Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 39: Kẻ phao tin vịt




Ngược lại trong lòng U Lan Tư chỉ có Tịch Thiên Dạ, bất kể như thế nào cũng sẽ đắc tội nàng, mà U Lan Tư cũng không yêu thích hắn lắm nên không cần quá quan tâm. Dù sao thì sau lưng hắn còn có gia gia là trưởng lão học viện chống lưng nên không hẳn phải sợ nàng.
Nếu hắn một mực nhượng bộ, còn không bằng cứng rắn chống đỡ trực diện.
Chờ sau này hắn đủ mạnh, tiền tài, địa vị, mỹ nữ... Thứ gì lại không có a?
Đến lúc đó, hắn có thể trực tiếp cướp đoạt U Lan Tư làm đồ chơi. Tại thế giới này, chỉ cần đủ mạnh, ngươi có thể tùy ý làm điều mình thích.
“Ta cho rằng bạn học Tịch Thiên Dạ trong thời gian ngắn ngủi như thế đột phá đến linh cảnh, hẳn là sử dụng đan dược đề cao tu vi, mà học viện Trường Thương có minh văn quy định không cho phép học viên vào thời kì phàm cảnh có hành vi đốt cháy giai đoạn.”
....
“Nếu Tịch Thiên Dạ trái với nội quy trường học, sao lại để hắn tiếp tục học lên. Hơn nữa sử dụng đan dược tăng tu vi lên cũng không vững chắc, cùng linh cảnh tu sĩ bình thường có chênh lệch rất lớn, để hắn đi vào ban linh cảnh sẽ làm cho học viện chúng ta bị ảnh hưởng.”
Tô Tri Thần cung kính tranh lý,một màn ngôn luận nghe đúng là rất có đạo lý.
Những bạn học khác nghe vậy, gật đầu phụ họa theo.
"Không sai, minh văn quy định của trường học, học viên thời kì phàm cảnh không thể sử dụng đan dược tăng cao tu vi."
"Tịch Thiên Dạ làm trái với nội quy trường học, sao có thể để hắn lên lớp thành công, khác gì chuyện cười."

"Đúng, học viện Trường Thương chúng ta không thể để cho người như vậy tiến vào ban linh cảnh,kéo chân chúng ta lùi lại, ta phản đối hắn lên lớp."
Học viện xung quanh dồn dập phát biểu, không có người nào nói đỡ Tịch Thiên Dạ, toàn bộ đều bỏ đá xuống giếng.
Tịch Thiên Dạ chen ngang hành vi để mấy người rất là khó chịu, lúc này tự nhiên đánh kẻ sa cơ.
Huống hồ, Tô Tri Thần ở trong học viện không ai không biết hắn. Hắn có gia gia là trưởng lão của học viện, chính bản thân hắn cũng là một thiên tài hiếm thấy, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua một cơ hội nịnh nọt tốt như vậy.
Tôn Hiểu Vi khẽ cau mày, khuôn mặt lộ vẻ khó xử, nàng không ngờ rằng, Tô Tri Thần phát biểu lại là vì công kích Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ chính là người mà U Lan Tư tự mình mang tới, không nể mặt sư thì cũng phải nể mặt phật, chưa biết Tịch Thiên Dạ có vấn đề hay không,nếu thật sự có vấn đề, nàng cũng sẽ dàn xếp thích hợp.
Nhưng hiện tại, hết thảy học viên đều ồn ào, điều này làm cho nàng rất là khó xử.
Nàng chỉ là một lão sư lình thường mà thôi, sự tình này làm lớn thì nàng cũng không có kết cục tốt.
"Bạn học Tịch Thiên Dạ thông qua hết tất cả hạng mục kiểm tra, cho thấy hắn thật sự có tố chất thân thể của linh cảnh tu sĩ, việc kiểm tra nửa tháng trước cũng không thể nói rõ điều gì, không chừng bạn học Tịch Thiên Dạ có ý định giấu tài. Hoặc có một loại người đại tài nhưng trưởng thành muộn.Mười mấy năm trước tầm thường vô vị nhưng sau đó đột nhiên bạo phát cũng nên."
Tôn Hiểu Vi nhìn mấy tên học viên,bản thân nàng tự biết những ý nghĩa xấu xa trong lòng bọn họ, đưa kết quả sát hạch của Tịch Thiên Dạ lên trước mặt: “Những điều các ngươi nói chỉ là suy đoán không có bằng chứng.Là một sát hạch lão sư, kết quả khảo nghiệm mới là tiêu chuẩn phán xét của ta.”

U Lan Tư ở học viện có địa vị rất đặc thù, tuy không rõ ràng lắm nhưng cũng có thể nhìn ra. Một số trưởng lão tựa hồ cũng rất tôn trọng nàng, hiển nhiên nàng có bối cảnh không đơn giản.
Bởi lẽ đó, nàng cũng không dám tùy tiện đắc tội Tịch Thiên Dạ.
"Tôn lão sư, ta kiên trì ý kiến của bản thân, trên người Tịch Thiên Dạ khẳng định có kỳ lạ. Là sát hạch lão sư, ngài có trách nhiệm bảo đảm sát hạch công bằng công chính, nếu như ngài không xử lý thích đáng chuyện này, vậy dù có vi phạm quy củ của học viện ta cũng sẽ báo với chấp pháp đường của học viện, để bọn họ điều tra việc này."
Tô Tri Thần nho nhã lễ độ nói.
Nhưng mà lời của hắn đang bức bách Tôn Hiểu Vi, một khi để chấp pháp đường của học viện tham gia, bất kể như thế nào thì Tôn Hiểu Vi cũng sẽ chịu ảnh hưởng nhất định. Hơn nữa ở trong học viện hắn cũng có quan hệ, chỉ cần vận dụng một chút là có thể khiến Tôn Hiểu Vi ăn cái thiệt thòi không nhỏ.
Nghe vậy, sắc mặt Tôn Hiểu Vi bỗng trầm xuống, do dự bất định.
Việc này có thể lớn có thể nhỏ, then chốt ở chỗ Tịch Thiên Dạ có phải thật sự sử dụng phương pháp bàng môn tà đạo để tăng lên tu vi của mình lên không.
Là một lão sư bản thân nàng cũng biết những lời đồn về Tịch Thiên Dạ ở trong học viện.
Vì vậy Tịch Thiên Dạ có thể đột phá linh cảnh khiến nàng cũng rất kinh ngạc.
Nếu Tịch Thiên Dạ dựa vào bản lĩnh đột phá đến linh cảnh thì cũng không có cái to tát. Nhưng nếu hắn chỉ là một cái gối thêu hoa, dựa vào một ít thủ đoạn đặc thù để tăng tu vi của mình lên, việc Tô Tri Thần cố ý làm lớn, sẽ khiến hậu quả rất nghiêm trọng.

"Bạn học Tô Tri Thần, nếu ngươi chỉ bịa đặt thị phi lung tung thì cũng sẽ phải chịu trừng phạt nha." U Lan Tư khẽ nói.
Nàng không ngờ rằng, ở ngay trước mặt nàng, Tô Tri Thần cũng dám càn rỡ như thế.
"U lão sư ta cũng chỉ là vì học viện mà suy nghĩ, ta không hy vọng xuất hiện một bè lũ xu nịnh, vô dụng kéo thấp tố chất của học viện chúng ta.". đam mỹ hài
Tô Tri Thần đã sớm quyết tâm, đương nhiên không thèm đến xỉa và cũng không sợ U Lan Tư.
"Ngươi nói Tịch Thiên Dạ là bè lũ xu nịnh, bàng môn tà đạo ảnh hưởng đến học viện, vậy có chứng cứ hay không,nếu không có thì chính là ngươi đang nói xấu người khác. Ngươi hẳn phải biết việc ngang nhiên nói xấu người khác sẽ phải chịu trừng phạt thế nào chứ?" U Lan Tư lạnh lùng nói.
"Rất đơn giản, có bản lĩnh thật sự thì thử một lần liền biết. Để hắn đánh với ta một trận, chúng ta đều là những học viên vừa đột phá đến linh cảnh nhất trọng thiên, nếu như hắn có thể kiên trì 100 chiêu trong tay ta, thì coi như hắn không có gian dối."
Trong mắt Tô Tri Thần loé lên một vệt ánh sáng lạnhlẽo, sau khi đột phá đến linh cảnh, niềm tin của hắn tăng rất nhiều, muốn nhanh được rửa sạch nhục nhã.
“Tịch Thiên Dạ! Nỗi nhục ngày đó ta chưa bao giờ quên, ta nhất định sẽ trả thù tàn nhẫn.”
Những học viên xung quanh học viên nghe vậy, nghệch mặt nhìn nhau, trong lòng thầm nhủ tên Tô Tri Thần này thật không biết xấu hổ.Hắn là một tên phàm cảnh cửu trùng thiên đột phá đến linh cảnh tu sĩ,vì vậy so với tu sĩ linh cảnh thông thường mạnh hơn rất nhiều.
Ở đây không ai có thể kiên trì 100 chiêu trong tay Tô Tri Thần.
"U lão sư, ngươi có dám để Tịch Thiên Dạ đấu với ta một trận hay không."
Tô Tri Thần nhìn về phía U Lan Tư đầy khiêu khích nói.

Tuy rằng trước kia thua Tịch Thiên Dạ, nhưng trong lòng hắn lại không phục,tự cho là mình bất cẩn nên mới phải bị thua.
Hiện tại, bản thân đột phá linh cảnh, tu vi rất tăng nhiều, Tịch Thiên Dạ chẳng qua chỉ là một kẻ phàm cảnh thất trọng thiên mới đột phá đến linh cảnh, so với hắn khác biệt một trời một vực. Hắn có lòng tin mạnh mẽ là sẽ chà đạp Tịch Thiên Dạ xuống mặt đất.
"Nếu như ngươi thua thì sao, ngươi luôn miệng nói Tịch Thiên Dạ giở trò bịp bợm, đây chính là nói xấu nha." U Lan Tư cười cợt, đánh giá Tô Tri Thần.
“Nếu như ta thua, tùy ý để cho U lão sư xử lí.”Tô Tri Thần lạnh lùng nói.
“Được, nếu như ngươi thua rồi, thì bản thân ngươi cũng chỉ là kẻ phao tin vịt Phạt ngươi quỳ gối trước cửa học viện tự ăn năn sám hối, không đủ ba ngày ba đêm không cho đứng dậy.” U Lan Tư bình thản nói.
Trong lòng Tô Tri Thần lạnh lẽo, không ngờ rằng U Lan Tư lại là người tuyệt tình như thế, hắn dù gì cũng là học sinh của nàng mà.
Nàng bởi vì Tịch Thiên Dạ mà đối xử với hắn như vậy. Nhất thời trong lòng căm ghét tên hỗn đản kia biết bao.
"Được, ta đồng ý." Tô Tri Thần siết chặt lòng bàn tay,không cam lòng cùng phẫn nộ mà tức giận.
Tôn Hiểu Vi đứng ở bên cạnh không nói lời nào, nàng không ngờ đến U Lan Tư cũng xen vào phân tranh với Tô Tri Thần. Cả hai người đều là những kẻ không dễ trêu chọc.
Dịch: jahain
Biên: Khang_a_ca
Truyện của Hoàng Lăng Gia Tộc



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.