Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3499: Tìm kiếm Tù thân 2




Cảnh Thất thì hoàn toàn không có phản ứng, sắc mặt trắng bệch ngây người ra đứng lại tại chỗ, so với thi khôi thì hắn còn giống thi khôi hơn nhiều.
Lời nói của Lý Vân Tiêu hắn hoàn toàn không nghe thấy mà trong đầu quanh quẩn lời nói tuyệt tình của Tiểu Hồng, từng tiếng, từng tiếng giống như dao cắt trong lòng hắn, đau tới mức khiến cho hắn chết lặng, cũng không biết mình tại sao lại tới Viêm Vũ thành này.
Mấy ngày sau, một chiếc chiến hạm phong cách cổ xưa ở trong Viêm Vũ thành trực tiếp được đưa ra ngoài.
Cùng lúc đó, tại một chỗ trong Bắc Hải, hư không bỗng nhiên bị đánh nát, chỉ có một chiếc chiến hạm rộng dài rộng chừng mấy trăm trượng từ trong thông đạo lao ra.
Bởi vì không có tọa độ truyền tống trận cố định, chỉ là ước tính tới chỗ Bắc Hải, cho nên trực tiếp đi tới.
Trên chiến hạm, Ba Mộc thống lĩnh và quản lý tất cả các công việc.
Ba Long và Thủy Tiên cũng tới, thế nhưng tất cả mọi người đều cố gắng tiết kiệm thời gian tu luyện. Mà Ba Mộc cũng không cần tu luyện cái gì, cho nên mới để cho hắn làm thống soái lần tìm kiếm Tù chi pháp thân này.
Sau khi hắn tìm kiếm phương vị một chút chiến hạm lập tức hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng phóng về phía Hải Chi sâm lâm.
Sau trận chiến lần trước, Hải Chi sâm lâm cơ bản đã hỏng, thế nhưng dùng thân phận, địa vị Tù chi pháp thân của bọn họ, muốn mở một địa điểm ngay ở gần Hải Chi sâm lâm, cho nên cũng chỉ có thể đi tới vùng hải vực kia nhìn xem.
Theo mọi người phân tích, Tù chi pháp thân cơ hồ không có khả năng còn ở tại chỗ, thế nhưng Bắc Hải này to lớn như vậy thực sự khó có thể tìm ra, chỉ có thể thử một chút mà thôi.
Hơn nữa huynh muội Đoan Mộc cùng Trách Thanh Phàm đều tới, nếu như thực sự không tìm được sẽ để cho huynh muội Đoan Mộc suy diễn.
Trác Thanh Phàm từ lúc chiến hạm còn chưa tới gần Hải Chi sâm lâm đã đem phiến hải vực kia lật tung lên, cho tới bây giờ vẫn còn tìm kiếm trên hải vực, thế nhưng vẫn chưa thể phát hiện ra được cái gì.
Lý Vân Tiêu cũng đã thử mấy lần, đều không thể cảm ứng được sự tồn tại của Ngạc Ngư.
Mọi người tìm kiếm nhanh chóng lâm vào trong ngõ cụt, chiến hạm lẳng lặng dừng trên không trung, không biết nên đi đâu.
Rơi vào đường cùng Lý Vân Tiêu đành phải triệu hồi Trác Thanh Phàm, để cho Đoan Mộc Hữu Ngọc suy tính.
Đoan Mộc Hữu Ngọc xuất ra Cửu diệu tinh trượng, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào tinh trượng, Cửu diệu tinh trượng bay lên trên không trung.
đương đương...
Đương đương...
Thanh âm tinh trượng va chạm vào nhau, ở trong tinh trượng bắn ra quang mang màu vàng, bên trong có những điểm nhỏ lóng lánh, giống như những ngôi sao vận chuyển trên bầu trời.
Dựa vào lực lượng tinh trượng này là có thể giảm bớt sự tổn thương đối với thân thể của bản thân người chiêm tinh.
Đoan Mộc Hữu Ngọc không ngừng niệm pháp quyết đánh vào trong tinh đồ kia, lập tức khiến cho tinh trượng rung rung, một mảng lớn quang mang nhộn nhạo, gột rửa tinh đồ.
Đám người Lý Vân Tiêu ở một bên lẳng lặng nhìn vào, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Đột nhiên quang mang lắc lư một hồi, tinh đồ chung quanh tinh trượng đột nhiên sụp đổ tạo thành những điểm sáng ngập trời, bỗng nhiên biến mất không thấy.
Xoảng.
Đoan Mộc Hữu Ngọc dường như đã bị cắn trả, dưới quang mang kích động kia lập tức lùi lại mấy bước, nhanh chóng phun ra một ngụm máu tươi.
- Ca ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đoan Mộc thương kinh ngạc, nhanh chóng bước lên phía trước đỡ Đoan Mộc Hữu Ngọc.
Đoan Mộc Hữu Ngọc vô cùng kinh hải, thì thào lẩm bẩm nói:
- Xảy ra chuyện gì? Vì sao thứ gì cũng không thể suy tính ra được? Một chuyện đơn giản như vậy mà lại bị một sức mạnh to lớn áp chế, hoàn toàn không suy tính ra được.
- Sức mạnh to lớn áp chế sao?
Lý Vân Tiêu hoài nghi nói:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Từ từ nói tiếp.
Hắn cũng tu luyện Thái Sơ chân quyết, đối với chuyện tính toán, đo lường tinh đồ cũng có một chút cảm ứng.
Khuôn mặt Đoan Mộc Hữu Ngọc trắng bệch, trầm giọng nói:
- Năng lượng liên quan tới chuyện đang suy tính quá lớn, không dễ dàng nghịch chuyển thời không, khiến cho không thể diễn hóa ra diễn biến của tinh đồ.
Ba Mộc sững sờ nói:
- Mặc dù Tù nhục là Pháp Thân cảnh, cũng không có lực lượng cường đại như vậy a? Không thể nào ngăn cản suy tính ra được.
Đoan Mộc Hữu Ngọc gật đầu nói:
- Sợ rằng có lực lượng của người khác can thiệp tới.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
- Không phải là Dận Vũ đó chứ?
Đoan Mộc gật đầu nói:
- Rất có khả năng, nơi này bốn phía là biển, thậm chí hiện tại cả Thiên Vũ giới người có được lực lượng như vậy, hơn nữa lại đi làm chuyện như thế này cũng chỉ có Chân Long Dận Vũ.
Phi Nghê Hỏa cản giận nói:
- Lão bất tử này nên sớm bị chôn vùi trong lịch sử, sống nhiều năm như vậy không biết đã tạo ra bao nhiêu việc ác a.
Đoan Mộc Hữu Ngọc lắc đầu, cau mày nói:
- Dùng thực lực của Dận Vũ bây giờ còn chưa đủ để ngăn cản ta suy tính, hơn phân nửa là Thủy Long kia ra tay.
- Phiền phức rồi.
Lý Vân Tiêu lo lắng nói:
- Cho dù không phải là Dận Vũ ra tay, Ngạc Ngư kia cũng gặp nguy hiểm.
Thủy Tiên Vân phất tay áo môt jcasi, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ tàn khốc, nói:
- Lần này chúng ta nhất định phải tìm ra Dận Vũ kia, băm vằm hắn thành vạn đoạn. Hải Chi sâm lâm cũng bị đám xú long này phá hủy.
Trác Thanh Phàm nói:
- Hiện tại điều mấu chốt nhất chính là tử hải vô cùng lớn, chúng ta đi đâu tìm đám người này? Hơn nữa rất có khả năng thậm chí bọn họ còn không ở lại trong tứ hải.
Đoan Mộc Hữu Ngọc cắn răng, trầm giọng nói:
- Để ta thử lại lần nữa, ta cũng không tin ta không tính ra được.
- Không được.
Lý Vân Tiêu ngăn lại, nói:
- Nếu như cố gắng suy tính, chống lại lực lượng mạnh mẽ kia mà nói, cũng chỉ có bị trọng thương và hao tổn thọ nguyên mà thôi.
Đoan Mộc Hữu Ngọc cười khổ nói:
- Vân thiếu lo lắng quá nhiều rồi. Có Chiêm Bặc sư nào không phải là hao tổn thọ nguyên mà chết đâu? miệng không thể rời khỏi giếng, tướng quân khó trách khỏi chết trận, Đoan Mộc thế gia từ trước tới nay có được bộ dáng như vậy không có ai không phải là bị giảm thọ mà chết, ta cũng chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ sống lâu trăm tuổi.
Đoan Mộc Hữu Ngọc không để ý tới mọi người ngăn cản, một chưởng vỗ vào trên Cửu Diệu Tinh Trượng, lập tức có một tiếng nổ lớn vang lên, lần nữa diễn hóa ra dị tượng tinh đồ quanh quẩn, xoay tròn quanh thân hắn.
Vô số cổ văn từ trong hai tay Đoan Mộc Hữu Ngọc bay lên, quy tắc thời không trong Thái Sơ thần quyết không ngừng diễn hóa ra.
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào trước mắt, trong mắt đều có chút lo lắng.
Phanh.
Một lúc lâu sau, trên tinh trượng phát ra tiếng kim loại giòn tan, một đạo kim quang bắn lên trên không trung, giống như pháo hoa nổ tung.
Ầm ầm.
Kim quang bắn sang bốn phương tám hướng, lập tức bao phủ về phía chân trời.
Đoan Mộc Thương thấy thế hai tay vội vàng bấm pháp quyết, sau lưng hóa ra thiên thủ thiên nhãn, vô số phù văn suy diễn bên trên thiên thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.