Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 653: Đại biểu ca




- Cái gì? Hắn dĩ nhiên nhận thức Lệ Hoa Trì? Còn có Lệ Hoa Trì cho hắn chỗ dựa?
Tất cả mọi người Thánh Hỏa điện đều đổi sắc mặt, từng cái từng cái kinh hãi không ngớt. Mặc dù bọn họ là môn phái lánh đời, nhưng tên tuổi của thập đại Vũ Đế, đầu đường cuối ngõ, coi như là tiểu hài ba tuổi cũng nghe qua. Ánh mắt nhìn Lý Vân Tiêu, lại là một loại vẻ mặt khác.
Trong lòng Lý Vân Tiêu hơi cười gằn, thầm nói: Hóa ra là việc này, ta nói sao nàng có thể nhịn được chứ!
Hắn lộ ra dáng dấp vô cùng sùng bái, thổi phồng nói:
- Lệ Hoa Trì là đại biểu ca của ta!
- Cái gì?
Thanh La mắt choáng váng, trên dưới đánh giá Lý Vân Tiêu vài lần, tràn đầy không thể tin nói:
- Đại biểu ca? Thành chủ không tới hai mươi, Lệ Hoa Trì đại nhân thành danh cũng có mấy chục năm, niên linh chênh lệch.... huống hồ xưa nay chưa từng nghe tới Lệ Hoa Trì có biểu đệ gì a?
Lý Vân Tiêu mất hứng, nói lầm bầm:
- Lẽ nào đại biểu ca ta có thân thích gì, còn phải hồi báo với ngươi sao?
Thanh La một trận mê muội, cũng không biết là thật hay giả. Ngành tình báo của Thương Minh bọn họ có thể nói là cao cấp nhất thiên hạ, các đường cao thủ của Thiên Vũ đại lục đều có ghi chép tỉ mỉ, bao quát tình huống một số nhân mạch kết giao. Thập đại Vũ Đế cùng Chưởng môn của bảy đại thế lực, các loại tư liệu của những nhân vật phong vân này càng là hội tụ ở trong đầu, có thể bất cứ lúc nào nói ra, nhưng chưa từng nghe qua Lệ Hoa Trì có biểu đệ.
Nàng thử dò xét nói:
- Lệ Hoa Trì tính tình quái đản quái gở, ít cùng người vãng lai, chẳng lẽ ngươi là thân thuộc của cố tình nhân Tuyết Thần Hề của hắn?
Hai con ngươi của Lý Vân Tiêu đột nhiên áp súc, trên mặt tất cả đều là vẻ khiếp sợ, sợ hãi nói:
- Cái gì? Cố tình nhân? Tuyết Thần Hề chết rồi? Chết như thế nào?
Trong lòng hắn hoảng hốt không ngớt, Tuyết Thần Hề là nữ thần mà Lệ Hoa Trì thầm mến đã lâu, đồng thời cũng là thánh nữ của Phong Bạo Thánh Cung. Đáng tiếc Lệ Hoa Trì có tình, Tuyết Thần Hề lại một lòng theo đuổi vũ đạo chung cực. Vì thế Lệ Hoa Trì đã từng một lần ở ngoài Thiên Diệp đảo xây nhà tranh, mỗi ngày đánh đàn, ngâm thơ, một khúc là mười năm, vẫn như cũ không cách nào đánh động Tuyết Thần Hề.
Mãi đến khi Thiên địa Phong Vân bảng bài vị chiến, mới côi cút mà đi. Tuyết Thần Hề cũng thu được danh hiệu băng tâm mỹ nhân đệ nhất thiên hạ.
Có người nói Lệ Hoa Trì đi tham gia Thiên địa Phong Vân bảng tụ hội, cũng là bị Tuyết Thần Hề kích thích, muốn cướp đoạt tên gọi đệ nhất thiên hạ, ôm mỹ nhân quy. Nhưng không như mong muốn, những cường giả trong ngày thường từng cái từng cái tự cho là vô địch thiên hạ, ở trong trận chiến xếp hạng Thánh Vực ấy, mới biết thiên ngoại hữu thiên, lấy tu vi Cửu Thiên đỉnh cao của hắn, dĩ nhiên cũng chỉ đoạt được thứ năm.
Cho tới rất nhiều thế lực cường giả, Chưởng môn các đại phái, còn có vô số ẩn sĩ đếm không hết, càng là mất hết mặt mũi, xa xa xếp hạng mấy chục tên, may là Chưởng môn của bảy đại siêu cấp thế lực không có tham gia, loại cuộc chiến xếp hạng này, thiên hạ đều biết, thật không ném nổi mặt mũi.
Tương truyền Lệ Hoa Trì ở sau khi xếp hạng, tự giác không mặt mũi nào trở về Thiên Diệp đảo, từ đây liền biến mất ở trên đại lục, mãi đến tận tin tức Tuyết Thần Hề bỏ mình truyền ra, mới lại gây ra một phen gió tanh mưa máu.
Hắn không nghĩ ra, thánh nữ Phong Bạo Thánh Cung, nữ nhân Lệ Hoa Trì yêu nhất, trên đời này còn có ai có thể giết nàng?
Khắp khuôn mặt Thanh La là vẻ ngạc nhiên nói:
- Ngươi, ngươi dĩ nhiên không biết Tuyết Thần Hề chết rồi?
Nàng nhíu mày, tựa hồ đối với thân phận của Lý Vân Tiêu vô cùng hoài nghi, nhưng Tuyết Thần Hề chết, thiên hạ đều biết, đối với vũ giả bình thường cũng không tính là bí mật gì, đối phương làm sao sẽ không biết? Hơn nữa trên Viêm Vũ thành, Lệ Hoa Trì xác thực là tuyên bố muốn bảo vệ hắn. Còn nguyên nhân cái chết, Thiên Nhất Các bọn họ xác thực cũng nắm giữ một chút tình huống, chỉ bất quá đều là tuyệt đối cơ mật.
- Tuyết Thần Hề chết đã sắp mười năm rồi.
- Mười năm...
Lý Vân Tiêu một trận ngạc nhiên, mười năm trước hắn vẫn là tiểu hài tử, ở thủ đô Thiên Thủy quốc hung hăng càn quấy, nơi nào sẽ biết thiên hạ đại sự, trong mắt loé ra vẻ cô đơn, bùi ngùi thở dài nói:
- Chẳng trách hắn sẽ ẩn cư ở Nam vực Thiên Hương quốc, ta nhớ Tuyết Thần Hề thật giống như là người của Thiên Hương quốc.
Trong lòng Thanh La hơi động, vẻ cô đơn trên mặt Lý Vân Tiêu tận nhập đáy mắt của nàng, này tuyệt đối không phải giả vờ ra thất vọng, mà là tâm ý phiền muộn cùng cô quạnh xuất phát từ nội tâm, xem ra tiểu tử này cùng Lệ Hoa Trì thật có một ít quan hệ, nhưng không biết Tuyết Thần Hề bỏ mình đúng là kỳ quái, nàng cười nói:
- Không đàm luận những chuyện không vui này. Từ khi Tuyết Thần Hề chết rồi, Lệ Hoa Trì liền không còn ra mặt, mười năm này lần thứ nhất chính là ở Viêm Vũ thành. Không biết hắn có từ trong đau buồn khôi phục như cũ hay không?
Thanh La chăm chú nhìn chằm chằm hai mắt của Lý Vân Tiêu, muốn từ bên trong nhìn ra một ít đầu mối, nhưng kinh ngạc phát hiện là hoàn toàn vô công, bất luận thần trí của mình cường đại làm sao, cũng không thể tìm được tâm tình chập chờn của đối phương.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười nói:
- Tình trạng gần đây của Đại biểu ca, ta vẫn là hết sức hiểu rõ.
Thanh La sững sờ, Lý Vân Tiêu ý tứ nàng cũng nghe được, ý tứ chính là tình huống Lệ Hoa Trì ta biết, nhưng tại sao phải nói cho ngươi biết. Nàng đột nhiên phát hiện tên tiểu tử này tuyệt không phải là nàng lúc trước tưởng tượng đơn giản như vậy, nghĩ đến ban đầu Thẩm Ly nói hắn tâm cơ thâm trầm, thật là có mấy phần bộ dáng này.
Bất quá nàng vẫn như cũ không để ý lắm, thầm nghĩ một tiểu tử còn có thể lật trời sao, cười nói:
- Thiên Nhất Các chúng ta có một việc muốn Lệ Hoa Trì đại nhân đứng ra giúp đỡ, còn thù lao, chỉ cần Lệ Hoa Trì đại nhân đi ra, chúng ta liền có thể chi trả!
Lời nói lớn lối như thế, cũng chỉ có tứ minh hạt nhân trong thất đại Thương Minh! Thiên hạ thù lao nếu ngay cả bọn họ cũng cho không nổi, thì sẽ không có những thế lực khác cho nổi.
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ hiểu rõ, hóa ra là có việc cầu lão tử, chẳng trách thái độ có thể tốt như vậy, để ta kỳ quái một hồi lâu đây này. Hắn nhất thời kiêu căng hừ nói:
- Thù lao? Thời điểm ở Khinh Ca Sâm Lâm, giúp các ngươi đối phó Tứ Cực môn, nói thù lao, vậy Chư Thiên cửu sát Hoàng Tuyền Chi Thủy đâu?
Thanh La sững sờ, lập tức cười nói:
- Chuyện này Thẩm Ly cũng cùng ta nói rồi, nhưng chúng ta nói chính là bắt giữ Đường Kiếp, tựa hồ Thành chủ không có làm được a?
Lý Vân Tiêu trừng con ngươi, cả giận nói:
- Vì giúp các ngươi, ta là triệt để cùng Tứ Cực môn cắt đứt, đến thời điểm chân trời góc biển đều phải tránh né bọn họ truy sát! Cho dù không có công lao cũng có khổ lao? Chư Thiên cửu sát Hoàng Tuyền Chi Thủy cho dù không cho ta một hồ, cho một hai bình cũng được a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.