Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3362: Nội chiến




Lãnh Đồng giật mình kêu lên:
- Thân thể thành thánh? Không thể nào!!
Tuy sắc mặt Vân Sinh lão tổ trầm trọng nhưng rất nhanh trở về tự nhiên, gật gù:
- Thân thể đại thành, sẽ không sai, dường như lợi hại hơn thân thể đại thành vài phần.
- Lợi hại hơn thân thể đại thành là sao?
Lãnh Đồng kinh kêu:
- Thân thể thành thánh đã là vạn kiếp bất hủ!
Người lùn Quỷ Mã tộc khịt mũi:
- Thân thể giống như tu vi, dù thành thánh cũng có rất nhiều cấp bậc cảnh giới, ta chỉ nghe nói qua. Lúc trước thân thể Chân Long đại nhân mới là thánh thể chí cường thật sự.
Lãnh Đồng nói:
- Nói vậy cũng đúng, thân thể ạnh mấy cũng không hơn Chân Long đại nhân được.
Vân Sinh lão tổ lạnh lùng nhìn Bàn Nghị, ánh mắt từ huynh đệ Liêu Gia dời sang đám người Cố Thanh Thanh.
Vân Sinh lão tổ sắc mặt khó xem nói:
- Dường như Hải Hoàng Điện mời đến một số tay giúp đỡ ghê gớm.
Khi ánh mắt Vân Sinh lão tổ rơi trên người Phi Nghê thì không kiềm được lòng run rẩy, khí lạnh dâng lên.
Khí lạnh đến từ sợ hãi bẩm sinh, khắc trong máu thịt và tâm hồn, chớp mắt thức tỉnh.
- Thiên Phượng chân huyết!!
Khuôn mặt Vân Sinh lão tổ vặn vẹo thậm chí không có ngũ quan.
Người Cốt Hồng run rẩy, vẻ mặt kinh khủng.
Huynh đệ Quỷ Mã tộc và Lãnh Đồng giật mình nhìn:
- A? Thật sự là Thiên Phượng chân huyết sao?
Người lùn Quỷ Mã tộc trầm giọng nói:
- Vân Sinh tộc ở thời đại thượng cổ là phụ thuộc của phượng hoàng tộc, trong dòng máu bị ức chế bẩm sinh, hèn gì Vân Sinh lão tổ sợ đến mức này.
- Chậc chậc, không sai được, là Thiên Phượng!
Con mắt dựng đứng của Lãnh Đồng bắn ra tia sáng lạnh, càng nhiều là tham lam. Lãnh Đồng chép miệng liếm môi.
Phi Nghêq hiểu ra, cười gằn:
- Thì ra là nô tài truyền từ xưa, sao không mau lại đây vái chào bản tông chủ
Người Vân Sinh lão tổ run bần bật, mặt xanh lè không biết là giận hay sợ.
Vân Sinh lão tổ run giọng nói:
- Tiểu bối đáng chết, cho rằng có huyết mạch Thiên Phượng là có thể lật trời sao? Chẳng qua là huyết mạch, ngươi cho rằng mình là Thiên Phượng thật sự?
Ngoài miệng Vân Sinh lão tổ nói vậy nhưng lòng run rẩy, vì gã từng gặp cường giả huyết mạch Thiên Phượng bình thường, tuyệt đối không thể khiến gã sợ hãi đến vậy.
Nồng độ huyết mạch trên người Phi Nghê chắc chắn đã đến trình độ không thể tưởng tượng, thậm chí rất gần với Thiên Phượng.
- Ha ha, xem ra là nô tài không thành thật!
Phi Nghê lạnh lùng nói:
- Chờ chút nữa sẽ cho các ngươi quỳ xuống kêu chủ nhân!
Vân Sinh lão tổ tức hộc máu:
- Ngươi...!
Mấy năm qua đã bao giờ Vân Sinh lão tổ chịu bực tức như vậy? Từng sợi máu trướng to, nhưng Vân Sinh lão tổ thật sự e ngại Phi Nghê vô cùng, không dám tùy tiện ra tay.
Quỷ Mã tộc vạm vỡ mặt không biểu tình nói:
- Không chỉ nữ nhân này là Thiên Phượng chân huyết, ta xem mấy người kia cũng rất khó chơi. Từ khi nào Thiên Vũ giới xuất hiện nhiều cường giả như vậy?
Quỷ Mã tộc lùn gật đầu nói:
- Đệ đệ nói rất đúng, xem ra chúng ta ẩn cư quá lâu, tin tức bị bế tắc nghiêm trọng. Hèn gì Tù đại nhân thận trọng đến vậy, triệu hoán toàn bộ chúng ta ra.
Quỷ Mã tộc lùn nhìn quanh, nghi hoặc hỏi:
- Mấy nhà khác chưa đến sao? Vài năm nay tuyệt chủng hay đang câu giờ?
Lãnh Đồng sờ cằm trầm ngâm nói:
- Ta cho rằng có lẽ tuyệt chủng rồi.
Một tiếng chửi từ xa vọng lại:
- Con quái ba mắt kia, ngươi nói ai!?
Đó là giọng nữ.
Mọi người ngước mắt nhìn, Hải chi sâm lâm không chút dấu hiệu bị lực lượng rẽ ra. Bóng người chợt lóe, một mỹ nữ đẹp chói mắt xuất hiện trước mọi người.
Mỹ nữ duỗi eo, mỗi phần thân thể quyến rũ động lòng người. Dải lụa mang trên tay phát ra như dải sáng càng tôn lên sức hấp dẫn hút hồn người.
Con mắt dựng đứng của Lãnh Đồng lóe sáng, lạnh lùng nói:
- Ta cứ tưởng là ai, thì ra là Giao Nữ của Giao Long tộc.
Giao Nữ chớp mắt, không gian dao động theo:
- Như thế nào? Quái ba mắt có ý kiến gì với bản nữ?L
Con mắt dựng đứng của Lãnh Đồng khép lại, không gian trước mặt nhẹ nhàng xoay chuyển, mơ hồ có ánh sáng trắng lấp lóe.
Lãnh Đồng nói:
- Đừng sử dụng thuật mê hoặc của ngươi với ta, vô dụng.
Giao Nữ sắc mặt âm trầm nói:
- Hữu dụng hay vô dụng thì phải thử mới biết!
Giao Nữ cất bước đi hướng Lãnh Đồng.
- Đừng phá nữa!
Vân Sinh lão tổ nạt:
- Toàn được Tù đại nhân triệu hoán lại đây, nếu làm lỡ việc thì trong các ngươi ai gánh nổi?
Giao Nữ ngừng lại, lạnh lùng nhìn Lãnh Đồng:
- Chờ xong việc nơi này rồi bản nữ mới tìm ngươi tính sổ.
Lãnh Đồng trả đũa nói:
- Nơi này rác cứng, ngươi sống sót rời đi được không là cả một vấn đề!
Giao Nữ nổi giận, đang định xốc nóc nhà.
Vân Sinh lão tổ nhức đầu, thấy hai người lại định xung đột thì tức giận quát:
- Lãnh Đồng, nhà ngươi không nói ít vài câu được sao?
Lãnh Đồng xì mũi:
- Vân Sinh lão tổ ngươi cũng xứng răn dạy ta? Ngươi cho mình là người phát ngôn của Tù đại nhân sao? Hay tự phụ cưỡi trên đầu chúng ta?
- Ngươi...! Chết tiệt!
Vân Sinh lão tổ rống lớn:
- Nếu ngươi muốn chết thì bản lão tổ sẽ thành toàn ngay đây! Giao Nữ, chúng ta hợp tác giết hắn trước đi, dù gì để thứ này lại cũng chỉ vướng chân, không giúp gì được cho Tù đại nhân!
Từ khi Phi Nghê xuất hiện thì nỗi lòng Vân Sinh lão tổ bức bối, nóng tính muốn phun lửa. Vân Sinh lão tổ không nhịn được Lãnh Đồng trào phúng châm chích.
Giao Nữ vui vẻ nói:
- Lão tổ nói hợp ý của ta!
Mắt hai người lóe sát khí, lắc người biến mất tại chỗ.
Con mắt dựng đứng của Lãnh Đồng mở ra bắn luồng sáng trắng, vung cánh tay xé nát không gian, thân thể thay hình đổi vị ra ngoài.
Bùm!
Không gian lúc trước Lãnh Đồng đứng vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.
Lãnh Đồng mới ngừng lại liền quát to, hai tay khoanh tròn đánh sang bên cạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không gian bị đánh thủng, một bàn tay vươn ra ngoài va chạm với hai đấm của Lãnh Đồng.
Lực lượng mạnh mẽ nổ tung, hai người cùng văng ra ngoài.
Đám người Lý Vân Tiêu câm nín, trước khi đối trận thì bên đối phương đã nội chiến.
Nhưng bọn họ vui mừng thấy điều này, sung sướng đứng trước Hải Hoàng Điện xem kịch.
Lãnh Đồng ở trên trời thụt lùi mấy trăm trượng, mắt lóe tia sáng nhìn Cốt Hồng, khóe môi cong lên nhe răng cười nói:
- Vân Sinh lão tổ, ngươi dám đánh với ta thì ta sẽ giết hậu bối của ngươi trước!
Cốt Hồng giật bắn người, cảm nhận hơi thở chết chóc ập đến.
Cốt Hồng kinh kêu:
- Lão tổ cứu ta!
Cốt Hồng hóa thành độn quang chạy trốn.
Cốt Hồng mới bay thì sợ hãi nhìn mình hướng vị trí trái ngợc Lãnh Đồng.
Tình huống khiến Cốt Hồng choáng váng, cảm thấy không chân thực, tay chân lạnh lẽo. Cốt Hồng biết mình đã túng huyễn thuật của đối phương.
Lý Vân Tiêu lộ vẻ kỳ dị:
- A! Thú vị.
Con mắt dựng đứng của Lãnh Đồng giống nguyệt đồng của Lý Vân Tiêu, có sức mạnh huyễn thuật.
Vân Sinh lão tổ hết hồn, hét to một tay bắt ấn.
Vân Sinh lão tổ yêu hóa, sau lưng hiện ra cánh chim to rợp trời vỗ một cái.
Không gian bị lực lượng đông lại, độn quang của Cốt Hồng chậm rì. Vân Sinh lão tổ lại vỗ, bay cái vèo đón Cốt Hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.