Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3046: Thú Triều điên cuồng (2)




Hai mắt Vũ Trác tỏa sáng, có chút kích động nói:
- Tự nhiên thành công! Nhưng mà tinh luyện loại Huyết Tinh này xác suất thất bại rất cao, cần rất nhiều Yêu Thú, cho nên toàn bộ Long gia cũng bắt đầu xuất động tấn công Yêu Thú.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Nói như vậy, những Yêu Thú này là tới trả thù?
Vũ Trác lắc đầu nói:
- Cũng không biết có phải trả thù hay không, mới đầu trong phương viên vài ngàn dặm, đại lượng Yêu Thú bị bắt, về sau ngại phiền toái, nên dùng một loại thực vật hấp dẫn yêu, đề luyện ra tinh hoa, thi triển phong trận đem những thứ này thổi tan. . .
Nói đến đây, sắc mặt bảy người cũng trở nên khó coi, tràn đầy sợ hãi.
Lý Vân Tiêu cùng Khúc Hồng Nhan nhất thời hiểu, hai người hai mặt nhìn nhau, làm sao cũng không nghĩ ra sẽ là sự tình như thế.
Lý Vân Tiêu trào phúng nói:
- Đó không phải là vừa lúc sao, những Yêu Thú này cũng đủ a, Khâu Mục Kiệt khẳng định đại hỉ không ngớt đi.
Bảy người nghe hắn trào phúng cũng không dám lên tiếng.
Khúc Hồng Nhan nói:
- Nếu chọc ra đại sự, sao không ngừng phát tán tinh hoa?
Vũ Trác cười khổ nói:
- Đã sớm chặt đứt không cho mùi phát tán, nhưng người nào biết ảnh hưởng thực sự quá lớn, phương viên mấy vạn dặm cũng bị bao trùm. Lúc mới bắt đầu còn không có nhiều Yêu Thú như vậy, mấy người chúng ta cũng là ra tìm hiểu tình huống, nhưng không nghĩ trực tiếp bị khốn trụ.
Khúc Hồng Nhan nói:
- Cái này đích xác là phiền toái, ta xem những Yêu Thú này bất luận đẳng cấp, có ít nhất hơn mười vạn con. Ta cuộc đời này thấy toàn bộ Yêu Thú cộng lại cũng không nhiều bằng một phần ngàn. Phi Dương, ngươi có biện pháp nào không?
Lý Vân Tiêu luôn cảm thấy Khâu Mục Kiệt nghiên cứu nhân thể quá mức tà ác, trong lòng tức giận, hừ nói:
- Còn có thể có cách gì, vừa lúc để cho Khâu Mục Kiệt một lần thống khoái a.
Khúc Hồng Nhan biết hắn đang tức giận, liền không hỏi nữa, mà là nói:
- Trước mặc kệ những thứ này, chúng ta đi Thiên lĩnh gặp Phi Nghê a.
Vũ Trác cả kinh nói:
- Không thể! Hiện tại toàn bộ phòng ngự của Thiên lĩnh khai hỏa, ngăn trở trăm vạn Yêu Thú, không có khả năng để cho chúng ta đi vào.
Khúc Hồng Nhan nói:
- Như thế nào cho phải, chẳng lẽ muốn chờ những Yêu Thú này tự động rời đi? Như vậy phải chờ bao lâu a?
Vũ Trác nói:
- Hơn phân nửa phải chờ tất cả hương khí của Dẫn Yêu thảo tan hết mới được, vật kia vô sắc vô vị, chỉ có Yêu Thú mới có thể cảm ứng đến, không người nào biết phải chờ bao lâu.
Lúc này ở ngoại vi Kiếm Trận, Yêu Thú càng ngày càng nhiều, không ngừng trùng kích Kiếm Giới, nhưng không thể lay động mảy may.
Lý Vân Tiêu điểm quyết ấn, nhất thời hóa ra vô số kiếm ảnh, ở ngoài giới lượn vòng, trong nháy mắt chém giết mười mấy con Yêu Thú.
- Chúng ta từ không trung đi qua đi, trực tiếp xé rách Hộ Sơn đại trận, sẽ không có việc gì a.
Thanh quang lóe lên, lập tức bao lấy mọi người, hóa thành Độn Quang nhằm phía trên cao.
Mấy người Vũ Trác thất kinh nói:
- Ngươi muốn xé rách Hộ Sơn đại trận?
Lý Vân Tiêu mặc kệ bọn họ, mấy cái lóe lên liền tới trước Thiên lĩnh, phía dưới Yêu Khí dâng lên cuồn cuộn, còn có hơn mấy trăm ngàn Phi Cầm xoay quanh, công kích Hộ Sơn đại trận.
Khúc Hồng Nhan lo lắng nói:
- Tình thế tựa hồ so với chúng ta nghĩ còn muốn nghiêm trọng, thực sự phải xé rách Hộ Sơn đại trận sao, ta sợ sau khi xé mở, liền trong nháy mắt hỏng mất.
Lý Vân Tiêu cũng âm trầm, có chút do dự.
Khúc Hồng Nhan nói:
- Nếu muốn giải quyết những Yêu Thú này cũng không phải là không có biện pháp, chiêu kia của Phi Dương ngươi ở Ngũ Hà Sơn. . .
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra tinh mang nói:
- Ngươi là nói “cuồng duệ khốc huyễn chi thiên thu vạn cổ toàn chuyển lưu lưu cầu”?
Khúc Hồng Nhan nghe được cái tên, nhất thời vẻ mặt hắc tuyến, gật đầu nói:
- Phải.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Chiêu này giết chóc quá lớn, vi phạm thiên hòa, lúc đó trong Ngũ Hà Sơn liền đưa tới Thiên Phạt, nếu không phải vạn bất đắc dĩ ta không muốn dùng lại.
Nếu ở chỗ này thi triển “cuồng duệ khốc huyễn chi thiên thu vạn cổ toàn chuyển lưu lưu cầu” mà nói, sợ là hơn mười vạn Yêu Thú kia đều hóa thành tro bụi, bốn phía Thiên lĩnh trong vòng trăm năm sẽ không có một ngọn cỏ.
Khúc Hồng Nhan khó xử nói:
- Vậy làm sao bây giờ?
Nàng cũng nhất thời không có biện pháp.
Lý Vân Tiêu nói:
- Còn có một biện pháp cũng có thể.
Bảy người Vũ Trác nghe mà sửng sốt một chút, toàn bộ Long gia bọn họ cũng thúc thủ vô sách, chỉ có thể mở ra đại trận tránh né, hai người này có thể nghĩ ra vài loại biện pháp?
Bảy người nhìn nhau một cái, căn bản không tin a.
Đột nhiên một đạo nhân ảnh từ trong cơ thể Lý Vân Tiêu vọt ra, khí tức cường đại tản ra, chấn đến bảy người sắc mặt đại biến, kinh hãi không ngớt.
Khúc Hồng Nhan cũng nghe Lý Vân Tiêu nói qua việc Yêu Long, biết người trước mắt này là Xa Vưu.
Xa Vưu cùng Lý Vân Tiêu tâm ý tương thông, lập tức minh bạch ý tứ của hắn, lông mày nhướn lên nói:
- Ngươi là nói Long Uy?
Lý Vân Tiêu nói:
- Phải, nhưng mà những Yêu Thú này nhiều lắm, chỉ là Long Uy sợ còn chưa đủ. Bằng không trong Thiên lĩnh người mang Long Chi Huyết Mạch khá nhiều, sao lại bó tay, ngươi có nhớ lúc ở Tống Nguyệt Dương Thành, chiêu mà Nhuận Tường dùng để áp chế mọi người không?
Trong mắt Xa Vưu chớp động tinh quang nói:
- Hiểu rồi.
Hai tay hắn ở trước người Kết Ấn, mười ngón tay xòe ra, như là một Long Thủ hàm chứa Long Châu, Long Uy mênh mông ở trên người Xa Vưu nổ lên, như là đá lớn đập vào trong nước, sóng gợn trào ra đại địa!
- Chân Long thán tức!
Long Uy như mưa sái hướng đại địa, như là hải dương cuồn cuộn, điên cuồng trút xuống, toàn bộ bầu trời phát sinh xoay chuyển, như là có vạn long phi nhanh.
Bảy người Vũ Trác đứng mũi chịu sào, sắc mặt đại biến.
Vài tên thụ thương nghiêm trọng đầu óc "Ông ông", tại chỗ chấn thổ huyết ngất đi.
Lý Vân Tiêu vỗ một cái, một đạo phòng ngự bao bọn họ lại, tránh bị Long Uy tập kích.
Yêu Thú ở phía dưới phát sinh tiếng kêu rên kinh thiên, các loại tiếng kêu thảm thiết không ngừng, tất cả đều phủ phục xuống.
Ở dưới Long Uy trấn áp, tất cả Yêu Khí không còn sót lại chút gì, liếc nhìn lại, toàn bộ Yêu Thú phủ phục trên đất, thân thể lạnh run.
Hộ Sơn đại trận của Thiên lĩnh giảm bớt áp lực, từ trạng thái vặn vẹo thoáng cái khôi phục nguyên trạng.
Trong lúc nhất thời bầu trời yên tĩnh trở lại, chỉ còn lại có thanh âm Yêu Thú run lẩy bẩy, tràng diện cực kỳ chấn động.
Sau đó Lý Vân Tiêu mở miệng, bật hơi ra, một đạo Long ngâm chấn Cửu Thiên, hóa thành vô số Âm Ba sái hướng đại địa!
Xa Vưu thu hồi Long Uy, nhất thời "Ùng ùng" vang dội, cả vùng đất run rẩy, hơn mười vạn Yêu Thú sợ hãi bôn đào.
Nửa nén hương thời gian, cả vùng đất một mảnh hỗn độn, toàn bộ Yêu Thú chỉ lưu lại dấu chân, ngoại trừ mấy nghìn con bị đạp chết, thì không có bất luận yêu thú nào còn sống.
Tràng diện này để cho mấy người Vũ Trác nhìn trợn mắt hốc mồm, giống như trong mộng, mấy người đều vỗ vỗ đầu của mình, xác nhận có phải thật hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.