Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 649: Thiên nhất các (1)




Dịch Khánh ngờ vực, lẩm bẩm nói:
- Lẽ nào là vượt qua mà đến? Cũng không đến nỗi đi. Vì ngần ấy tin tức ngầm...
Một trung niên cẩm bào khác đột nhiên mở miệng nói:
- Dịch đại nhân, vừa nãy trong chín người kia, tựa hồ có một người rất giống Đường Kiếp.
Con ngươi của Dịch Khánh đột nhiên áp súc, cả kinh nói:
- Ngươi có thể chắc chắn chứ?
Người đàn ông trung niên kia lộ ra vẻ khó khăn nói:
- Ta chỉ là cảm giác rất giống, ta cùng Đường Kiếp cũng gặp gỡ qua mấy lần, tướng mạo cùng thần thái đều rất gần gũi. Chỉ là... chỉ là Đường Kiếp này là Vũ hoàng cường giả, vừa nãy trên người người kia hoàn toàn không cảm giác được nửa điểm sức mạnh.
Dịch Khánh trở nên trầm tư, ngắm nhìn phương hướng chín người rời đi, ngưng tiếng nói:
- Nếu thật sự là Đường Kiếp vậy thì phiền phức, những người kia cho ta một loại cảm giác hết sức nguy hiểm, thật sự không muốn cùng bọn họ là địch!
Đinh Mật do dự nói:
- Dịch đại nhân, hiện tại nên làm thế nào cho phải? Yêu nguyên quảng đại vô biên, cho dù tam đại đoàn lính đánh thuê cả ngày trà trộn ở bên trong cũng chưa chắc quen đường. Chúng ta muốn tìm Đường Kiếp, không khác nào mò kim đáy biển.
Dịch Khánh đứng ở trên đầu chiến hạm trầm tư không nói, trong con ngươi lướt qua vẻ phức tạp, rốt cục mở miệng, phun ra một chữ nói:
- Truy!
U Minh Chiến hạm hóa thành một đạo ánh sáng xanh lục, trong nháy mắt liền biến mất ở phía chân trời, so với chín chiếc Thanh Lang chiến xa nhanh hơn quá nhiều.
Thương đang ở phía trước phi hành, đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười.
Lê cùng hắn sánh vai trong lòng hơi động nói:
- Thương đại nhân, có muốn dừng lại giải quyết truy binh không?
Thương mỉm cười lắc đầu nói:
- Tạm thời nhìn, lần này đến tựa hồ có chút thực lực. Hiện tại chúng ta vượt xa quá khứ, không phải là người nào cũng có thể theo, vẫn là hơi hạ thấp một ít đi.
- Vâng, Thương đại nhân!
Trên mặt Lê khôi phục vô cùng bình tĩnh, không hỏi nữa.
Bên cạnh hắn ngoại trừ Dực cùng Vũ ra, còn có hai người Yêu tộc khác, vóc người thoáng khôi ngô, trên mặt đều là vẻ cứng ngắc, không có bất kỳ biểu lộ gì.
Hai người này chính là hai vị Đại Yêu khác cùng Thương đồng thời ở trong Tế tự đại trận: Phù cùng Mâu.
Dực rất nhanh đuổi theo, lúc này Tuyên Bỉnh còn ở trong hôn mê đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, trên mặt hiện ra màu đỏ tía thống khổ, con ngươi ngoại trừ sợ hãi ra, lại không có bất luận ánh sáng gì.
Kèm theo còn có thanh âm cười gằn của Vũ Văn Cao.
Mộc Không cùng Đường Kiếp đều biến sắc, không có chút hồng hào, trong dạ dày lăn lộn. Sáu người Yêu tộc vẫn như cũ là một mặt bình tĩnh, tựa hồ không có bất kỳ biểu lộ gì, đối với phía sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết cùng cười gằn đều chẳng quan tâm.
- Ô ô ô......, giết ta đi, các ngươi giết ta đi. A, a, a, ô ô ô!
- Kiệt kiệt, ha, ha, ha, ha ha ha!
Thương đột nhiên mở miệng nói:
- Đợi lát nữa hỏi xong liền giết đi.
Lê mí mắt giật lên nói:
- Giết tên biến thái kia?
Thương mỉm cười nói:
- Không, là tên kêu thảm thiết. Tên biến thái kia thể chất có chút ý nghĩa, tuy rằng không phải Thần thể thân, nhưng dĩ nhiên là Nhân tộc cùng Yêu tộc huyết mạch dung hợp, trong tiền bối của hắn nhất định có cơ thể mẹ của Yêu tộc ta.
Con ngươi của Lê thu nhỏ lại, giật mình nói:
- Nhân Yêu?
Rất nhanh, kèm theo một tiếng kêu thảm thiết cuối cùng của Tuyên Bỉnh vang lên, liền hoàn toàn khôi phục yên tĩnh.
Mộc Không đã ói không ra bộ dạng gì nữa, trong mắt hắn bắn mạnh ra sát khí, thầm nghĩ chờ khôi phục thực lực, nhất định phải giết nhân yêu kia. Khoảng thời gian này tới nay, đối với hắn tạo thành tâm linh thương tích quả thực chính là mãi mãi.
Lê giảm bớt tốc độ, trở lại phía sau, rất nhanh liền nghe thấy một âm thanh xé rách, đầu lâu của Tuyên Bỉnh trực tiếp lăn xuống dưới chiến xa.
Vũ Văn Cao tựa hồ hơi có bất mãn, cáu giận nói:
- Tại sao các ngươi có thể tùy tiện giết người? Ta chơi rất vui vẻ a!
Ánh mắt Lê bắn ra quang mang, ở trên người Vũ Văn Cao đánh giá một phen, nhớ tới Thương nói tới "cơ thể mẹ", có chút khó có thể tin. Không để ý tới Vũ Văn Cao, đuổi theo phía trước, bẩm báo nói:
- Thương đại nhân, đã biết rõ. Là bởi vì Cửu Thiên Đỉnh, lượng lớn thế lực đã bắt đầu lẻn vào Yêu nguyên.
Trong lòng Đường Kiếp chấn động, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.
- Ừ?
Thương mỉm cười nhìn Đường Kiếp một chút nói:
- Tin tức tiết lộ ra ngoài sao?
Sắc mặt Đường Kiếp khó coi đến cực điểm nói:
- Không thể! Chuyện này cực kỳ bảo mật, cũng là vì tin tức an toàn, ta mới có thể độc thân đi tới Khinh Ca Sâm Lâm, mới bị các ngươi tù binh!
Hắn ngẫm lại liền cả giận nói:
- Tứ Cực môn ta cùng Khô Lâu dong binh đoàn luôn luôn giao hảo, các ngươi dĩ nhiên đối với ta như vậy!
Vũ tiên sinh đột nhiên nói:
- Khô Lâu dong binh đoàn, đã là quá khứ.
Con ngươi Đường Kiếp thu nhỏ lại, lặng lẽ không nói. Hắn cũng phát hiện Khô Lâu dong binh đoàn biến hóa, trước đây đều là Thẩm Phong nắm giữ tất cả, hiện tại Thẩm Phong không gặp, dĩ nhiên hóa thành những Yêu tộc này.
Nhưng hắn dù sao sinh ra ở Thương Minh, đầu óc vẫn tính dễ sử dụng, cười nói:
- Mặc kệ Khô Lâu dong binh đoàn cũng tốt, hay là cái khác cũng được. Thiên hạ này không có xung đột vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Ta lấy thân phận Tứ Cực môn thiếu chủ, hướng về chư vị giao hảo, không biết làm sao? Tuy rằng Yêu tộc cường đại, nhưng Tứ Cực môn ta cũng sẽ không kém quá nhiều.
Thương liếc mắt nhìn hắn, cười nói:
- Vũ đã nói với ta tông môn này, nói thật sự, muốn theo ta hợp tác, còn lâu mới đủ tư cách, kém rất nhiều a.
Đường Kiếp giận dữ, tên gọi của Tứ Cực môn, đặt ở toàn bộ Thiên Vũ đại lục cũng vang dội, là người là quỷ cũng sẽ bán mấy phần mặt mũi. Coi như là Thánh Vực Thần đô, cũng sẽ không mạo muội châm chọc. Trong lòng hắn đem tổ tông những Yêu tộc này toàn bộ mắng một lần, mới nói:
- Mặc dù Tinh Nguyệt ảo cảnh là cấm chỉ, nhưng thực lực của Yêu tộc vẫn không có cường đại đến ngay cả Thương Minh cũng không để vào mắt chứ?
- Thương Minh?
Thương cười vô cùng mê người, nhẹ nhàng nói:
- Muốn hợp tác với ta, cái gọi là Thánh Vực Thần đô của nhân loại các ngươi, cũng không biết có tư cách đó hay không.
- Ha ha, ngông cuồng! Vô tri!
Mộc Không không nhịn được cười lớn châm chọc, khinh bỉ nói:
- Chỉ là mấy tạp ngư như các ngươi, cũng không biết dựa vào yêu thuật gì, có thể đánh thắng một ít Vũ Tôn cấp thấp liền cho rằng trên duy ngã độc tôn. Phi, đừng nói Thánh Vực thần đô, bảy đại siêu cấp thế lực, bất luận cái nào bóp chết các ngươi cũng dễ như ăn cháo, cho dù san bằng Tinh Nguyệt ảo cảnh cũng không phải việc khó gì!
Nụ cười trên mặt Thương biến mất, nhưng không có phẫn nộ, chỉ là từ tốn nói:
- Ta có cuồng vọng vô tri hay không, nhân loại các ngươi chẳng mấy chốc sẽ biết. Đi thôi, đi tìm Vạn Cổ Trường Thanh thụ, sau đó lại đi thu siêu phẩm huyền khí Cửu Thiên Đỉnh gì kia. Ta cũng rất có hứng thú nhìn nhân loại các ngươi luyện chế siêu phẩm huyền khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.