Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 574: Thông đạo lòng đất (1)




Trong mắt hắn tuôn ra một cổ sát ý lạnh thấu xương, quát:
- Nhất định phải giết chết!
Trầm Phong trong nội tâm rùng mình, nhìn thân ảnh Vũ tiên sinh dần dần biến mất trong đại điện.
Chỉ truyền đến thanh âm nhàn nhạt, nói:
- Chuyện Phá Hồn Liệt Hình Mô ngươi đi làm đi, Cửu Dương Thần Thể cứ giao cho ta. Bên phía Phong Tử Kiệt chúng ta tạm thời còn không thể gây, tùy ý để dong binh đoàn Thái Điểu náo ở thành tây đi.
Trầm Phong cũng biết chuyện quan trọng, ánh mắt lộ ra vẻ kiên nghị, sau đó biến mất trong đại điện.
Cùng lúc đó, ở tổng bộ dong binh đoàn Bạo Vũ, vài tên cường giả đang tổ chức hội nghị khẩn cấp.
Động tác đột nhiên của dong binh đoàn Thái Điểu ở thành tây khiến bọn hắn thoáng cái khẩn trương tới cực điểm.
Một gã nam tử đối với loại không khí khẩn trương này tựa hồ cực kỳ khinh thường, nói:
- Bên phía Yêu Nguyên không có tin tức gì truyền đến, ta cảm thấy chuyện dong binh đoàn Thái Điểu ở thành tây chỉ là kế nghi binh, khiến chúng ta tự loạn trận cước mà thôi. Nếu Hác Liên Thiểu Hoàng thật sự đã đột phá đến Vũ Đế, bọn hắn không cần như thế, trực tiếp giết qua là được rồi.
- Ngô Vi nói rất đúng, nhưng cũng không thể không phòng. Chuyện thành tây có phải là một tín hiệu không? Trước đây, vô luận chúng ta lấn áp như thế nào, dong binh đoàn Thái Điểu cũng chỉ phòng ngự bị động, hơn nữa không ngừng thu nhỏ phạm vi hoạt động của mình lại. Nhưng từ khi Hải Lâm trở về, thoáng cái đã trở nên hung hăng càn quấy, giết liền mấy cao thủ đoàn ta. Diệp Hâm hạ lạc không rõ, Triệu Vũ bị bắt. Hiện giờ càng muốn mở ra đại hội anh hung, giống như thoáng cái tăng mạnh lực lượng vậy.
Một lão giả trầm giọng nói, trên mặt hắn lóe ra ánh sáng âm u, hai mắt thoáng có chút đục ngầu, khẽ quét qua mọi người, nói:
- Nếu là kế nghi binh thì còn may, không bao lâu nữa là có thể nhìn thấy. Ta chỉ sợ bọn hắn dưới tình huống không có Hác Liên Thiểu Hoàng mà vẫn còn lá bài tẩy đối nghịch với chúng ta thôi.
- Hừ, nếu thật sự có thì đã không sợ hãi rụt rè đến tận giờ rồi.
Một nam tử khác tựa hồ rất không đồng ý với lời lão giả, mở miệng nói:
- Trừ phi lần này Hải Lâm trở về mang theo gì đó. Nhưng theo ta được biết, lần này bọn hắn có thể trở về Khinh Ca Lâm Địa cũng đã là vạn hạnh rồi. Trên Yêu Nguyên đã mấy lần bị đám người Khô Lâu chặn giết.
Ngô Vi lộ ra vẻ cực kỳ bất mãn, khẽ nói:
- Đám Trầm Phong kia, chúng ta mấy lần phái người giao hảo bọn hắn, cùng nhau đối phó dong binh đoàn Thái Điểu nhưng lại không chó chúng ta thể diện. Đợi sau khi diệt Thái Điểu, kế tiếp sẽ đến phiên bọn hắn.
Lão giả nói:
- Quyết không thể xem thường Trầm Phong được, ta cảm thấy mức độ nguy hiểm của hắn còn trên cả Hác Liên Thiểu Hoàng, Hơn nữa lai lịch dong binh đoàn Khô Lâu có chút thần bí, tra xét nhiều năm như vậy cũng không tra được gì! Ta cảm thấy kế hoạch của chúng ta phải thay đổi một chút, từ chủ động khiêu khích biến thành quan sát.
Ngô Vi khinh thường nói:
- Trương Phong, ngươi cũng quá mức cẩn thận rồi. Đoàn trưởng đại nhân đã mang theo ba vị trưởng lão đại nhân đi Yêu Nguyên truy tung Hác Liên Thiểu Hoàng rồi, xác suất hắn có thể trở về cực kỳ bé nhỏ, đừng nói đến cái gì mà tấn cấp Vũ Đế. Theo ta thấy, vừa vặn nhân dịp này một lần hành động tiêu diệt dong binh đoàn Thái Điểu, chiếm đoạt địa bàn của bọn hắn. Sau đó đợi đoàn trưởng đại nhân trở về, lại ra tay với dong binh đoàn Khô Lâu, nhất thống Khinh Ca Lâm Địa!
Trương Phong nhíu mày lắc đầu nói:
- Ngô Vi, ngươi quá trẻ tuổi. Nếu đơn giản như thế, Khinh Ca Lâm Địa cũng đã không hỗn loạn nhiều năm như vậy rồi. Cẩn thận dùng thuyền vạn năm, ngươi quyết không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Một gã lão giả khác cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta đồng ý ý kiến của Trương Phong. Huống hồ lúc trước thành tây đã lập ra quy củ, bất luận thế lực nào cũng không thể phái cường giả ngoài Vũ Tôn tiến vào. Về mặt lực lượng trung kiên thì dong binh đoàn Thái Điểu đang chiếm ưu thế.
- Hừ!
Ngô Vi bất mãn đứng lên, một thân lệ khí nói:
- Các ngươi nếu đã quyết định làm rùa đen rút đầu rồi, vậy thì tự ta sẽ làm!
Hắn vỗ vỗ bờ mông, cũng lười để ý tới mọi người, trực tiếp ra khỏi hội trường
Người còn lại mỗi người đều nhíu mày, hiển nhiên suy nghĩ sâu xa hơn nhiều. Lần này Hác Liên Thiểu Hoàng trùng kích Vũ Đế, đột nhiên mất tích, mang đến cho tương lai toàn bộ Khinh Ca Lâm Địa quá nhiều biến số. Có lẽ là thời cơ tốt nhất để triệt để thanh tẩy. Nhưng ai mới là người có thể cười cuối cùng, không ai hiểu rõ cả.
...
Lý Vân Tiêu gọi tới người đội số tám, hỏi thăm tình huống Hỏa Long địa mạch.
Rất nhanh tìm đến cửa vào, ở phía dưới kiến trúc bảo hồ lô có một cách tầng rất lớn. Trong cách tầng dĩ nhiên là một trận pháp to lớn, dùng để hội tụ Chính Dương chi khí, không ngừng vận chuyển liên tục.
Đội viên Lý Du giải thích nói:
- Trận pháp này chính là Hác Liên đoàn trưởng tốn hao số tiền lớn mời đến đại sư trận đạo bố trí ra, Hỏa Long địa mạch cũng theo trận pháp này bị phong ấn bên dưới. Đội trưởng đại nhân muốn xuống dưới, sợ rằng rất khó.
Hắn vụng trộm liếc nhìn Lý Vân Tiêu, nội tâm có chút nói thầm không thôi. Không rõ một thiếu niên còn trẻ như vậy, làm sao có thể làm chức vụ đội trưởng được nữa.
Tám vị đại đội trưởng dong binh đoàn Thái Điểu không ai không phải là cường giả Vũ Hoàng, có mấy vị càng là tồn tại Vũ Hoàng đỉnh phong, tùy thời đều có thể bước vào Vũ Tôn chi cảnh, tất cả huynh đệ trong đoàn đều tâm phục khẩu phục. Lúc này đột nhiên xuất hiện một thiếu niên Vũ Vương cấp, khiến không ít người đều bí mật nghị luận.
Hơn nữa bị Lý Vân Tiêu gọi tới, hắn cũng cực kỳ không vui. Nhưng Chu Tường đội trường đã có lệnh, phải hoàn toàn phục tùng vị đại đội trưởng này, bởi vậy hắn mới miễn cưỡng đi tới.
Lý Du tiếp tục nói:
- Lúc trước sau khi bố xong trận pháp, Hác Liên đoàn trưởng vì thí nghiệm uy lực nên đã tự mình xuống dưới thể nghiệm một phen, đều không công mà lui cả.
Ý của hắn rất rõ ràng, đó là ngay cả Hác Liên đoàn trưởng cũng rất khó phá được, ngươi cũng đừng hy vọng nữa, nhìn một chút rồi đi đi thôi.
Lý Vân Tiêu từ chối cho ý kiến, chỉ cẩn thận xem xét kĩ càng, trận pháp này bố trí cực kỳ thông minh, Chính Dương chi khí bên dưới không ngừng bị hấp lấy, ngưng tụ thành một cổ kình lực, xông lên mặt đất.
- Lúc trước bảo hắn hảo hảo học trận pháp, lại không chịu. Hiện giờ bố cái Quy Nguyên Trận đơn giản này cũng phải mất số tiền lớn mời người, thực khiến ta mất mặt.
Lý Du:... "
Lý Vân Tiêu vừa sải bước vào trong trận pháp, lập tức kích thích một đạo quang mang hồng sắc phóng tới phía hắn. Hắn hừ nhẹ một tiếng, trong tay lóe lên kim mang, chụp tới hồng mang kia, lập tức chôn vùi trong tay, ngay sau đó lại bước ra một bước.
"Ông ông! "
Đột nhiên trong không gian truyền đến tiếng kêu to ông ông, đường nét toàn bộ trận pháp bắt đầu sáng lên, từng đạo hồng quang vọt đến, chiếu trọn nơi này thành một mảnh đỏ bừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.