Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3386: Cuộc chiến sinh tử 3




Sau lưng Dận Vũ chậm rãi ngưng tụ ra long ảnh mở mắt trong thời không vũ trụ, nhìn thế gian:
- Bởi vì Thiên Phượng chỉ là sinh linh trong giới, nương tựa bất tử huyết mạch truyền thừa. Chân long thiên địa sinh thành, tụ quy tắc trong vũ trụ Càn Khôn sinh ra, vĩnh viễn ở trên tất cả sinh linh!
- Đó chỉ là ngươi tự mình tưởng tượng, mười vạn năm nay là ai bị đánh tơi tả chạy trốn, chỉ có thể gửi hồn Đông hải? Trong Vĩnh Sinh chi giới là ai thua thương tích đầy mình, bị Ma tộc chiếm cứ thân hình?
Phi Nghê cười khẩy nói:
- Ngươi là con bò sát tội nghiệp mười vạn năm nay sống trong thế giới mình tưởng tượng. Liên tục thua thảm không khiến ngươi tỉnh táo nhìn lại mình sao? Vậy thì nghênh tiếp ngươi sẽ là lần lượt thua càng thảm hơn. Hiện thực tàn nhẫn sẽ nghiền nát ngươi thành cặn lịch sử!
Dận Vũ rống to:
- Tiện nhân! Ngậm miệng! Bổn tọa hiện tại lièn dùng kiếm trong tay đưa ngươi vào thùng rác lịch sử!
Đôi mắt Dận Vũ bắn ra khí thế ngạo nghễ thiên hạ, song kiếm chém ra ngoài!
- Thế giới chi kiếm, pháp tắc như nhất!
Hai luồng kiếm khí như hỏa long phát ra long uy gầm rống vọt hướng chân trời, chấn vỡ hết thảy ngọn lửa.
Mặt Phi Nghê trắng bệch, lòng nổi lên sợ sợ hãi nhưng rất nhanh bài xích ra ngoài.
Đôi tay Phi Nghê bắt ấn quát to:
- Bất Tử Phượng Viêm!
Vô số bướm lửa bay quanh người Phi Nghê, Thiên Phượng chân ảnh đập cánh lao vào long ảnh.
Khi hai lực lượng kinh thiên động địa sắp va chạm chợt một luồng sáng đen xẹt qua, một xích săt đen kéo trong không trung. Thanh âm trống rỗng, cô tịch, xa xưa như không thuộc về giới này, rất đột ngột.
- A át phạn sát, tam thiên thế giới!
Xích sắt nhoáng một cái, bóng đen dao động trên dưới phát ra từng vòng sáng đen trói hai kiếm khí hóa long!
Giữa chân long và Thiên Phượng sừng sững một chân ma cự ảnh, một tay bắt ấn.
Lý Vân Tiêu ở trong cự ảnh này cố gắng giữ ấn quyết, cơ thể run bần bật vì dùng sức quá đồ, trán toát mồ hôi ròng ròng.
Lực lượng ma nguyên khuếch tán từ xích sắt như một giọtmực đen nhỏ vào trong nước, vết mực ngày càng lớn.
Ba Mộc biến sắc mặt, đáy mắt lóe tia kinh sợ.
Bùm!
Ba lực lượng đụng vào nhau như mặt trời nổ tung, chính giữa năng lượng khủng bố mắt thường không thể thấy. Nhiều hải tộc kinh hoàng nhìn, cảm giác đôi mắt mù lòa, hoàn toàn mất tri giac.s
Sau đó là dao động năng lượng phô thiên cái địa cuốn nhêìu bộ tộc Tứ Hải vào, hóa thành tro bụi.
Ánh sáng chói lòa chấn động trong ảo ảnh đại điện, một chùm sáng bắn lên trời đánh vào khu ntrời vũ trụ.
Hải Thần điện vốn chỉ là ảo ảnh giờ bị lực lượng trùng kích thì lung lay.
Ba Mộc biến sắc mặt hai tay không ngừng bắt ấn.
Đại điện ánh sáng vàng ảo dần tan biến, chậm rãi ẩn vào hư không.
Nguyên Hải chi sâm lâm hoàn toàn bị lực lượng này nổ nát. Chỗ Tứ Hải giao nhau vạn giọt nước bốc hơi. Nước biển trong phạm vi mấy ngàn dặm bị bốc hơi khô, khoảng chân không to lớn.
Phong Yếu Ly, Mạch ngừng đánh nhau trước lực lượng này.
Mạch biểu tình cực kỳ khó xem, bị Phong Yếu Ly giết chật vật không chịu nổi. Mạch lắc người xuất hiện trên bầu trời đám, hải tộc bị nghiền nát, gã thi triển huyết thuật.
Trong phạm vi lĩnh vực của Mạch trong không khí hiện ra cấc hạt châu nhỏ màu đỏ máu chậm rãi tụ tập.
Toàn bộ tinh anh trong Tứ Hải chết đi, máu sinh linh quy mô lớn thế này là thuốc siêu bổ cho Mạch.
Lực lượng khủng bố trùng kích kéo dài không dứt, mãi không tán đi.
Ba người bị trùng kích cuốn vào rơi trong nước lũ không gian, tất cả biến mất.
Phong Yếu Ly hoàn toàn biến sắc mặt, gã biết đây là loạn tượng không gian tạm thời, chứng minh ba người bị thương khá nặng, nếu không loạn tượng trình độ này không đủ kéo bọn họ chìm vào.
Chấn động khủng bố thế này mà lục đinh lục giáp vẫn đứng yên tại chỗ giữ vững trận tuyến, chặn lại phần lớn dao động.
Lục đinh lục giáp vẫn đang vận chuyển là biết Lý Vân Tiêu không sao, mọi người nhẹ lòng. Không biết Phi Nghê như thế nào.
Trác nhìn khu chân không khủng bố, nếu mới rồi đòn công kích đó nhằm vào gã, bị cuốn vào trong đó thì tưởng tượng thôi đã da đầu tê dại.
Phong Yếu Ly chẳng lo được nhiều, gã thuấn di đến trước mặt Đoan Mộc Hữu Ngọc vươn tay ra quát:
- Cửu Diệu Tinh trượng, đưa đây!
Đoan Mộc Hữu Ngọc cười gian:
- Không cho thì sao? Ngươi không thể khó xử ta.
Phong Yếu Ly lạnh lùng cười:
- Đúng là ngô không thể làm khó dễ ngươi nhưng có thể làm khó bọn họ!
Kiếm ảnh Lãnh Kiếm Băng Sương xẹt qua, Tổ Á đứng gần đó không kịp phản ứng đã bị chém thành hai khúc.
- A?!
- Tổ Á thúc thúc!!
Thủy Tiên ngây nửa ngày mới phản ứng lại hét to, gào khóc nhào vào nửa khúc mình Tổ Á khóc lớn.
- Hu hu hu, Tổ Á thúc thúc tại sao bị chém thành hai khúc, hu hu hu...
Ba Long tức ngực ói nhiều máu, mặt tái nhợt.
Tổ Á vừa là thuộc hạ vừa là bằng hữu với Ba Long.
Nhiều năm qua trong Hải Hoàng Điện hiếm có dấu chân người, trừ một ít người hầu ra chỉ có Tổ Á làm bạn bên Ba Long.
Giờ Ba Long không kịp chuẩn bị tâm lý Tổ Á đã bị người chặt đứt mình chết trước mắt gã.
Tinh thần Ba Long hỗn loạn như bị tảng đá to đập vào tim, cực kỳ bi thương căm hận.
Phong Yếu Ly liếc ánh mắt giận dữ của Ba Long, mỉam ia:
- Chỉ có kẻ yếu mới có ‘thù hận’, cường giả thì đã trực tiếp ra tay rồi.
Ba Long vô cùng hối hận, gã hối hận mình mấy năm này đồi phế.
Nước mắt nấn ná quanh hốc mắt Ba Long, làm vương giả Tứ Hải nhưng gã bất lực bằng hữu bị giết trước mắt.
Nhục nhã và hối hận đan xe ntỏng lòng Ba Long, gã hét to xông tới.
Bùm!
Không có gì bất ngờ, Phong Yếu Ly nhẹ nhàng một đấm đánh bay Ba Long té xuống đất.
Thủy Tiên khóc to lao hướng Ba Long:
- Phụ thân!
Đoan Mộc Hữu Ngọc giận run:
Ngươi...!
Phong Yếu Ly vung kiếm thế chỉ hướng phụ nữ Thủy Tiên, Đoan Mộc Thương, lạnh lùng nói:
- Cho hay không, một giây giết một người.
Mặt Đoan Mộc Hữu Ngọc trắng bệch.
Mạch quay đầu nhìn, cảnh giác.
Những người khác chết chẳng liên quan gì Mạch, nhưng Thủy Tiên là nữ nhân của Lý Vân Tiêu, nếu nàng bị giết thì gã khó ăn nói với hắn.
Mạch thầm cầu nguyện Phong Yếu Ly đừng tấn công, vì ngàn vạn huyết châu đang tụ tập lại lấp đầy cơ thể gã.
Năng lượng này cường đại, sung túc hơn lần ở Ngũ Hà sơn.
Bỏ sót giọt máu tươi nào đều là tổn thất không nhỏ.
Đoan Mộc Thương vội la lên:
- Ca, tuyệt đối không thể cho hắn! Chúng ta chết cũng chẳng đáng tiếc! Huống chi với tính cách của ác ma này dù cho hắn chưa chắc sẽ tha chúng ta!
Phong Yếu Ly nói:
- Hừ! Các ngươi nghĩ xấu cho bản quân vậy sao? Ngô có thể thề miễn là lấy được Cửu Diệu Tinh trượng thì không bao giờ bị thương các ngươi, xoay người đi ngay, nếu không...
Phong Yếu Ly vung kiếm quang chém hướng phụ nữ Thủy Tiên.
- Không được!
Người Mạch run rẩy định hành động chợt nghe tiếng quát, ánh sáng vàng lóe lên.
Rốt cuộc Ba Mộc hành động, bóng sáng chớp mắt tụ tập trước mặt Phong Yếu Ly, một tay bắt ấn hóa chưởng keng một tiếng chặn kiếm thế lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.