Con làm phản phải không?"
Tiêu Mộc nói to, vẻ mặt thì cười khổ.
"Thôi được rồi! Ta trêu ngươi thôi!"
Lăng Tiêu cười nhẹ một cái, xoay người đi vào trong mật thất. Trong tay hắn bắn ra hai luồng sáng, chia ra rơi vào tay Tiêu Mộc và Liễu Phiêu Phiêu.
Trong tay Tiêu Mộc là một quyển sách về phương thuốc dân gian mà trong tay Liễu Phiêu Phiêu là một viên Hóa Long Đan!
"Đã vào môn hạ của ta thì coi như đây là hai món quà ra mắt! Trông cửa cho ta, đừng để ai quấy rầy."
Giọng nói của Lăng Tiêu vang ra, mà cửa lớn của mật thất cũng từ từ đóng lại.
"Đây là... Phương thuốc dân gian Thất Huyền Bảo Đan?"
Tiêu Mộc nhìn quyển sách về phương thuốc dân gian trong tay mình. Cả người run rẩy, ánh mắt tiếp tục kích động.
"Đa tạ sư tôn."
Tiêu Mộc cung kính dập đầu một cái trước cửa mật thất.
Thất Huyền Bảo Đan! Ông đã mơ có được phương thuốc này từ lâu, ông mày mò suy ngẫm rất lâu mà vẫn không thể thành công, giờ lại được Lăng Tiêu đưa cho.
Khi nhìn thấy thuật luyện đan cao siêu của Lăng Tiêu, một chút suy nghĩ lăn tăn khi nhận Lăng Tiêu làm thầy cuối cùng cũng biến mất, ngược lại ông còn cảm thấy may mắn.
"Hóa Long Đan! Hắn cứ thế mà cho ta?"
Liễu Phiêu Phiêu mở to hai mắt nhìn, không dám tin sự thật, ngẩn người ra.
...
Trong mật thất.
Lăng Tiêu ngồi khoanh chân, lấy lò đan thu được từ Hợp Hoan Tông ra, cùng với các loại linh dược và mật rắn Huyền Mẫu Xích.
Luyện chế loại linh đan nghịch thiên Huyền Mẫu Đan này vẫn nên ít người biết thì tốt hơn.
Hơn nữa Huyền Mẫu Đan chỉ là linh đan trung phẩm, so với Hóa Long Đan còn thấp hơn một phẩm cấp, đối với Lăng Tiêu vừa mới luyện chế xong Hóa Long Đan mà nói thì không có gì khó.
Huống chi, Lăng Tiêu c đã luyện hóa được linh hỏa trời đất Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa. Lấy linh hỏa trời đất ra luyện đan thì còn tốt hơn Địa Hỏa nhiều.
Lăng Tiêu hao phí mấy canh giờ để tinh thần lực khôi phục lại.
Sau đó hắn lấy đầy đủ nguyên liệu luyện chế Huyền Mẫu Đan ra, không lâu lắm sau đó hỗn hợp Kim Liên Hỏa từ từ tiêu tán, chín viên Huyền Mẫu Đan sáng chói đã rơi vào trong tay Lăng Tiêu.
" Hôm nay, tất cả đều đã sẵn sàng, giờ ta sẽ đột phá Chân Khí cảnh thì sẽ tu luyện nữa Giao Long Thân Thể. Có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn một chút!"
Trong nội tâm Lăng Tiêu âm thầm suy nghĩ, một làn hơi thở mạnh mẽ tràn ra từ cơ thể hắn.
Ba trăm sáu mươi kinh mạch toàn thân mở ra, sau khi đạt được Khai Mạch cảnh Đại viên mãn, Lăng Tiêu ép tu vị. Nhưng giờ hắn thả lỏng thân thể, kinh mạch toàn thân như sông như biển, sức mạnh đều đổ về đan điền.
OÀ..ÀNH!
Năng lượng mênh mông, khai thiên tích địa, sức mạnh xung quanh đánh thẳng tới người Lăng Tiêu, trong đan điền dội ra từng tiếng vang. Sau đó một mảnh không gian kỳ dị bị xuyên thủng trong nháy mắt.
"Chính là lúc này!"
Đường sáng trong mắt Lăng Tiêu lóe lên, lập tức ba viên Huyền Mẫu Đan bị hắn nuốt vào trong bụng.
Để đảm bảo khả năng đan điền khí hải tăng lên tận cùng, Lăng Tiêu một ngụm nuốt ba viên Huyền Mẫu Đan, hắn muốn mở ra đan điền khí hải hoàn mỹ nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.