Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 748: Thế giới màu trắng (1)




Hắn trong giây lát chấn động toàn thân, vào thời khắc này chỉ cảm thấy huyết dịch bắt đầu nóng lên..., tựa hồ như đang bị tổ tiên tác động lấy.
Hắn vốn không biết ra tay thu thế nào liền kiên định nhẹ gật đầu, nói:
- Có thể! Nặc Á chi chu này, vốn là đang đợi ta.
Lý Vân Tiêu nhìn qua bộ dáng của hắn, ngạc nhiên một chút, lập tức cười cười, làm thủ thế hiểu rõ nói:
- Vậy thì tranh thủ thời gian đi, ta cũng không biết có thể chống bao lâu nữa.
Diệp Phàm lộ ra vẻ cảm kích, nói:
- Cảm ơn, Vân Tiêu đại ca!
Hắn mở ra bộ pháp, lao về phía thủy tinh hình thoi kia.
Ánh mắt mọi người đều hội tụ ở trên người Diệp Phàm, người hắn lỏa lồ, ấn ký giống như thủy tinh hình thoi trước ngực cũng phát ra hào quang yếu ớt, tựa hồ như có cảm ứng.
Đường Kiếp cả kinh, bỗng nhiên thu Chu Tước Đao về, phi thân tiến lên, phẫn nộ quát:
- Nặc Á chi chu là của ta, mau cút đi!
Hắn chém ra một đao, Chu Tước hỏa điểu lao ra từ trên thân đao đánh tới bóng lưng Diệp Phàm.
Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, vươn tay khẽ điểm, Ma Thiên Khải Giáp trên người hóa thành một hình người nhỏ lao đi, ma khí ngập trời bao lấy Diệp Phàm vào trong, áo giáp hóa thành thật thể bao trùm trên người hắn, uy phong lẫm lẫm, giống như Ma Thần hàng lâm vậy.
Diệp Phàm trong nội tâm cảm kích không thôi, tay phải đánh ra một quyền, quyền kình do ma khí biến thành hình thành khí uẩn kết giới, ở bốn phía hình thành một vòng phòng ngự.
Chu Tước hỏa điểu chém lên Ma khải Vực Giới kia liền lập tức tiêu vong.
Đẳng cấp hai kiện huyền khí cao thấp thế nào vừa nhìn đã rõ!
Có Vực Giới của Ma Thiên Khải thủ hộ, trong phương không gian ở đây không ai có thể tổn thương được hắn, Diệp Phàm lao nhanh về phía thủy tinh hình thoi kia.
Đường Kiếp vội vàng nói:
- Thương huynh, giúp ta!
Thương gật gật đầu, dừng ở Diệp Phàm nói:
- Phù, Dực, các ngươi chém vỡ khôi giáp của hắn. Vũ, ngươi giết Lý Vân Tiêu.
- Vâng!
Ba đạo âm thanh lạnh như băng vang lên, Vực Giới chi lực khủng bố tản ra trong không gian, ba đạo hào quang cường đại xỏ xuyên qua Thiên Địa mà đến, loại khí vận chi lực kia rung động trái tim mỗi người, phảng phất như bản thân trở nên vô cùng nhỏ bé.
Không chỉ mọi người ở xa xa hoàn toàn không cách nào gia nhập chiến trường, mà coi như là bọn người Vũ cũng cảm thấy vô cùng rung động.
Dưới loại công kích khí vận cường đại này, mỗi người đều cảm giác giống như một thuyền lá nhỏ trong biểu rộng, tùy thời đều có thể bị đánh úp, căn bản không phải lực lượng nhân lực có khả năng chống lại!
Lý Vân Tiêu ngay cả hô hấp cũng trở nên đình trệ rồi, huyết dịch vào thời khắc này giống như đọng lại trong mạch máu, không cách nào lưu động. Một chiêu này kiếm quang này của Vũ, 100% lực lượng huyền khí cửu giai, cho dù là lúc đỉnh phong kiếp trước gặp phải cũng khó chống lại ba lượt.
- Chỉ có thể đánh cược một lần thôi, sinh tử do trời định!
Trong mắt Lý Vân Tiêu hàn khí đại thịnh, dùng âm thanh lạnh như băng nói:
- Thương, đây là ngươi bức ta! Nếu là Sơn Hà Đỉnh có thể trấn áp tất cả huyền khí thì ta nhất định sẽ chém giết hết bọn người, một tên cũng không để lại!
Hắn mãnh liệt chắp tay trước ngực kết ấn, nội tâm quát to "Yêu Long, dung hợp vào trong hồn phách ta! "
Ở sâu trong linh hồn, Yêu Long đang ngủ say bỗng mở to hai mắt, thân thể vòng vo ra một tư thế cổ quái bắt đầu dần dung nhập vào trong linh hồn Lý Vân Tiêu.
Một cổ hồn lực bàng bạc đột nhiên từ trên người hắn tản ra ngoài, ở quanh thân hình thành tràng vực nhàn nhạt, thân thể Lý Vân Tiêu cũng theo đó phát sinh thay đổi nhất định, hiện ra Long Lân, bắt đầu yêu hóa!
- Đây là... Hồn Chiến Kỹ Pháp!
Trương Thiệu Thiên rất xa chấn động, võ kỹ mà Lý Vân Tiêu đang thi triển chính là một loại bí pháp của Phệ Hồn Tộc bọn hắn, tuy rằng chưa nói đến cường đại cỡ nào, nhưng phi thường chênh lệch.
Chủ yếu là người tu luyện càng ngày càng ít, có thể tìm được hồn phách phù hợp dung hợp với mình thập phần khó được, còn không bằng chuyên tu Phệ Hồn Phiên, chỉ cần có đầy đủ "Đồ ăn" tẩm bộ thì có thể tiến hóa vô hạn.
Tên sư đệ kia của hắn cũng hoảng sợ thất sắc, nói:
- Đây là linh hồn gì? Không ngờ cường đại như thế, khiến bản thể cũng bắt đầu yêu hóa..., hơn nữa loại hình thái yêu hóa này sao giống như... Như là...
Hắn ấp úng..., tựa hồ không dám xác nhận.
Trương Thiệu Thiên mặt âm trầm, cắn răng nói:
- Như là Thượng Cổ Chân Long!
- Chi!
Tên đệ tử kia hít một hơi lạnh, kinh hãi nói:
- Thượng Cổ Chân Long? Sư huynh, trên đời này thực sự có vật kia sao?
Trương Thiệu Thiên nói:
- Đương nhiên không có, Chân Long chính là tồn tại Chân Linh Thập Phương Thần Cảnh. Yêu hồn dung hợp kia hẳn là hậu duệ của Thượng Cổ Chân Long, có thể hiển hóa ra Long hình, hẳn là hậu duệ Chân Long thập phần cường đại!
Trong mắt của hắn chớp động tinh mang, tựa hồ nổi lên tham niệm.
Đối với đệ tử Phệ Hồn Tộc mà nói, không có chuyện gì quan trọng hơn thu thập linh hồn cường đại. Nếu có thể tìm được hồn phách một đầu hậu duệ Chân Long để dung hipwj, tu luyện Hồn Chiến Kỹ Pháp, thêm vào Phệ Hồn Phiên cửu giai, như vậy hắn ở trong tông môn cũng sẽ trở thành một tồn tại cường đại.
Sau khi ngoại hình Lý Vân Tiêu xảy ra chút thay đổi, cả người cũng trở nên có chút yêu dị. Một đạo quang ảnh màu tím hiển hiện nơi mi tâm hắn, huyễn hóa ra Sơn Hà Đỉnh, dần dần bay ra.
Bổn phía đỉnh tản ra linh áp màu tím mờ mịt, theo thân đỉnh biến hóa không ngừng khuếch trương ra, chiếu sáng bốn phía, toàn bộ không gian dưới các loại hào quang chiếu rọi lẫn nhau, cái tử đỉnh này lộ ra có chút thảm đạm không nhập lưu, nhưng không ai dám khinh thường nó cả!
Hơn nữa ngay khi Sơn Hà Đỉnh xuất hiện, Lý Vân Tiêu bị nhân uân tử khí kia bao phủ, hoàn toàn không cảm thụ được áp lực trùng thiên từ Vĩ Quang Kiếm nữa, hắn đại hỉ lấy hai tay thôi động Sơn Hà Đỉnh, phi tốc lao về phía Diệp Phàm.
Vũ sắc mặt đột biến, nội tâm đã cảm thấy không ổn, dưới loại uy thế kinh thiên kia, coi như là Võ Đế đỉnh phong cũng không có khả năng không bị ảnh hưởng. Hắn xoay chuyển kiếm thế, kiếm quang của Vĩ Quang Kiếm cưỡng ép đổi hướng trên không trung, đuổi theo chém tới Lý Vân Tiêu.
Đường Kiếp khiếp sợ nhìn tất cả, đột nhiên giật mình một cái phục hồi tinh thần lại, mặt mũi tràn đầy cuồng nhiệt chạy tới chỗ thủy tinh hình thoi kia, có Chu Tước Đao bảo hộ, tất cả uy áp đều bị chém đứt, đợi đến khi đến chỗ cách mười mét chung quanh thủy tinh hình thoi thì Đao Vực của Chu Tước Đao mới dần tản ra.
Ba đạo lực lượng huyền khí kinh thiên động địa đánh đến, Lý Vân Tiêu trực tiếp ngăn ở trước người Diệp Phàm, nói:
- Nặc Á chi chu kia đừng để người khác hớt tay trên, ta không muốn phi công không một hồi, đừng quên ngươi là hậu nhân của Diệp Nam Thiên!
Diệp Phàm trong nội tâm chấn động, huyết dịch lần nữa sôi trào, mấy ngàn năm qua Thánh Hỏa Điện bọn hắn lần đầu tiên cách Nặc Á chi chu gần như thế, nếu lần này mất đi cơ hội, sẽ không còn cơ hội nào nữa rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.