Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 300: Ra biển (2)




Hắn lời này nói cực kỳ thông dụng, dùng ở trên người bất luận người nào đều được. Còn Hạo Nhiên Chính Khí Quyết tầng bảy cùng võ kỹ hệ “Kim”, cũng là từ nguyên khí gợn sóng trên người hắn, cùng với da trên hai tay mơ hồ hiện lên một tầng kim quang liền suy đoán ra.
Đoàn Việt nhất thời ngẩn ngơ, Thạch Hoành Tài tu luyện xác thực là võ kỹ hệ “Kim”, lại từ vẻ giật mình của hắn nhìn ra, Hạo Nhiên Chính Khí Quyết tầng thứ bảy cũng không sai.
Móa, tiểu làm này sao có khả năng biết đến? Lẽ nào trước đây hắn thật sự nghe qua tên gọi của mấy người này? Không đúng, làm sao có khả năng! Coi như là ta, cũng không biết Hạo Nhiên Chính Khí Quyết của Thạch Hoành Tài tu luyện đến trình độ nào. Dù sao công pháp Nho gia vô cùng ít ỏi, hiếm người tu luyện. Hắn làm sao cũng sẽ không biết Lý Vân Tiêu đã từng hấp thu lượng lớn hạo nhiên chính khí, đối với công pháp này có hiểu biết nhất định, ở dưới thần thức mạnh mẽ của hắn cảm ứng, lập tức điều tra ra tu vi của đối phương.
Thạch Hoành Tài cũng dại ra một hồi, không thể tin nói:
– Không biết vị tiểu huynh đệ này là nghe người phương nào nói? Hạo Nhiên Chính Khí Quyết của ta là mới tháng trước đột phá đến tầng thứ bảy, còn chưa cùng người giao thủ, chuyện này…
Hắn làm sao cũng sẽ không rằng là Lý Vân Tiêu nhìn ra.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Thanh Hải trấn này cường nhân xuất hiện lớp lớp, có thể là vị tiền bối cao nhân nào đó phát hiện, thuận miệng nói đi ra ngoài cũng không chừng.
Thạch Hoành Tài vừa nghe liền nhíu mày, lời giải thích này mặc dù có chút gượng ép, nhưng tựa hồ cũng chỉ có giải thích như vậy. Người tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí Quyết quá ít, có thể nhìn ra tu vi của hắn tuyệt đối không phải nhân vật bình thường. Có thể là vị đại nhân nào trong lúc vô tình phát hiện, sau đó thuận miệng nói ra.
Những người ở đây mỗi một người đều trầm mặc lên, tuy rằng bọn họ thân là Vũ Tông cường giả, oai phong lẫm liệt, thế nhưng ở trước mặt một ít tồn tại càng cao hơn, vẫn là có lòng sợ hãi. Mình càng cường đại, mới có thể càng ngày càng phát hiện mình nhỏ bé, võ đạo vô cùng vô tận cùng sâu không lường được.
Trong đó buồn bực nhất chính là Đoàn Việt, vốn là muốn làm khó dễ Lý Vân Tiêu, không nghĩ tới điều này cũng có thể bị hắn hóa giải, nhất thời không còn gì để nói, lúc này mới nói:
– Không nói những chuyện này nữa, Mã Văn Địch, Tử Văn Cửu Anh Giao ở đâu? Mở Hải đồ cho mọi người xem xem.
Lúc này Mã Văn Địch mới lấy ra một tấm hải đồ to lớn, ở trên bàn trải ra. Chỉ vào một địa phương đánh dấu màu đỏ trong đó nói:
– Chính là chỗ này, cách Thanh Hải trấn khoảng chừng 2,700 dặm.
Trong lòng Đoàn Việt kinh hoàng, con ngươi đột nhiên co rụt lại, chỗ này dĩ nhiên là một phương vị có Thải Hồng sương mù, hơn nữa hai nơi cách biệt khoảng trăm dặm. Hắn nhất thời thầm hô không xong, nếu bị những người này phát hiện Thải Hồng sương mù, vậy chỗ tốt nhất định sẽ bị chia cắt. Hắn ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nhìn Lý Vân Tiêu một chút, nhưng thấy đối phương một mặt bình tĩnh, không có bất kỳ biểu lộ gợn sóng gì, thật giống như cái gì cũng không biết.
Con thỏ nhỏ chết bầm này, lòng dạ dĩ nhiên sâu như thế!
Nội tâm hắn thầm mắng một câu, cũng làm bộ như không có chuyện gì, tận lực bình phục tâm tình của mình.
Nhưng vừa nãy dáng dấp hắn khiếp sợ, đã bị người đặt ở trong mắt. Hàn Nha lão nhân lộ ra nghi hoặc lạnh lùng nói:
– Đoàn lão quái, nơi này có vấn đề?
Đệt! Lão quỷ này thực sự là lòng dạ nữ nhân, tâm tình của ta cũng bị hắn bắt được, mẹ! Có điều cũng chỉ oán mình, lòng dạ ngay cả một đứa bé cũng không sánh bằng. Mẹ, tiểu tử này thực sự là hài tử sao?
Nội tâm Đoàn Việt cuồng mắng một trận, lúc này mới lộ ra vẻ mặt không rõ, cau mày nói:
– Hàn Nha lão quái, lời này sao giảng?
– Lão quỷ, ngươi cũng đừng có giả ngu!
Hàn Nha lão nhân lạnh lùng theo dõi hắn, vẻ mặt cực kỳ bất mãn, châm chọc nói:
– Vừa nãy thời điểm Mã Văn Địch chỉ vào phương vị này, ta rõ ràng nhìn thấy ngươi biến sắc, sau đó lại khôi phục bình thường. Hiện tại mọi người đều là trên một chiếc thuyền, sinh tử cùng nhau, Nếu có tình huống gì còn không chịu nói ra chia sẻ, hừ, ta xem lần hành động này là rất nguy hiểm.
Hắn vừa nói, nhất thời tất cả mọi người đều dùng ánh mắt căng thẳng cùng giật mình nhìn chằm chằm Đoàn Việt.
Mọi người đều là Liệp yêu giả lăn lộn trên biển, tự nhiên biết rất nhiều nơi ngoại trừ động vật biển ra, còn có không ít nguy hiểm bất ngờ rình rập. Coi như là Vũ Hoàng, Vũ Tôn, sợ cũng không dám dễ dàng đặt chân, nơi như thế đi tới quả thực chính là chịu chết. Vì lẽ đó mỗi nhiều một tin tình báo, liền nhiều một phần sinh cơ. Nếu Hàn Nha lão nhân nói như vậy, chí ít Đoàn Việt khẳng định là biết nơi này.
Mã Văn Địch hơi nhướng mày, cũng hồ nghi nói:
– Đoàn tiền bối, ngươi biết nơi này? Có cái gì không đúng sao? Hàn Nha tiền bối nói không sai, mọi người cùng trên một chiếc thuyền. Nếu gặp nguy hiểm, mọi người phải đồng tâm hiệp lực.
Trên trán Đoàn Việt mơ hồ chảy ra mồ hôi hột, điều này làm cho hắn trả lời như thế nào? Ở đây cái nào không phải là lão quái vật khôn khéo như hồ ly, thuận miệng nói dối làm sao có khả năng giấu giếm được những người này.
– Đoàn lão, nơi này chẳng lẽ chính là địa phương lần trước ngươi đạt được Huyết Ngư Chi?
Đột nhiên Lý Vân Tiêu một mặt khiếp sợ nói.
– Huyết Ngư Chi!
Tất cả mọi người đều hơi thay đổi sắc mặt, Hàn Nha lão nhân càng là trong mắt tinh mang trán xạ, thất thanh nói:
– Huyết Ngư Chi? Chẳng lẽ chính là Huyết Ngư Chi có thể trực tiếp dùng để tăng cao thực lực trong truyền thuyết?
Huyết Ngư Chi là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ đặc thù, hình dạng giống một con cá nhỏ cả người màu đỏ, nhưng lại là linh thảo thiên địa sinh thành. Trực tiếp nuốt vào có thể hoàn toàn hấp thu sức mạnh trong đó, coi như là Vũ Tông cấp cường giả, dùng một cây Huyết Ngư Chi trăm năm trở lên, cũng đủ để tăng một tinh thực lực.
Phải biết đến trình độ Vũ Tông này, mỗi lên một tinh có bao nhiêu khó khăn. Đây đối với bất kỳ võ giả nào mà nói, đều là hấp dẫn cực lớn.
Dùng Huyết Ngư Chi, không có bất kỳ tác dụng phụ, hơn nữa có thể trực tiếp lên một tinh, đối với bất kỳ Vũ Tông cường giả nào mà nói, đều là sức mê hoặc nguy hiểm đến tính mạng. Vì vậy lúc Lý Vân Tiêu nói ra, mỗi người đều dị thường khiếp sợ. Cái mê hoặc này thậm chí còn lớn hơn Tử Văn Cửu Anh Giao!
Trong lòng Đoàn Việt thở phào nhẹ nhõm, âm thầm vui mừng nói: Vẫn là tiểu tử này cơ cảnh. Nhưng vừa nghĩ, mình dĩ nhiên so với tiểu tử này còn không bằng, thậm chí là kém xa, nhất thời vẻ mặt cụt hứng. Xem ở trong mắt mọi người, nhất thời cho rằng hắn là ngầm thừa nhận.
Đoàn Việt cũng thở dài một tiếng, trong mắt tựa hồ lướt qua rất nhiều hồi ức, trầm trọng nói:
– Vì Huyết Ngư Chi này, lần trước chúng ta ra biển tổng cộng bảy người, cũng chỉ có một mình ta trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.