Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 842: Dư nghiệt (1)




Viên Cao Hàn ăn cả kinh, định nhãn cẩn thận nhìn lại, quả nhiên đúng như Lý Vân Tiêu nói, chiếu theo tốc độ này, nó hấp thu khối trung phẩm nguyên thạch cần ba bốn mươi hô hấp. Hắn cổ quái nói:
- Tốc độ này, muốn tấn cấp đến bát giai trừ khi cả đời nó bất tử.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:
- Có thể tấn cấp hay không không trọng yếu, trọng yếu là ít nhất trên lý luận đã đi thông, đây chính là phát hiện khó lường nhất.
Hắn tiện tay bóp nát hơn trăm khôi nguyên thạch, phong ấn vào trong không gian, để cho Hồ Lô Tiểu Kim Cương lẳng lặng tu luyện, thà ít còn hơn không.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu đột nhiên lạnh lẽo, nhàn nhạt cười lạnh nói:
- Thật sự không tìm đường chết sẽ không phải chết, bên ngoài có phiền toái rồi.
Viên Cao Hàn nhướng mày, nói:
- Tên thổ phì viên và nữ nhân kia hình như có chút địa vị, ta nhất thời nhớ không nổi đã gặp qua loại vũ kỹ của chúng ở đâu đó.
Lý Vân Tiêu lãnh đạm nói:
- Hừ, một bầy kiến hôi. Bổn tọa không có thời gian chơi với chúng, phái người đi ra ngoài đuổi đi là được.
Viên Cao Hàn cười nói:
- Vừa vặn cho thạch thú vừa luyện chế ra thử uy lực một chút.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
- Những con sâu cái kiến này còn không xứng để Hồ Lô Tiểu Kim Cương ra tay."
Hắn tiện tay điểm một cái, một đạo thiểm điện ngưng tụ trên không trung, âm thanh rống to vang vọng, Huyền Lôi Kinh Vân Hống chân đạp lôi điện hiện ra.
Lý Vân Tiêu nói khẽ:
- Đi thôi, đuổi đám lâu la kia đi là được. Đừng để cho người khác phát hiện ngươi.
Hắn điểm một cái, Huyền Lôi Kinh Vân Hống đã biến mất trong Giới Thần Bi.
Viên Cao Hàn cười khổ nói:
- Ngươi làm nhiều chuyện kỳ dị như thế, ta nhìn đầu Huyền Lôi Kinh Vân Hống này cũng biến dị a?
Lý Vân Tiêu ứng một tiếng, nói:
- Trong người của nó có huyết mạch yêu thú viễn cổ, nhưng mà rất mỏng manh.
Hắn lấy ra một túi trữ vật, ném cho Viên Cao Hàn nói:
- Lão Viên, những tài liệu này ta lấy từ Tử Vân thương hội tới, còn có một chút Tinh Quang thạch cùng nguyên thạch, ngươi giúp luyện ra mấy chuôi bảo kiếm.
Viên Cao Hàn tiếp nhận nhìn một chút, khẽ nhíu mày, tuy bên trong có không ít vật, nhưng đối với hắn mà nói vẫn rất thưa thớt, khẽ nói:
- Không có Tinh Quang thạch, hồn thể của ta sớm muộn gì cũng tiêu tán mất.
Lý Vân Tiêu nhếch miệng cười cười, nói:
- Hiện tại đúng là rất thiếu tài nguyên, thành Nam Hỏa có được Nam Hỏa kim tinh quáng, mấy thế lực bản địa chắc chắn rất giàu có, ta ý đi mượn nguyên thạch ở từng nơi.
Viên Cao Hàn nhíu mày lại, hừ lạnh nói:
- Với thực lực của ngươi hiện tại, không chết đã là chuyện may mắn lớn bằng trời rồi.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:
- Lão Viên, ngươi coi được. Ta cần bảo kiếm, có lẽ không phải huyền khí cửu giai bình thường, ngươi có từng nghe nói qua Thiên Kiếm Đò không?
Viên Cao Hàn cả kinh, thất thanh nói:
- Thiên Kiếm Đồ của Thần Tiêu Cung? Khúc cung chủ đưa bảo vật này cho ngươi sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Thiên Kiếm Thần Đồ chính là một trong những thần vật trấn phái của Thần Tiêu Cung, há có thể dễ dàng cho người, nhưng ta may mắn được đánh giá. Kiếm đồ do tám mươi mốt thanh thần kiếm tạo thành, chia làm bảy tầng, đối ứng với Tam Tài Cảnh tới Cửu Thiên Cảnh bảy giai đoạn của võ giả. Dùng thực lực trước mắt của ta, đủ để chi phối sáu sáu ba mươi sáu chuôi thần kiếm, có bảy Thiên Hàn Tinh Thiết, ngươi trước giúpta luyện chế ra bốn bốn mười sáu chuôi bảo kiếm là được.
- Chi! Thiên Hàn Tinh Thiết luyện chế mười sáu thanh thần kiếm? Ngươi xem tinh thiết là gỗ sao? Có thể tùy ý đắn đo!
Viên Cao Hàn tức giận nói:
- Không nói có bốn cái là của ta, cho dù bản tôn của ta đến đây, cũng không có khả năng trong ngắn hạn luyện hóa nhiều Thiên Hàn Tinh Thiết như thế! Vừa rồi Thiên Chiếu Khuyết Kim ngươi cũng nhìn thấy, thập giai thần hỏa của ngươi muốn luyện cũng khó khăn.
Lý Vân Tiêu thở dài:
- Ai nha, vậy xem như xong. Ta vốn còn ý định dạy ngươi điều khiển phượng hoàng chân hỏa, nếu không..."
- Cái gì? Ngươi, ngươi chịu mang phượng hoàng chân hỏa cho ta?
Viên Cao Hàn thoáng cái ngây người, nắm chặt tay Lý Vân Tiêu, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
- Cút!
Lý Vân Tiêu bỏ tay hắn ra, tức giận nói:
- Co dù là Thiên Kiếm đồ nguyên vẹn cũng không sánh bằng phượng hoàng chân hỏa. Ta chỉ muốn lưu lại thần hỏa trong Giới Thần Bi cho ngươi tùy ý sử dụng mà thôi. Chỗ tốt trong đó ngươi tự đánh giá.s
Viên Cao Hàn kêu rên nói:
- Ta biết ngay không có chỗ tốt hơn thế này. Bảo ta luyện chế mười sáu thanh kiếm cửu giai cho ngươ chỉ là muốn thể nghiệm việc sử dụng thần hỏa, cái này..., cái này là cái giá quá cao rồi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Tuyệt không cao, ngươi luyện chế một trăm sáu ngươi thanh kiếm cũng chưa chắc lĩnh ngộ được một tia thuật đạo. Nhưng mà thần hỏa thập giai thì khác, ngươi hiểu. Huống hồ giúp ta sớm chút khôi phục đỉnh phong, lúc đó chẳng phải cũng có chuyện của ngươi sao?
Viên Cao Hàn lộ ra thần sắc đắng chát, nếu như có thể cảm ngộ và điều khiển thần hỏa thập giai, đối với lực ngộ thập giai có một bước tiến lớn, hơn nữa loại cơ hội này một khi bỏ qua là không còn nữa.
- Được rồi, ta thử xem. Dù sao ta hiện tại chỉ là bát giai Tinh Quang hồn thể, cho dù có phượng hoàng thần hỏa chưa chắc luyện ra huyền khí cửu giai, càng đừng nói là Thiên Hàn Tinh Thiết.
Lý Vân Tiêu nói:
- Hết sức là được, ta sẽ bảo Cố Nguyệt Sinh làm trợ thủ cho ngươi, tiểu tử kia thiên phú không tồi, là nhân tài đáng giá bồi dưỡng.
Sau đó hai người ngồi đối diện nhau, Lý Vân Tiêu trực tiếp thông qua bộ phận quy tắc của Giới Thần Bi khắc vào trong đầu Viên Cao Hàn, Viên Cao Hàn dù sao cũng là hồn thể thuần túy, tiếp thu không có nửa phần khó khăn, sau đó nhanh chóng thể ngộ.
Lý Vân Tiêu không tiện quấy rầy hắn, trực tiếp quay người đi vào nơi khác, chân đạp sức gió rung động.
Thần niệm của hắn khẽ động, mặt đất phía dưới nứt ra một đám gió lốc, bị hắn dùng quy tắc chi lực khốn phía dưới, bay phất phơ.
Đây chính là thái cổ cương phong cuồng bạo, lúc trước dũng mãnh tiến vào thân bia quá nhiều, bị phượng hoàng chân hỏa cùng đại địa tức nhưỡng trấn áp xuống.
Lý Vân Tiêu lật tay phải ra, lấy ra một vật, đúng là Thái Cổ Thiên Mục tổn hại, hắn dùng phượng hoàng chi hỏa bao vây lấy nó, ném vào bên trong thái cổ cương phong, quát:
- Luyện!
Mấy ấn quyết bay múa trong tay, đồng thời đánh vào trong thái cổ cương phong, hắn lâm không thi triển pháp quyết, trực tiếp cầm cương phong rèn luyện Thái Cổ Thiên Mục.
Loại pháp môn dùng lực lượng nguyên tố luyện hóa huyền khí hoặc đan dược, trên đại lục cũng thường nhìn thấy, nhưng mà không có biến thái như Lý Vân Tiêu mà thôi.
Thái Cổ Thiên Mục bị hắn luyện chế thành huyền khí đẳng cấp cũng không cao, tài liệu sung túc có thể dễ dàng chữa trị, nhưng Lý Vân Tiêu lại có ý tưởng đột phá, muốn dung hợp hai lực lượng nguyên tố, nếu như thành công thì uy lực Thái Cổ Thiên Mục sẽ tăng lên thật lớn.
Trong Bắc Đấu Tông, tán tu võ giả ở lại trong các tiểu viện, đã là đêm tối, nơi này rất yên lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.