Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3523: Dốc sức đấu Trọc Khôn 1




- Ha ha, tuyên cổ đệ nhất nhân? Im đi.
Trọc Khôn khinh thường, nói:
- Ta không có chút hứng thú làm tuyên cổ đệ nhất nhân. Sở dĩ ta truy tra việc này, cũng là bởi vì liên quan đến con đường tương lai của ta. Vì sao Ma Chủ Đế lại chấp nhất với chuyện này, chờ ta hấp thu hai người các ngươi xong, có lẽ sẽ biết rõ cũng không chừng.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Nói như vậy, ta chỉ cần hấp thu ngươi cũng có biết được mọi việc?
- Ha ha ha.
Trọc Khôn cười ha hả, nói:
- Lúc này mới có chút bóng dáng chủ nhân Giới Thần Bi. Ngươi biết vì sao ta nói nhiều với ngươi như vậy không?
Lý Vân Tiêu nói:
- Là muốn chỉ điểm hậu bối, để chúng ta mở mang tầm mắt.
Trọc Khôn nói:
- Ngươi nghĩ thế cũng được. Bởi vì ta lập tức hấp thu ma nguyên trong người các ngươi, như vậy các ngươi còn sống hay không thì chưa biết được. Cho nên ta cho các ngươi ăn chút ngon ngọt trước khi chết. Cổ ngữ có nói: sáng nghe đẹo, chiều có thể chết.
Lý Vân Tiêu nói:
- Vậy sao không chờ tiếp?
Trọc Khôn cười nói:
- Chờ mười vạn năm, chờ không được.
Hắn vươn tay ra, chỉ vào Lý Vân Tiêu, trong mắt bắn ra hàn quang, sát khí lăng lệ.
Lý Vân Tiêu bị sát khí áp làm lui ra sau vài bước, hắn kéo ra khoảng cách an toàn, đột nhiên nói:
- Ngươi bây giờ thật sự là là Giới Vương cảnh sao?
Trọc Khôn sững sờ, trên mặt mang theo thần sắc cổ quái, nói:
- Tại sao hỏi thế?
Lý Vân Tiêu nói:
- Năm đó thân thể ngươi bị hủy, cảnh giới tất nhiên sẽ giảm xuống. Mặc dù sau này chuyển tu ma công, dù sao cũng là nửa đường đi ngang, muốn trùng kích đến Thánh Ma là chuyện không có khả năng nha? Ma giới ngàn ngàn vạn vạn thiên tài vẫn không thể đột phá cảnh giới này, mà ngươi giữa đường chuyển tu ma công càng khó khăn trùng trùng. Hơn nữa, nếu ngươi thành Thánh Ma, cũng không cần phải cướp đoạt ma nguyên của Đế từ chúng ta.
- Thông minh.
Trọc Khôn lạnh lùng cười cười, hắn nói:
- Hiện tại ta chỉ là Ma Tôn mà thôi, nhưng đã một bước đạp vào cảnh giới Thánh Ma. Hơn nữa ta sinh ra ở Thiên Võ Giới, không bị giới lực áp chế, cho nên lực lượng của ta không yếu hơn năm đó bao nhiêu. Ngươi nói không sai, Thánh Ma không phải dễ dàng thành tựu như thế. Huống hồ ta năm đó mất đi thân thể, đã bị giới lực Ma giới áp chế cùng tàn phá, muốn tu luyện trở về, sao đơn giản được. Nhưng dù vậy, ta vẫn đi tới ngày hôm nay. Mà bây giờ, ta càng đạp lên thi thể hai người các ngươi tiến lên một bước, một bước đi vào cảnh giới Thánh Ma!
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Giẫm lên thi thể người khác đi lên, chung quy là tà đạo, có thể đi thật xa?
Trọc Khôn nói:
- Ta đã từng nói qua, đó là nhận định của các ngươi, với ta mà nói, không có tà đạo, chỉ có đạo của ta.
Chữ "Đạo" vừa dứt, chung quanh Trọc Khôn sinh ra hắc quang, bắt đầu tương dung với thân thể của hắn.
Sau lưng Trọc Khôn xuất hiện cự linh màu đen đỉnh thiên lập địa.
- Chân Ma pháp thân!
Lý Vân Tiêu và tiểu Hồng Đô ăn cả kinh, từ phân thân Ma Chủ nhìn thấy chiêu này, trừ cổ quái cùng khiếp sợ ra còn có cảm giác không khỏe. Thật sự giống như thứ do mình tư tàng lại bị người khác phát hiện ra.
Trọc Khôn cười lạnh, nói:
- Cách Tinh Quyền!
Chân Ma cự linh giơ tay đấm ra, chung quanh xuất hiện hơn mười vòng xoáy nhỏ, trong đó hắc quang lập loè, rất nhiều năng lượng bị hút vào và áp súc.
Ầm ầm!
Đánh xuống một quyền, cả không gian lắc lư, hào quang trong hơn mười vòng xoáy bắn ra, quyền phong bay nhanh rực rỡ, giống như ngôi sao nứt ra, vạn vực đổ nát.
- Nếu ngươi không phải Giới Vương cảnh, vậy cũng không có gì đáng sợ, chỉ mạnh hơn Tạo Hóa khác mà thôi.
Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, toàn thân lôi quang lập lòe, toàn thân biến thành màu tím.
Lôi quyết biến ảo trên tay, lôi quang hóa thành long ảnh tạo thành kết giới.
- Đều tránh thoát đi!
Lý Vân Tiêu hét lớn, hai tay mở ra, thân thể tử long lập lòe, nó dừng lại trên không trung. Đám người Bắc Quyến Nam lập tức bay lên đến bên cạnh Lý Vân Tiêu.
Kết giới màu tím phủ xuống, bảo vệ tất cả mọi người.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Từng tiếng kết giới tử lôi chấn động, hào quang màu tím lập lòe liên tục. Cả kết giới bị đánh thay đổi liên tục, hào quang không ngừng bị nghiền nát.
- Ah? Tiên thiên lôi thể?
Trọc Khôn lạnh nhạt cười cười, hắn mở tay đẩy ra. Động tác của Chân Ma cự linh cũng đè tay xuống, giống như bầu trời sụp đổ.
- Phi Dương!
Khúc Hồng Nhan kinh hô. Mặc dù trong kết giới, nàng vẫn cảm nhận được uy áp khủng khiếp áp xuống.
Lý Vân Tiêu quát:
- Không có việc gì! Ta gánh vác được!
Vừa nói xong, hắn vươn tay ra, trực tiếp đặt lên ánh sáng tím.
Ầm ầm!
Hào quang nghiền nát như bong bóng, tử lôi nổ tung và nghiền nát tất cả, rất nhiều lôi quang hóa thành lợi kiếm đâm vào bàn tay của hắn.
Ầm ầm!
Cả vùng đất chấn động không ngừng, lực lượng khủng bố như bài sơn đảo hải, đánh nát long vực, phạm vi mấy ngàn dặm bị phá hủy.
Ân?
Đột nhiên Trọc Khôn ngẩng đầu lên, hắc quang bao phủ không gian, chính là bóng dáng Tiểu Hồng, nhưng toàn thân của nàng phủ kín ma văn, hào quang màu đen bao phủ thân thể nàng.
Hào quang màu đen giống như thôn phệ tất cả, lộ ra nanh vuốt bén nhọn của mình.
Chi chi chi!
Không ngừng có tiếng chi chi vang lên, A Ma Luân Bảo bị Tiểu Hồng rút ra, mười hai phúc luân xoay tròn, hóa thành từng bóng dáng.
Hai đồng tử Tiểu Hồng đen kịt không thấy đáy, mang theo khí tức âm hàn thấu xương. A Ma Luân Bảo bị giơ lên cao cao, lập tức mười hai đạo phúc luân giống như mười hai tầng kết giới, triệt để bao phủ cả bầu trời.
- Trảm!
Chi chi!
Ma binh chém xuống, bóng kiếm mở rộng gấp trăm lần, giống như cột điện bằng sắt áp xuống.
Lực lượng khủng bố như vậy chưa hoàn toàn rơi xuống đất, long vực hóa thành phấn vụn, mặt đất xuất hiện hàng vạn khe ở, trong phạm vi mấy vạn trượng đều lún xuống.
Đánh nát trời xanh!
Trong khu vực thiên băng địa liệt, sắc mặt Trọc Khôn ngưng trọng, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì, cũng không có vì uy lực lớn mà lùi lại nửa bước.
Sau khi mặt đất dưới chân vỡ vụn, thân thể hắn cũng bị ảnh hưởng, hai tay bấm pháp quyết, hóa ra Chân Ma pháp tướng ba đầu sáu tay.
Ba mặt pháp tướng dữ tợn, đánh ra sáu thủ ấn cổ quái, khí tức trang nghiêm và thần thánh xuất hiện.
Ầm ầm!
Pháp thân cự linh mở mắt ra nhìn trời, đột nhiên hai tay hợp lại, lúc này nắm lấy A Ma Luân Bảo vào tay!
Ầm ầm!
Hai tay cự linh kẹp chặt ma binh, chấn động khủng bố truyền đến, bầu trời phiêu hốt không thực. Hai tay run rẩy lợi hại, ma quang trên người bốc lên không ngớt, dường như tùy thời sẽ sụp đổ.
Nhưng cuối cùng lực lượng ma binh vẫn bị áp chế.
Sắc mặt Tiểu Hồng đại biến, ma đồng ẩn chứa vẻ sợ hãi!
Tuy đã nghĩ tới đối phương có thể tiếp được chiêu này, nhưng không nghĩ tới lại là dùng tay không tiếp được!
Trọc Khôn cười một tiếng, thè lưỡi ra liếm môi dưới, trong mắt bắn ra hào quang tham lam, nói:
- A Ma Luân Bảo sao? Hắc hắc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.