Lý Vân Tiêu nghe xong hiểu ngay điểm then chốt, nếu thi triển ra e rằng Lâm sẽ phải trả giá cực đắt.
Lý Vân Tiêu nói ngay:
- Rắc rối vậy sao, thôi bỏ đi, để chúng ta đi hướng nam được rồi. Tuy hơi xa nhưng bản thiếu gia có độn thuật, không mất bao lâu.
Hạo Phong nói:
- Các ngươi quang minh chính đại một đường đi về phía nam, tuy không mất nhiều thời gian nhưng rắc rối thì không ít. Để ta hộ tống các ngươi đoạn đường.
Hạo Phong gác đao trên vai dẫn đường đằng trước.
Đột nhiên một lão nhân xuất hiện chặn đường đi.
Hạo Phong mắt lóe tia sáng lạnh lùng hỏi:
- Ai vậy?
Lão nhân cười tủm tỉm bình tĩnh nói:
- Ta là Lỗ Thông Tử, tổng trưởng thiên hạ thuật luyện sư trên đại lục Thiên Vũ.
Hạo Phong nói:
- Ngươi muốn chết?
Lỗ Thông Tử bực bội:
- Thật tình, sao có thể.
Hạo Phong cười lạnh nói:
- Vậy ngươi tiến lên đây để tìm chết?
Lỗ Thông Tử cười nói:
- Đại nhân đừng bao giờ nói vậy, sẽ làm ta sợ chết.
Hạo Phong mất hết kiên nhẫn:
- Nói nhảm nhiều quá!
Niết Nguyên đao trên vai vung lên, đao quang phát ra bắn hướng Lỗ Thông Tử.
Bùm!
Tay Lỗ Thông Tử cầm đôi giản kim ngân đỡ một đao, bị đẩy lùi mấy trăm trượng mới ngừng lại, vẻ mặt kinh sợ.
- A?
Mắt Hạo Phong lộ tia khác lạ:
- Ngươi rất khá.
Hạo Phong từng bước đến gần.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, hắn từng đánh nhau với Lỗ Thông Tử, biết từ đầu dến cuối Lỗ Thông Tử chưa từng dốc hết sức. Hiện tại Lỗ Thông Tử lấy ra Kim Giản Đế Đồ, Ngân Giản Di Thế, hình như sắp đánh thật.
Nhưng dù Lỗ Thông Tử có thực lực cường đại lại luôn làm việc cẩn thận, chẳng lẽ Lỗ Thông Tử cho rằng có năng lực đối phó Hạo Phong một trong tứ vương sao?
Lý Vân Tiêu thầm lấy làm lạ.
Lúc trong Cổ Ma tỉnh, thực lực Lỗ Thông Tử mạnh biến thái sutý làm thịt Lý Vân Tiêu và Kỳ Thắng Phong bên trong. May mắn Chân Ma pháp thân hút sạch ma khí trong tỉnh, thi triển át chủ bài ba ngàn thế giới nên nhặt về một mạng.
Nhưng bảo Lỗ Thông Tử có nắm chắc ngăn trở Hạo Phong thì Lý Vân Tiêu thấy có chênh lệch nào đó.
- Ha ha ha!
Lỗ Thông Tử lau máu dính ở khóe môi, vừa rồi bị một kích làm bị thương nhẹ.
- Ta vốn định ra tay vào cuối cùng nhưng dường như đám ô hợp này không đáng tin cậy. Đầu năm nay làm chuyện gì đều phải dựa vào bản thân.
Hạo Phong hỏi:
- Ngươị đang dạy ta cách làm người sao?
Lỗ Thông Tử cười gằn:
- Xem như đi. Thật ra đây chỉ là cảm thán cuộc đời của ta, không tính phí.
Hạo Phong nhe răng cười giơ đao lên cao:
- Nhưng ta sao có thể không biết ngượng không duyên cớ nghe ngươi dạy bảo được? Nên cho ngươi một đao làm học phí.
- Quán Không Trảm!
Đao cương xé gió bay đi bao trùm ngàn dặm, tầng tầng không gian bị chém nát, một đao siêu mạnh.
Lỗ Thông Tử hơi biến sắc mặt, không dám đỡ nhát đao này. Lỗ Thông Tử ở trên cao thụt lùi lại, cũng thi triển ra các loại thân pháp né tránh nhưng vô ích.
Lỗ Thông Tử nóng nảy ghép song giản trước người đánh mạnh tới trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Song giản kim ngân đánh bay trên không trung, tách thành hai. Lỗ Thông Tử lần thứ hai bị kích thương, thụt lùi lại.
Tay trái Lý Vân Tiêu chống cằm quan sát kỹ.
Đám cường giả có mặt vừa nhìn hai người chém giết vừa duàng thần thức tỏa định Lý Vân Tiêu, sợ hắn chạy trốn.
Tay trái Lỗ Thông Tử che ngực, dường như bị công kích này làm bị thương khá nặng.
Lỗ Thông Tử cười khổ nói:
- Các hạ không thể có chút kiên nhẫn được sao?
Hạo Phong mặc kệ Lỗ Thông Tử:
- Kiễn nhẫn là thứ rất quý giá, ta chưa bao giờ bố thí giao cho lâu la.-
Hạo Phong tiếp tục đi về phía trước, cả người giống như thanh đao cực kỳ sắc bén, ai chắn đường thì chết.
Lỗ Thông Tử đỡ được hai đao của Hạo Phong mà không thua đã khiến người nhìn với cặp mắt khác xưa.
Lỗ Thông Tử mắt lóe tia sáng lạnh:
- Được rồi, nếu Đao Chi Vương thích chơi như vậy thì lão hủ theo tới cùng!
Lỗ Thông Tử tùy tay ném ra ánh sáng, là mấy chục cây đinh dài bắn ra.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút hét to:
- Cẩn thận những cây đinh dài này, bên trong có thập phương Hung Hồn Sát@
- Cái gì?
Lời thốt ra làm đám đông giật mình.
Cường giả trong Vĩnh Sinh chi giới đều biết cuộc chiến phong ma, biết thập phương hung hồn là thứ gì nhưng chưa tưàng gặp. Bọn họ tò mò xoe tròn mắt.
Hạo Phong vốn định huơ đao hất văng những cây đinh này, nghe Lý Vân Tiêu nhắc nhở liền rút đao về yên lặng nhìn mấy cây đinh rớt xuống quanh mình xếp hàng thành ba mươi sáu thiên cương trận.
Lý Vân Tiêu há hốc mồm, không biết nên nói cái gì:
- Biết sớm như vậy ta đã không la lên.
- Ha ha ha!
Lỗ Thông Tử bày thiên cương trận xong cười to bảo:
- Ha ha ha! Hạo Phong đại nhân chắc rất tòm ò phải không? Chậc chậc, tò mò hại chết người, xưa nay đều có sự tích này.
Hạo Phong híp mắt, gật đầu nói:
- Ừm ừm! Đúng là ta rất tò mò, mau thả ra cho ta xem!
Lỗ Thông Tử mỉm cười nói:
- Theo ý đại nhân!
Lỗ Thông Tử lấy một lá cờ ra vung trong tay, ngàn vạn phù văn lập tức bay ra ngoài
Ba mươi sáu cây đinh dài biến hóa thành cây cột sắc ghim trên không trung. Mỗi cây cột ngưng tụ một đoàn ma khí dần biến thành thập phương Hung Hồn Sát, chúng ngủ đông trên cây cột, khí thế hung dữ khiếp người.
Hạo Phong quét mắt từng con, hơi biến sắc mặt nói:
- Ba mươi sáu quy chân thần cảnh?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu càng khó xem kinh kêu:
- Có chuyện gì? Ba mươi sáu thập phương Hung Hồn Sát dường như khí thế mạnh hơn trước rất nhiều.
Linh Mục Địch ngơ ngẩn nói:
- Rắc rối to rồi. Nơi đây còn trong Vĩnh Sinh chi giới, thuộc không gian độc lập, không có giới lực . . .
Lý Vân Tiêu hiểu ngay, kinh kêu:
- Đây chẳng phải là . . . Ba mươi sáu hung hồn sát có thể phát huy ra uy lực hoàn chỉnh vượt qua cường giả quy chân cảnh?
Ngày xưa trong Cổ Ma tỉnh Ma Quân từng nói đẳng cấp giới lực ma giới hơn Thiên Vũ giới, nên dưới mỗi đẳng cấp đối ứng thực lực sinh vật ma giới mạnh hơn sinh vật Thiên Vũ giới.
Linh Mục Địch trầm giọng nói:
- Ngày trước trong Cổ Ma tỉnh ngươi có thể dựa vào Giới Thần Bi dẫn động giới lực ức chế bọn họ, không biết bây giờ thế nào. Nhưng ngươi tuyệt đối đừng tùy ý thi triển, Giới Thần Bi xuất hiện sẽ càng hỗn loạn hơn, xung quanh toàn là người như hổ rình mồi.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ta sẽ cố gắng nhanh chóng phục hồi vết thương đã, với thực lực của Hạo Phong chắc có thể liều một phen, ai sống ai chết còn khó nói.
Khuôn mặt Lỗ Thông Tử đã mất đi nét hiền từ, trở nên tà ác.
Lỗ Thông Tử liếm môi cười gằn:
- Đây là lần thứ hai ta chiêu bọn chúng ta. Lần trước sư tôn và Lý Vân Tiêu hợp sức dyạ cho chúng một bài học, về sau ta vắt óc bỏ công ra, không uổng phí rèn luyện bọn họ, giờ vừa lcúa lấy Đao Chi Vương hút ngụm khí lạnh ra luyện tập.
Hạo Phong hừ lạnh một tiếng:
- Làm ta hết hồn, hóa ra là cặn bã đánh không lại Lý Vân Tiêu.
Hạo Phong chống cằm đánh giá:
- Không biết mấy thứ này có thể bắt sống về không? Nghiên cứu một phe ncũng hay.