Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1962: Tam thiên quy tắc




– Thì ra là thế.
Lòng khiếp sợ của Diệp Phàm cũng dần bình phục lại, không ngừng quan sát lấy.
Lý Vân Tiêu quét qua đại khái một lần, thậm chí có hơn hai nghìn chữ, trong lòng không khỏi chấn động mãnh liệt, thì thào lẩm bẩm:
– Loại này quy tắc chi tự này, tổng cộng đến cùng có bao nhiêu
– Tổng cộng là 3000 chữ, đại biểu tam thiên quy tắc đại đạo giữa Thiên Địa.
Thanh âm Hải Hoàng Ba Long từ trong đại điện truyền đến, hai người đều nhao nhao đại chấn, phảng phất đặt mình dưới trời xanh, nhìn qua quy tắc đại đạo đầy trời, mỗi cái hiển hiện trước mắt.
Một hồi mới phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ tột đỉnh kia.
Lý Vân Tiêu nói:
– Nơi này tổng cộng là hai nghìn sáu trăm bốn mươi chữ.
Diệp Phàm cả kinh nói:
– Vừa vặn thiếu 360 chữ.
Thanh âm Hải Hoàng chậm rãi truyền đến, nói:
– 360 chữ còn lại chính là tổng cương của Ma Ha Cổ Kinh Văn, đã thất truyền từ lâu.
Trong lòng đại chấn Lý Vân Tiêu, trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái cực độ.
Bởi vì trong Đại Giới Thần Quyết và Đại Diễn Thần Quyết có không ít Ma Ha cổ tự trong này không có, chẳng lẽ 360 chữ thất truyền kia ở trên người mình sao?
Hắn nuốt nuốt nước miếng, nói:
– Lai lịch Ma Ha cổ tự này Hải Hoàng đại nhân có biết không?
Hải Hoàng cũng không giấu diếm, từ từ nói:
– Việc này ở trong Thiên Võ Giới cũng coi như là một bí mật lớn, nhưng đã lưu truyền ở Hải Hoàng Điện từ lâu, nói ngươi biết cũng không sao. Phiến kinh văn này được một tồn tại cường đại gọi là Ma Ha Cổ Thần, cảm ngộ tam thiên quy tắc đại đạo, ở trong hư không cô đọng thành chữ, cuối cùng ghi thành một quyển kinh văn vô danh, được người đời sau gọi là Ma Ha Cổ Kinh.
Lý Vân Tiêu và Diệp Phàm đều khiếp sợ dị thường, không thể tưởng được có thể nghe được bí mật kinh thiên như thế.
Lý Vân Tiêu càng cả kinh nói:
– Ý của Hải Hoàng đại nhân là, quyển Ma Ha Cổ Kinh kia vốn là một quyển sách kinh văn sao?
Thanh âm Hải Hoàng truyền đến, nói:
– Đúng vậy, một quyển sách kinh văn nói về Tam Thiên Đại Đạo. Chỉ là lực lượng quyển kinh văn này quá mức cường đại, không người nào có thể đọc nó, hơn nữa vừa sinh ra đời đã xung đột với Thiên Địa thế giới, cuối cùng nhất bị giới lực giới này phá hủy, hóa thành vô số mảnh vỡ, rơi vãi lộn xộn khắp thế gian.
– Giới lực của Thiên Võ Giới? Đó là thứ gì?
Lý Vân Tiêu kinh hãi dị thường, đây là lần đầu tiên hắn nghe đến “Giới lực”.
Hải Hoàng nói:
– Giới lực không chỗ nào không có, vô ảnh vô hình, lúc trước hóa ra Thái Hư Ngọc Thanh Tử Phủ Phạm Thiên Diệt Thế Thần Lôi, oanh kích Ma Ha Cổ Kinh ba tháng trời, rốt cục đã hủy diệt quyển kinh văn này, hóa thành vô số đoạn ngắn rơi vào đại địa.
Lý Vân Tiêu trong lòng hoảng sợ không thể kìm chế, loại Diệt Thế Thần Lôi này ở trong sách cổ cũng có ghi lại, uy lực được miêu tả, mặc dù là Bất Diệt Kim Thân của Ngạo Trường Không ngạnh kháng một kích, cũng phải tan thành mây khói.
Oanh kích liên tục không ngừng trong ba tháng? Đó là khái niệm gì?
Mà có thể sáng tạo ra kỳ vật bực này, Ma Ha Cổ Thần là tồn tại cường đại cỡ nào, sợ rằng cái gọi là Thần Cảnh cũng không có khả năng có loại uy năng này, chẳng lẽ Thần Cảnh cũng không phải điểm cuối võ đạo?
Trong đầu hắn dần mơ hồ hiện ra hai chữ: Thần Đạo
Hải Hoàng tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của hắn, cười nói:
– Quả thật, mặc dù là cường giả Thần Cảnh cũng không cách nào cường đại được như thế, ở trên võ đạo, còn có một con đường càng thêm lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, chính là Thần Đạo. Đây cũng là lai lịch của Ma Ha cổ tự, vị Ma Ha Cổ Thần kia cũng từ đó biến mất trong Thiên Võ Giới nội, không biết tung tích. ”
Lý Vân Tiêu liếm lấy bờ môi khô khốc, tổ tiên Hải Hoàng Điện nhất mạch chính là cường giả Thần Cảnh được sử sách công nhận, hơn nữa Ba gia trải qua vô số năm quản lý tứ hải, không gặp qua hạo kiếp gì, có những tài liệu này truyền thừa cũng chẳng có gì lạ.
Thậm chí truyền thừa toàn bộ Thiên Võ Giới cũng chưa hẳn nhiều bằng Hải Hoàng Điện. Diệp Phàm cũng không dám thở mạnh, tin tức Diệp Nam Thiên để lại so sánh với những tin tức này quả thật chẳng đáng là gì cả.
Lý Vân Tiêu nói:
– Chẳng lẽ về sau không còn người nào tập hợp đủ tam thiên quy tắc đại đạo nữa sao?
Trước đại điện vốn u ám không thấy trong đó bỗng trở nên sáng lạn, như mặt trời mới lên, phổ chiếu đại địa, một con đường to lớn hiển hiện dưới chân hai người, nối thẳng vào trong điện.
Tầm mắt đạt tới, trng Hải Hoàng Điện hùng vĩ, một gã nam tử diện mục hiền lành, trang nghiêm to lớn cao ngạo ngồi ngay ngắn trên đó, hắn tươi cười nhìn qua hai người, nói:
– Vào đi
Hai người Lý Vân Tiêu trước sau bước vào trong đó, ngoại trừ kim quang đại đạo thông hướng hoàng tọa dưới chân ra, cảnh tượng hai bên vậy mà lại là một mảnh mông lung, khiến người không thể thấy được rõ ràng.
Lý Vân Tiêu thi triển ra Nguyệt Đồng nhìn qua hai bên, chỉ thấy một đạo ánh sáng tím nổi lên trong ánh trăng mờ, phản chấn lại trong mắt hắn, như bị châm nhỏ đâm một cái vậy.
Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, cấm chế kia vậy mà có thể trực tiếp cắn trả Đồng Thuật, quả thực mới nghe lần đầu, hắn không khỏi nổi lên một tia lòng háo thắng, nhưng nghĩ đến nơi này chính là Hải Hoàng Điện, như thế nào cũng phải tôn trọng chủ nhân ở đây một chút, nếu ngươi khác đã không muốn cho ngươi thấy cảnh tượng trong điện thì cũng không tiện cưỡng cầu làm gì.
Hải Hoàng cũng không nói ra tâm tư của hắn, mỉm cười nói:
– Về sau có vô số cường giả đi tìm 3000 Ma Ha cổ tự kia, khi đó cường giả Thần Cảnh còn rất nhiều, cuối cùng đã gom đủ những chữ này. Nhưng đáng tiếc chính là, đã không còn người nào biết rõ trật tự tổ hợp của những chữ này nữa rồi, nói cách khác không cách nào chắp vá ra được một quyển Ma Ha Cổ Kinh Văn nguyên vẹn được. Vào thời đại đó, bởi vì chúng cường giả soạn bậy gom góp loạn với nhau, khiến những văn tự này tùy ý kết hợp, bởi vậy mới sinh ra đại lượng các loại thần thông, lưu truyền đến tận giờ.
Ánh mắt của hắn ngưng tụ, có phần có thâm ý nhìn qua Lý Vân Tiêu, nói:
– Tuy rằng đều là thần quyết do Ma Ha cổ tự gom góp ra, nhưng càng tiếp cận bổn ý Ma Ha Cổ Kinh thì uy lực thần quyết cũng càng lớn. Vào đương thời có bốn quyển sách được công nhận là thần quyết mạnh nhất, được vinh dự là kinh văn tiếp cận bổn ý Ma Ha Cổ Kinh nhất, trong đó có hai quyển theo thứ tự chính là Đại Giới Thần Quyết và Đại Diễn Thần Quyết mà ngươi tu luyện.
Toàn thân Lý Vân Tiêu đại chấn, trong hai tròng mắt tuôn ra lệ mang, thoáng cái trở nên cực kỳ cảnh giác, nguyên lực trực tiếp dồi dào toàn thân, ý định tùy thời ra tay.
Hải Hoàng khẽ cười nói:
– Không cần cảm thấy kỳ quái, ngươi có thể phụ thể trọng sinh, đây cũng là kỳ hiệu của Đại Diễn Thần Quyết, mà Giới Thần Bi ở trong tay ngươi, như vậy Đại Giới Thần Quyết tự nhiên ngươi cũng biết rồi.
Lòng cảnh giác của Lý Vân Tiêu cũng không dám buông lỏng, lạnh lùng nói:
– Ngươi gọi ta đến, chẳng lẽ có lòng nhòm ngó đến hai quyển sách kia sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.