Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3649: Được kính 2




Ma cầm bộ dạng đáng sợ nhưng ngoan ngoãn cúi cổ xuống làm thang leo. Đám người Lý Vân Tiêu đứng trên ma cầm, lưng rộng rãi cảm giác như giẫm trên đất bằng.
Nguyệt đơn giản dặn dò tộc nhân khác rồi thúc giục ma cầm đập cánh bay, chớp mắt lướt qua vạn dặm bay đi thành Xạ Tinh.
Mấy canh giờ sau rời khỏi vùng núi, bắt đầu xuất hiện cảnh bình nguyên. Thực vật Ma tộc thấp bé trải dài vô tận dướia đất, nhiều Ma tộc đê giai khó khăn sinh sống trong đó.
Không lâu sau đằng trước xuất hiện một tòa thành trì to lớn.
Tường thành cao lớn hùng vĩ, kiến trúc bên trong khác với Nguyệt bộ thấp bé, toàn là gác cao gần như xyâ bằn đá, trông như không thể phá vỡ, dù những nơi gần vòng ngoài thì phòng ốc vững chắc, giao thông thuận tiện.
Nhiều Ma tộc tới lui trong cửa thành, dòng người như nước ngựa như rồng.
Ma cầm đáp xuống ngoài thành.
Nguyệt nói:
- Đại nhân đi theo ta.
Đám thuộc hạ lập tức tiến lên phía trước mở đường, đẩy đám đông sang hai bên. Người đi đường liếc nhìn, vẻ mặt tức giận.
Những đam Ma tộc quét thần thức qua đoàn người Nguyệt bộ thì ỉu xìu, chủ động tránh sang hai bên.
Nguyệt nói:
- Thành Xạ Tinh là chủ thành Tranh bộ, Tranh đại nhân cũng cư ngụ bên trong.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc hỏi:
- Nói vậy là chúng ta đã vào phạm vi Tranh theo dõi, có khả năng sẽ gặp phải?
Nguyệt cười đáp:
- Khả năng rất thấp. Tuy Tranh đại nhân ngụ tại đây nhưng nơi tu luyện thì không phải chỗ này, dù sao thành trì phồn hoa như vậy tuy ma khí dồi dào nhưng không thích hợp tu luyện. Dù có mật thất cũng nằm ở sâu tận lòng đất.
Hai người nói chuyện, Tử sớm nhận được tin tức một đám người chạy tới cửa thành nghênh tiếp.
Tử vẻ mặt hưng phấn nói:
- Ta có nghe nói cuộc chiến Nguyệt bộ, đa tạ Lý đại nhân ra tay cứu giúp!
Tử không ngờ gã tùy ý mang một người về tộc lại gợi lên tác dụng to lớn như vậy, gã kích động khó thể kiềm chế.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nhẹ khinh gật đầu xem như chào hỏi.
Nguyệt nói:
- Đừng dài dòng nữa, mau đưa Lý đại nhân đến hành quán nghỉ ngơi, báo cáo tình huống mấy ngày qua đi.
Tử đi trước dẫn đường, dọc đường nhiều người qua lại, bọn họ đi không nhanh.
Lý Vân Tiêu nhìn quanh, tình hình đường cái không khác nhiều với Thiên Vũ giới, tuy lạc hậu rất nhiều nhưng có cửa hàng, các loại hóa rực rỡ muôn màu. Hàng ròng thì bày từ đầu đường đến cuối ngõ.
Nhiều thương nhân kéo khác, khách thì trả giá. Nam nhân dắt thê, phụ thân dắt nhi. Có thanh niên quý tộc kêu bằng gọi hữu tụm năm tụm ba. Cảnh tượng hòa bình phồn hoa khiến người ngạc nhiên.
Dù sao tiếp xúc với Nguyệt bộ khiến Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng đổi mới hiểu biết về Ma tộc, nhưng khó tẩy trắng hình tượng hung ác hiếu chiến.
Đi hơn nửa ngày mới đến hành quán của Nguyệt bộ.
Hành quán vẫn là phong cách Nguyệt bộ, lầu các rộng cỡ cung điện, trước cửa cờ bay phấp phới, bức tường đầy phù điêu hoa văn chim thú.
Tử dẫn đoàn người vào đại sảnh, chờ tất cả ngồi ổn định gã dâng lên mấy ngọc giản.
- Đây là bản đồ Ma giới ta thu thập được mấy ngày nay nhưng rất thô sơ, có miêu tả đơn giản về Băng Vực tuy nhiên không kỹ càng.
Lý Vân Tiêu xem ngọc giản, bề ngoài khác biệt không lớn với Thiên Vũ giới nhưng có màu đỏ sậm, dường như chất liệu hơi khác.
Lý Vân Tiêu cầm một ngọc giản lên, lòng bàn tay cảm giác lạnh lẽo thấm vào ruột gan. Thần thức quét vào trong, cảnh tượng,mênh mông in trong đầu Lý Vân Tiêu, vô số địa danh và đánh dấu làm hắn hoa mắt không kịp nhìn.
Lý Vân Tiêu xem một lúc rồi giật mình kêu lên:
- Đây là bản đồ Tranh bộ? Rộng lớn vậy?
Tử cười nói:
- Bản đồ này chưa đầy đủ, dù là lĩnh vực của tám Ma tôn cũng chỉ là địa giới chủ yếu của Ma giới, có nhiều hoang vực không ai thăm dò, bên trong tồn tại nhiều hồng hoang cự ma cường đại khiến người chùn bước.
Lòng Lý Vân Tiêu máy động hỏi:
- Ma giới có một tồn tại tên là Kình Thiên Cự ma, có thể tìm vật đó ở đâu?
Các ma biến sắc mặt.
Nguyệt kinh ngạc kêu lên:
- Lý đại nhân từng gặp Kình Thiên Cự ma?
Lý Vân Tiêu gật đầu, kể sợ trong cuộc chiến thành Hồng Nguyệt đã đánh nhau với tám Kình Thiên Cự ma.
Các ma trợn mắt há hốc mồm nhìn nhau, khó thể miêu tả nỗi lòng sợ hãi và giật mình.
Nguyệt há hốc mồm, ngơ ngẩn nửa ngày mới nói:
- Không ngờ cuộc chiến khe nứt Thương Huyền sơn năm bộ tộc sử dụng tám Kình Thiên Cự ma, cuối cùng còn thua, thật khó tưởng tượng.
Tử nuốt nước miếng:
- Chắc vì liên quan giới lực Thiên Vũ giới, không thì tám Kình Thiên Cự ma tương đương thực lực Ma tôn, đặt trong Ma giới có thể càn quét tất cả lực lượng.
Nguyệt trầm trọng gật đầu nói:
- Kình Thiên Cự ma thuộc mạch Ma tộc thái cổ, dù là tám Ma tôn cũng khó thể khống chế. Lúc trước chúng ta cho rằng lý do Thương Huyền sơn thua trận vì Ma tôn không đoàn kết, làm theo ý mình, hơn nữa mỗi người tự giữ sức mạnh. Bây giờ xem ra sự thật không giống vậy.
Tiểu Hồng cười khẩy nói:
- Một Ma tôn chết ở Thiên Vũ giới mà còn bảo là giữ lực lượng?
Lý Vân Tiêu nhớ lại tình hình hôm đó, mắt bắn ra tia sáng lạnh lắc đầu nói:
- Năm Ma tôn hợp sức nếu không bị giới lực áp chế lại cộng thêm tám Kình Thiên Cự ma đúng là có thể càn quét nguyên Thiên Vũ giới. Tiếc rằng giới lực có ở khắp nơi, muốn xâm phạm người khác phải tùy thời chuẩn bị trả giá đắt.
Nguyệt hùa theo:
- Lý đại nhân nói rất đúng, ta cực kỳ không đồng ý việc xâm nhập Thiên Vũ giới, tiếc rằng một người lời nhẹ, không có cách nào. Nhưng ta có thể hứa với Lý đại nhân miễn Nguyệt còn ngày nào thì toàn bộ Nguyệt bộ sẽ không bước vào Thiên Vũ giới một bước!
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Vậy xin đa tạ Nguyệt đại nhân.
Lý Vân Tiêu hiểu Nguyệt nói vậy chỉ vì muốn làm thân, với sức mạnh Nguyệt bộ không là gì trong toàn Ma giới, có xâm nhập hay không chẳng ảnh hưởng địa cục.
Tiếp theo Lý Vân Tiêu xem sơ mấy khối ngọc giản, đều là bản đồ rải rác, hiếm có hoàn chỉnh. Nhưng trong đó có vài quyển kèm theo giới thiệu nhiều phong cảnh nhân văn khiến hắn hiểu biết sơ tình huống Ma giới.
Tiểu Hồng không kiềm được khẽ thở dài:
- Hèn gì mấy năm qua người Thiên Vũ giới hiểu biết rất ít về 19, bản thân Ma giới còn không có bản đồ hoàn chỉnh và tư liệu tỉ mỉ.
Nguyệt nói:
- Không phải không có mà vì mấy thứ đó vô cùng quý giá trong Ma giới, chỉ số ít người ở đỉnh cao mới nắm giữ được, ví dụ Tranh đại nhân.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
- Muốn lấy những tài liệu đó từ tay Tranh là không thể nào, phải xem trên đại hội giao lưu vật tư có tìm được thứ tốt gì không.
Tử vội nói:
- Đại nhân yên tâm, mấy ngày qua chúng ta không ngừng một giây đi khắp nơi tìm kiếm bản đồ, đã thả ra tiếng gió thu mua với giá cao gấp mấy lần trong chợ.
Lý Vân Tiêu gật gù cười khen:
- Thế thì tốt, xin nhờ Tử đại nhân.
Tử vừa mừng vừa sợ rối rít nói:
- Nên, nên làm vậy.
Nguyệt nói với Tử:
- Những người ta mang đến toàn bộ thuộc về người quản, khiến bọn họ vào hội giao lưu đi thu thậậ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.