Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3337: Anh hùng thật sự




Hộ lẩm bẩm:
- Hắn có thể kích phát lực lượng ngọc bia thì chắc không sai.
Khóe môi Hộ cong lên, dào dạt hứng thú khoanh tay trướca ngực nhìn chém giết thảm khốc phía trước.
Một ma quân cười như điên:
- Ha ha ha! Tốt quá, không ngờ là Thánh Ma thạch!
Mắt ma quân bắn ra sát khí thô bạo:
- Không ngờ trong tay Hộ giữ Thánh Ma thạch, hèn gì hắn tràn đầy tự tin như vậy!
Linh Mục Địch sắc mặt khó xem quát:
- Mọi người rút ngay!
Không cần Linh Mục Địch ra lệnh, những người khác đã cảm nhận áp lực tăng gấp Lý Vân Tiêu lần, kẻ địch từ giằng co đột nhiên biến mạnh hơn nhiều, có nhiều người đã bị giết.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc kêu lên:
- Thánh Ma thạch đó là cái gì?
Linh Mục Địch sắc mặt khó xem nói:
- Tương đương với long tinh của Ma giới. Sau khi Thánh Ma chết thi thể bất hủ, trong ức vạn năm chậm rãi tinh hóa thành đá, ẩn chứa lực lượng một giới siêu mạnh. Thánh Ma thạch còn có thể gọi là giới tinh, nhưng giới tinh không nhất định là Thánh Ma thạch. Ví dụ long tinh là giới tinh của Thiên Vũ giới.
Lý Vân Tiêu đã hiểu. Thánh Ma thạch chỉ là một loại giới tinh, có thứ ẩn chứa giới lực cực mạnh cũng có thể gọi là giới tinh.
Linh Mục Địch tiếp tục bảo:
- Trong lực lượng giới tinh có thể mô phỏng ra hoàn cảnh Ma giới, ít nhất sẽ kéo dài một đoạn thời gian, trong khoảng thời gian này những sinh vật Ma tộc không còn bị giới lực Thiên Vũ giới ức chế.
Tim mọi người tim đập nhanh, rốt cuộc đã hiểu cảm giác đè nén đó là cái gì, thì ra là giới lực của Ma giới.
Bí Đình Phong tức giận nghiến răng nói:
- Chết tiệt! Trong địa bàn Thiên Vũ giới lại xuất hiện giới lực Ma giới, quá hoang đường!
Trong hoàn cảnh này thực lực đối thủ của Bí Đình Phong tăng vọt, giết gã toàn thân đẫm máu.
Linh Mục Địch nói:
- Nói chính xác ra nơi này đã không xem như địa bàn Thiên Vũ giới, đó chỉ là một phần không gian tách từ Thiên Vũ giới. Khoan nói vớ vẩn, chúng ta mau rút đi. Thánh Ma thạch sinh ra hiệu dụng thời gian có han, không cần cố chống một lúc. Chờ hiệu quả qua đi là được, Thánh Ma thạch cực kỳ quý giá, hơn năm mươi phần trăm đối phương không có khối thứ hai.
Lý Vân Tiêu cao giọng quát:
- Tất cả cường giả trên Chưởng Thiên cảnh ở lại đoạn hậu, những người khác nhanh chóng rút!
Giới tinh phát huy tác dụng cũng là lúc một đám cường giả Vũ Đế chết đi, nhiều quy chân thần cảnh chết, Trần Đoạn Thiên bị chém trọng thương.
Thiên Tinh Tử xuất hiện cạnh bên, dìu Trần Đoạn Thiên, hét to:
- Rút!
Ánh sáng bao phủ hai người bay ra ngoài khe hở.
Trần Đoạn Thiên cảm kích nhìn Thiên Tinh Tử.
Biểu tình Thiên Tinh Tử trầm trọng chợt trợn to mắt, ngừng độn thuật, kinh hoàng nhìn đằng trước.
Hai con Thủ Hạc to lớn từ khi nào đã xuất hiện phía trước đường lui chặn mọi người lại.
Một ma quân ở sau lưng Thủ Hạc cười như điên:
- Ha ha ha! Có Thủ Hạc ở mà các ngươi còn mơ trốn? Chờ chết đi, ha ha!
Hai con Thủ Hạc không công kích mọi người, chúng chỉ đứng giữa đường, nghểnh cổ vỗ cánh, ma văn màu đen không ngừng bay lên khỏi người kchúng.
Một cường giả quy chân thần cảnh hét to:
- Chỉ là hai con súc sinh, có thể lật trời được sao?
Cường giả quy chân thần cảnh biến thành luồng sáng chớp mắt bay tới trước mặt Thủ Hạc, giơ chiến đao to lớn chém vào cổ Thủ Hạc.
Thủ Hạc cúi đầu, mắt lóe tia sáng hung ác dường như bị vũ giả khiêu khích chọc giận, há miệng mổ.
Một luồng sáng đen như chùy mổ vào vũ giả Qauy Chân cảnh.
Bùm!
Cường giả Quy Chân cảnh nổ tung.
- A!?
Mọi người xoe tròn mắt.
Cường giả quy chân thần cảnh không đỡ nổi một kích, chết oan như thế không khác gì con kiến.
Thủ Hạc bị kích thích lệ khí, ánh mắt hung ác liếc qua, cánh quét. Một mảnh ma văn hóa thành trận gió ập đến, cả không gian điên đảo xoay tròn vì cánh vỗ.
Một vũ giả kinh hoàng lùi ra sau:
- Nguy rồi, trốn mau!
- Không thể trốn, cố chống đi!
Mạc Tiểu Xuyên hét to:
- Đằng sau cũng không có đường trốn, phải giết hai con súc sinh mở một đường máu!
Mắt Mạc Tiểu Xuyên đỏ ngầu, lực lượng không đến thần cảnh nhưng sống tới bây giờ đã là kỳ tích. Lúc này Mạc Tiểu Xuyên giơ kiếm lên chém hướng cơn gió.
Lạc Vân Thường cắn chặt răng vung kiếm:
- Đúng vậy! Tuyệt đối không thể lùi!
Khí thế của mọi người ổn định lại không tan tác ngay, mấy người khác cùng ra tay. Các loại tuyệt chiêu, huyền khí bay lên ập hướng luồng gió đen thui.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Luồng gió bị mọi người hợp sứ ngăn chặn biến thành vòi rồng vọt lên trời, nhưng uy thế to lớn không ngừng đẩy tới trước. Từ trong luồng gió bắn ra lực lượng phong nhẫn cường đại.
Phong nhẫn đen như mực, mặt trên còn có ma văn chớp động, trong khoảnh khắc bắn ra hàng trăm lưỡi dao chém xuống.
Bùm!
Bùm!
Nhiều vũ giả trúng chiêu bị chém thương nặng, có người không kịp đề phòng bị tước thành hai khúc máu phun không trung.
- A!!!
Tiếng gào thét lên xuống, khắp nơi là đồng bạn bị thương, tiếng kêu gào nối thành một mảnh.
Mạc Tiểu Xuyên thấy một phong nhân chém tới, đã không kịp né. Mạc Tiểu Xuyên chậm rãi khép mắt chờ chết bỗng nghe tiếng bùm, Mạc Cảnh Châu che trước mặt gã đánh tan phong nhẫn.
Mạc Tiểu Xuyên sống sót sau tai nạn mừng phát khóc:
- Tổ tiên!
Mạc Cảnh Châu cực kỳ thích hậu bối này:
- Thế cục hiện tại không phải trình độ như ngươi có thể tham gia, hãy cùng đồng môn kia của ngươi trở về bên trong Giới Thần Bi của Lý Vân Tiêu đi.
Mạc Tiểu Xuyên liếc Lý Vân Tiêu còn ở phía xa chém giết, Hách Liên Thiếu Hoàng ở gần bên.
Mạc Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Mọi người đều đang liều mạng, sao ta có thể sống tạm? Sao có mặt mũi mở miệng với sư tôn?
Mạc Cảnh Châu mắng:
- Lúc này rồi còn bâỏ thủ gì nữa? Nếu ngay cả mạng sống cũng không còn thì cái khác quan trọng sao? Đi mau lên!
Mạc Tiểu Xuyên nhìn Mạc Cảnh Châu, kiên quyết nói:
- Quan trọng! Có nhiều thứ quan trọng hơn mạng sống, khí tiết của vũ giả là như thế. Thà đứng chế chứ tuyệt đối không sống chạy!
Mạc Cảnh Châu biết không khuyên Mạc Tiểu Xuyên được nữa, vui mừng gật gù. Mạc Cảnh Châu vung tay đánh xỉu Mạc Tiểu Xuyên.
Mạc Cảnh Châu lắc người đánh xỉu Hách Liên Thiếu Hoàng ở bên cạnh, kẹp hai người bay hướng Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu cũng phát hiện tình huống bên này, vừa nóng nảy và sốt ruột chửi thề:
- Chết tiệt! Mọi người đều rút qua đây, vào Giới Thần Bi của ta!
Bọn họ vốn định đoạn hậu, cùng ma quân, Nguyên Tượng Trí Mang giết túi bụi, chống một hơi. Thấy đường lui đã đứt, nhiều vũ giả chết thì cả đám lạnh lòng.
Ma quân cười dài:
- Ha ha ha! Lên trời không đường xuống đất không cửa, các ngươi còn lui tới đâu được!?
Bị lực lượng giới tinh này bao phủ tuy ma quân không thể phát huy toàn bộ lực lượng như trong Ma giới nhưng được tám, chín phần mười giết sung sướng thoải mái, rất là sảng khoái.
Linh Mục Địch uất nghẹn hét to:
- Mọi người vây quanh thành vòng tròn hợp sức bày ra kết giới cùng đối kháng ngoại địch!
Lúc này địch mạnh ta yếu, nếu còn rải rác như hạt cát e rằng sẽ nhanh chóng bị hủy diệt hết.
Tuần Thiên Đấu Ngưu ngửa đầu rít gào, Cửu Thiên Đô Lục Đại La Hoàn bay lên đón gió biến tobao bọc một phương không gian.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.