Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 44: Lần nữa cùng lớp cảnh còn người mất




U Lan Tư nhậm chức ở Học Viện Trường Thương vài chục năm nay cũng chỉ dạy ở Phàm cảnh ban, vì thế mà thậm chí rất nhiều học viên không ngừng đi tới phòng giáo vụ yêu cầu điều U Lan Tư tới nhậm chức ở Linh cảnh ban.
Nhưng đột nhiên ngoài ý muốn, U Lan Tư đã đi vào nhậm chức ở Linh cảnh ban, mà lại đi tới làm chủ nhiệm cho cái ban 9 của bọn hắn, trong lòng của học viên của ban này đang rất hưng phấn.
Đến mức những lớp Linh cảnh khác không ngừng ảo não thở dài, không ngừng chửi mắng phòng giáo vụ, vì sao lại không điều U Lan Tư đến làm chủ nhiệm của lớp bọn hắn.
Sáng sớm, buổi đầu dạy học ở Linh cảnh ban đang vô cùng ồn ào, bình thường không có sự náo nhiệt này đâu, rất nhiều người thường xuyên cúp tiết cũng có mặt vào lúc này, bọn hắn tụ tập ở trên hành lang, từng người mong mỏi chờ mong, giống như đang đợi chờ cái gì đó.
Toàn bộ số ban của Linh cảnh ban tầm 37 cái, từng cái ban ước chừng 100 người, là một trong năm Học Viện lớn của Lan Lăng, học viên của Linh cảnh ban không có nhiều, thậm chí có thể nói là rất ít.
Nhưng mà, Học Viện Trường Thương chỉ lấy chất không lấy số, không thu những người tầm thường, cho nên mỗi một người học viên ra trường khi tới các học viện khác đều là thiên tài.
37 cái Linh cảnh ban, ban 3, ban 6, ban 9 chính là lớp tinh anh, những người học lớp này chính là tinh anh trong tinh anh.
Rất nhanh, người mà các học viên mong mỏi đã tới.
"Mau nhìn kìa, U Lan Tư lão sư đã đến đây, thật là đẹp."
"Thật là đẹp, trên người nàng có một luồng mị lực để cho người khác mê mẩn, thập đại mỹ nữ của học viện là cái gì cơ chứ, sách giày cho U Lan Tư nữ thần cũng chả xứng."
"Nữ thần của ta a, thật kích động, ta muốn đi ban 9, ta muốn tới phòng giáo vụ xin chuyển ban."

"Ngu ngốc, ngươi cho rằng ban 9 ai cũng có thể vào à, hiện tại người tranh cướp giành giật để đến ban 9 không thể đếm hết được, bằng ngươi mà có thể đi vào à. Ta cũng không hy vọng về cái thứ chuyển ban xa vời, có thể mỗi ngày đứng ở trên hành lang nhìn nữ thần đi ngang qua, ta cũng đã vừa lòng thỏa ý."
...
Trên các lầu dài học phát ra âm thanh kêu gào khắp nơi, rất nhiều người cố gắng đưa đầu ra bên ngoài cửa sổ. Nhưng mà cũng không có kéo dài được bao lâu, tất cả đột nhiên yên tĩnh trở lại, bởi vì đám học viên phát hiện ra rằng bên cạnh U Lan Tư, có một thiếu niên đang đi theo, hai người sóng vai mà đi, thần thái và động tác rất thân mật.
Tịch Thiên Dạ!
Tất cả mọi người nhìn một chút đã nhận ra, thiếu niên kia chính là Tịch Thiên Dạ.
Hôm qua U Lan Tư cắt khớp chân của Tô Tri Thần, khiến cho hắn quỳ ở trước cổng học viện, việc này khắp học viện đã biết được, thậm chí bên trong nội viện cũng vì cái này mà làm ra oanh động rất lớn.
Có thể nói trong một đêm, Tịch Thiên Dạ đã nổi tiếng trong toàn Học Viện, trước kia có lẽ còn có người còn không biết hắn, nhưng bây giờ không ai là không biết đến Tịch Thiên Dạ.
Còn Tô Tri Thần hiện tại cũng còn đang quỳ ở cổng Học Viện sống không bằng chết, nhận rất nhiều sự tủi nhục.
Ngay cả gia gia của Tô Tri Thần ra mặt giải hòa, nhờ đến trưởng lão viện cũng vô dụng, không biết bởi vì nguyên nhân gì, Tô Trạch trưởng lão gia gia của Tô Tri Thần quyết định bỏ qua, từ bỏ việc cứu vãn mặt mũi cho cháu trai mình.
Không nói là liên lụy đến những sự việc ẩn tình trong đó, ở phía sau lưng U Lan Tư có thế lực bí ẩn nào mà để cho cả Tô Trạch trưởng lão cũng chỉ có thể thỏa hiệp. Còn về sự tình của Tịch Thiên Dạ, hành động của U Lan Tư trong chuyện này đã thể hiện quyết tâm muốn bảo vệ hắn, về sau ai muốn trêu chọc hắn cũng phải cân nhắc một chút.

"Tên nhãi con Tịch Thiên Dạ kia, trông thấy hắn ta đã muốn đánh cho một trận."
"Đừng nói nữa, nếu như cho ta một cơ hội, ta sẽ đánh hắn tới mẹ hắn cũng không nhận ra, quá khinh người."
"Các ngươi kiềm chế một chút, Tịch Thiên Dạ tiện tay đã có thể đánh bại Tô Tri Thần, thực lực không tầm thường, đã không phải là tên phế vật như lũ trước."
"Trên thế giới không lẽ là có người có tài nhưng thành đạt muộn, ngắn ngủi nửa tháng hắn làm sao tiến bộ nhanh như vậy. Hoặc là trước kia hắn luôn luôn ẩn giấu thực lực của mình.
Tịch Thiên Dạ xuất hiện, làm cho rất nhiều người bất mãn cùng oán giận, nhưng lại không thể làm gì.
Rất nhanh, U Lan Tư đã mang theo Tịch Thiên Dạ đi vào giảng đường ban 9 của Linh cảnh ban.
Học viên ban 9 đã ngồi ngay ngắn, nghiêm chỉnh.
Toàn bộ đều đến đông đủ, tất cả mỗi người đều đàng hoàng, nghiêm túc.
"Các bạn học, ta là chủ nhiệm lớp mới được bổ nhiệm vào của các ngươi, có lẽ tất cả các học viên trong đây cũng đã biết, nhưng mà ta vẫn tự giới thiệu mình một chút, ta tên là U Lan Tư, sau này phụ trách tất cả mọi việc của ban 9 này, các ngươi có thể gọi ta U lão sư."
U Lan Tư đem một bản sách giáo khoa thật dày để ở trên bục giảng, mắt phượng có sự uy nghiêm quét qua toàn lớp.

"Mặt khác, lớp chúng ta sẽ nghênh tiếp một vị học viên mới, hắn tên là Tịch Thiên Dạ. Hắn là vừa vặn mới tiến vào Linh cảnh ban, là học viên cũ, hi vọng các ngươi có thể quan tâm hắn nhiều một chút."
Các học viên trong lớp quay mặt nhìn nhau, nửa ngày không nói gì.
Tịch Thiên Dạ tới ban 9 của bọn hắn? Chuyện gì xảy ra vậy.
"U lão sư, ban 9 của chúng ta là một trong ba lớp tinh ảnh của Linh Cảnh ban, Tịch Thiên Dạ vừa mới lên lớp có lẽ không thích hợp ở trong này đâu."
Có người đưa ra nghi vấn. Hoàn toàn chính xác, mặc dù cùng là Linh cảnh tu sĩ, nhưng sự chênh lệch của hai bên rất lớn.
Linh cảnh tầng một cùng Linh cảnh tầng bảy, cả hai chênh lệch về thời gian tu lu luyện mười năm cũng không khoa trương chút nào cả, cho nên cũng không thích hợp học chung một chỗ.
Ở Linh cảnh ban, phân ra 3 loại là sơ cấp, trung cấp và cao cấp.
Học viên vừa mới lên lớp đầu tiên phải đến lớp sơ cấp, làm sao có thể trực tiếp vào lớp cao cấp được.
Tu vi của học sinh ban 9 thấp nhất cũng là Linh cảnh tầng sáu, tu vi cao nhất có hai người thiên tài là Linh cảnh tầng tám.
Tịch Thiên Dạ tới lớp của bọn hắn, có thể học được cái gì cơ chứ.
"Ta nói có thể là có thể, ngươi có ý kiến ư?" U Lan Tư liếc mắt nhàn nhạt quét học viên kia, dọa học viên kia lập tức im miệng, không dám nói nữa.
Mặc dù âm thanh U Lan Tư nói chuyện rất nhu hòa, nhưng trong lúc vô hình có một sự uy nghiêm thần bí, khiến cho người khác không dám xúc phạm.

Trong lòng từng người cùng lớp thầm than, nghe nói trước kia U Lan Tư rất yêu thích Tịch Thiên Dạ, tất cả sủng ái cùng yêu thích đều tập trung vào một người, trước kia hắn ở Phàm cảnh ban, thường xuyên có rất nhiều loại tin tức hiếm thấy truyền tới, trước kia bọn hắn còn tường là trò cười lấy ra làm trò tiêu khiển.
Tình huống hiện tại xuất hiện ở trong lớp của bọn hắn, về sau bọn hắn chắc chắn cũng sẽ được coi là trò tiêu khiển của người khác.
"Tịch Thiên Dạ học viên, ngươi đi tìm chỗ ngồi đi."
U Lan Tư ra hiệu Tịch Thiên Dạ đi tìm chỗ ngồi, vị trí của chỗ ngồi cũng là do mìn chọn, nhưng mà hiện tại ban 9 quá được hoan nghênh, chỗ ngồi đã kín hết rồi, không thừa cũng không thiếu.
Tịch Thiên Dạ nhìn sơ qua giảng đường, phát hiện trong phòng học lại có vài người quen, thứ làm cho hắn ngoài ý muốn nhất chính là, Mạnh Vũ Huyên cũng học ở trong cái lớp này.
Mạnh Vũ Huyên thiên phú không tệ, thời gian mấy năm ngắn ngủi, đã từ Phàm cảnh ban tiến vào Linh cảnh ba lớp tinh anh, như thế có thể nhìn ra, trước kia nàng xem thường Tịch Thiên Dạ cũng là chuyện bình thường.
Thời điểm Tịch Thiên Dạ vừa nhìn thấy Mạnh Vũ Huyên, nàng cũng nhìn thấy Tịch Thiên Dạ, chỉ là chau mày, gương mặt tỏ ra vẻ phiền chán.
Năm đó hai người cùng lớp, hiện tại hai người cùng lớp một lần nữa.
Chỉ là vật đã chuyển giời dời, cảnh còn người mất, tâm cảnh lại cũng không trở về được như trước kia
Dịch: Vạn Cổ Thư Thần
Biên: Khang_a_ca
Truyện của Hoàng Lăng Gia Tộc



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.