Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 729: Húc nhau




Theo Vũ hét thảm một tiếng, những Đại Yêu kia cũng đột nhiên co rút đồng tử, hoảng sợ nhìn qua. Ý nghĩ của bọn hắn giống Vũ như đúc, không biết chuyện gì xảy ra.
Lúc này Lê đã chạy đến bên người Đường Kiếp, dò xét thương thế của hắn, sau khi phát hiện không ngại liền nhẹ thở ra, tiện tay nhặt lên Chu Tước Đao bên cạnh người hắn ném tới chỗ Vũ, quát to:
- Vũ, đón lấy!
Vũ cố nén đau nhức kịch liệt, tay trái đề đao, trong đôi mắt đỏ bừng không thôi, gào thét chém tới Lý Vân Tiêu.
Có Chu Tước Đao nơi tay, tăng thêm lực lượng của hắn, tất nhiên có thể chém giết Lý Vân Tiêu! Dù trong tay đối phương cầm huyền khí cửu giai của mình nhưng hắn cũng bất chấp tiếc rẻ nữa, thi triển ra toàn bộ lực lượng chém xuống.
- Hừ, cho rằng không cách nào vận dụng nguyên khí thì ta không giết được các ngươi sao?
Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, huy động Vĩ Quang Kiếm, dùng một loại tư thế kỳ quái múa trên không trung, nhìn như phi thường không hài hòa, nhưng lại có một loại lực lượng kỳ dị theo mỗi một kiếm múa ra tuôn ra ngoài.
Phanh!
Hai kiện huyền khí cửu giai va chạm vào nhau, Vũ chỉ cảm thấy một cổ lực lượng cường đại từ trên Chu Tước Đao truyền tới, chấn khiến hắn liên tiếp lui về sau. Hơn nữa trên Chu Tước Đao xuất hiện một đường vết rách!
Hắn hoảng sợ thất thanh nói:
- Đây không phải là lực lượng thân thể! Ngươi... Ngươi đến cùng vận dụng lực lượng gì?!
- Thánh kỹ!
Xa xa Diệp Phàm chấn động, cuồng hỉ hô:
- Thì ra thánh kỹ còn có thể dùng!
Lý Vân Tiêu thi triển đúng là cách cô đọng quy tắc của Thánh Hỏa Điện, nơi này tuy rằng không cách nào vận dụng nguyên khí, nhưng quy tắc Thiên Địa là một loại tồn tại cao hơn lực lượng đơn thuần, sau khi hắn thi triển ra bí pháp kia của Diệp Nam Thiên, trong mỗi một chiêu đều ẩn chứa quy tắc nhất định, phá phòng ngự thân thể thuần túy của Vũ dễ như trở bàn tay!
Diệp Phàm đại hỉ nói:
- Nếu đã có thể dùng thánh kỹ, mọi người cùng nhau xông lên, giết sạch những Đại Yêu này đi!
Hắn hét lớn một tiếng liền cầm kiếm xông ra.
Từ sau khi khi tiến vào Yêu Nguyên, người Thánh Hỏa Điện bọn hắn luôn cảm thấy vô cùng uất ức, các loại chiến đấu lớn nhỏ đều không giúp được gì, nhiều nhất chỉ giống như dự bị, trong lòng đã sớm ôm một ngụm biệt khuất.
Lần này phát hiện thánh kỹ của tông môn mình đại phóng hào quang, dưới tình huống lực lượng mọi người bị áp chế còn có thể thi triển ra, ngưng tụ lực lượng Thiên Địa, bọn hắn đều kích động nhiệt huyết sôi trào, thoáng cái sĩ khí tăng vọt, gào thét xông tới.
Mỗi người đều thi triển ra loại động tác cổ quái kia, thoáng cái lực lượng kỳ dị bắt đầu chảy xuôi, bọn người Thương sắc mặt ngưng trọng, bọn hắn đối với loại quy tắc chi lực này tự nhiên sẽ không lạ lẫm, nhưng không rõ là đám con sâu cái kiến này sao có thể cô đọng quy tắc? Duy nhất vui mừng chính là quy tắc chi lực kia vô cùng nhỏ yếu, nếu là bình thường bọn hắn tùy tiện một chiêu liền có thể phá vỡ, nhưng giờ phút này... Lại trở thành ưu thế trí mạng!
Lý Vân Tiêu thấy Vũ bị thương, trong mắt cũng lóe ra từng đạo sát khí, hai chân dẫm manhj, thân thể hóa thành một mũi tên nhọn kéo căng bắn ra, Vĩ Quang Kiếm trong tay mang theo mũi kiếm sắc bén xẹt qua trời cao, đâm thẳng tới.
Vũ tiên sinh đã ở trong danh sách phải giết của hắn, hai người đều ôm quyết tâm phải diệt trừ đối phương!
Hai mắt Vũ tiên sinh vô cùng ngưng trọng, nhưng cũng không bối rối, hai chân dẫm trên đường cong bàn cờ, thi triển ra công pháp Thiên Cân Trụy ổn định thân thể, lực lượng nhục thể của hắn hơn Lý Vân Tiêu, mặc dù đối phương có thể cô đọng một tia quy tắc Thiên Địa, cũng tuyệt không có khả năng áp chế hắn, chỉ cần bình tĩnh thì vẫn có thể chuyển bại thành thắng, chém giết đối thủ.
Phanh!
Chu Tước Đao đón nhận Vĩ Quang Kiếm, lần nữa đụng vào cùng một chỗ, tay trái Vũ trong giây lát lần nữa bành trướng, một tia mạch máu màu đỏ nhạt hiển hiện trên cánh tay, mang đến cho người một loại cảm giác lực lượng bành trướng.
Lần này ngược lại là Lý Vân Tiêu toàn thân chấn động, bị khí lực của Vũ tiên sinh ngăn chặn, liên tiếp lui về phía sau.
Lý Vân Tiêu sắc mặt âm trầm, cổ tay múa ra kiếm hoa, trực tiếp chỉ tới mắt Vũ tiên sinh đâm tới, ưu thế của hắn chính là quy tắc cùng với lĩnh ngộ kiếm đạo. Ưu thế của Vũ tiên sinh chính là thân thể cường đại và áp chế về mặt lực lượng, hắn đưa Chu Tước Đao ra đỡ, lần nữa chấn ra hỏa hoa.
Hai người đều là loại người tâm tính cứng cỏi, sau một chiêu lần nữa chém giết cùng một chỗ, hai thanh huyền khí cửu giai không ngừng chém ra lổ hổng, nhưng không ai cảm thấy đau lòng, trong mắt chỉ có quyết tâm giết chết đối phương.
Lúc này bảy người Thánh Hỏa Điện cùng nhau xông tới, phân tán giết tới mấy người Thương.
Phù lấy ra chiến phủ giẫm chận tại chỗ tiến lên. Hắn cũng là Yêu tộc hệ sức mạnh, những người trước mắt tuy rằng có thể ngưng tụ quy tắc, nhưng tựa hồ kém hơn Lý Vân Tiêu rất nhiều, hơn nữa thân thể trong mắt hắn càng không chịu nổi một kích.
- Tuyên hoa phủ!
Phủ ảnh trực tiếp quét ngang mà đi, mang theo kình phong bá đạo chém vào trong đám người, muốn giết chóc một mảnh.
Uống!
Đào Bình không biết từ chỗ nào lấy ra một thanh đại chùy tử, đánh tới phủ ảnh đang chém xuống kia.
Phanh!
Kinh lực cực lớn từ trên búa truyền đến trực tiếp chấn khai đại chùy, hai tay chấn động run lên, nhưng khiến hắn lòng tràn đầy vui mừng chính là vậy mà lại ngăn được.
Sau khi hắn thi triển thánh kỹ vậy mà đón được một chém từ huyền khí cửu giai, tuy rằng lúc này tình huống bất đồng, nhưng cũng khiến hắn vô cùng tin tưởng và mừng rỡ, gào thét lớn giơ lên đồng chùy đánh tới.
Phù sắc mặt khó coi đến cực điểm, hắn phát hiện mình vẫn xem thường thánh kỹ của những người này, loại quy tắc chi lực này tuy rằng mỏng, nhưng vẫn áp chế kình khí rất lớn.
Thấy một mình Đào Bình có thể độc chiến Phù, người còn lại cũng nhanh chóng vọt tới chỗ Thương.
Trầm Phong sắc mặt hơi đổi, trong miệng hắn liên tiếp phát ngữ điệu cổ quái, tựa hồ đang đối thoại với Cửu Sí Linh Xà Điểu.
Cửu Sí Linh Xà Điểu phát ra vài tiếng thét lên, quanh quẩn trên không trung cái vọt tới, chụp về phía đám người Thánh Hỏa Điện.
Đây chính là yêu thú bát giai, thân thể mạnh mẽ trên cả Lý Vân Tiêu và Vũ, móng vuốt sắc bén trong tay càng có thể so với huyền khí, đủ để phá núi liệt thạch, một kích lâm không, lập tức trực tiếp đánh gãy huyền binh trong tay đệ tử Thánh Hỏa Điện, người cũng thổ huyết bay ra.
Xa xa sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, đột nhiên nói:
- Trương Thiệu Thiên, xem thử Hồn Nô của ngươi có thể phóng xuất không!
Phệ Hồn Phiên tuy rằng là huyền khí, nhưng Hồn Nô lại là một loại hồn thể, thuộc về lực lượng kỳ dị, chưa chắc sẽ bị gông cùm xiềng xích.
Trương Thiệu Thiên giờ phút này cùng một chiếc thuyền với Lý Vân Tiêu, bởi vậy không nói hai lời, liên giơ Phệ Hồn Phiên lên cao cao, khí tức âm lãnh bên trong tựa hồ như bị áp chế, nhưng Kim Sắc Hồn Nô lại chậm rãi từ bên trong bay ra, lộ ra vẻ tham lam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.