Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1899: Rời đi




“Ầm ầm”
Đột nhiên trong Vũ địa truyền đến một tiếng rung mạnh, Huyền Tương Tuyệt Sát Trận tựa hồ như được khởi động, một cổ sát khí tuyệt cường xuyên thấu qua hư không, truyền vào trong Phá Không Toa.
Lý Vân Tiêu cả kinh, Nguyệt Đồng hiển hiện trong mắt, nhìn về phía ngoại giới.
Trong đại trận có một đạo thân ảnh đìu hiu, ngàn vạn sát khí từ trong trận bay lên, giảo sát tới chỗ hắn, đúng là Xa Vưu
Trong mắt năm tên Long vệ đều là lộ ra vẻ kinh hãi, trong nháy mắt xuất hiện ở bốn phía sát trận, ngăn tất cả thông lộ lại.
Một người trong đó cả kinh nói:
– Ngươi cũng là người Long tộc sao?
Năm người đều hoảng sợ phát hiện, Long tức chi lực trên người Xa Vưu còn cường đại hơn cả bọn hắn.
Đây cơ hồ là chuyện không thể nào.
Long vệ nhất tộc bọn hắn quanh năm thủ hộ ở Vũ địa, không chỉ cam đoan huyết mạch tuyệt đối tinh khiết, hơn nữa còn hấp thu Long khí vô cùng trong Vũ địa, trong ngàn vạn Long chi hậu duệ tại Thiên Võ Giới, Long vệ nhất tộc cũng là tồn tại ở đỉnh Kim Tự Tháp.
Nhưng hiện giờ người trước mắt bọn hắn, ở mặt kế thừa huyết thống lại hơn xa năm người bọn hắn
– Ngươi rốt cuộc là ai?
– Đều là Long chi hậu duệ, vì sao phải trộm hài cốt của tiền bối?
– Đồng bạn của ngươi đâu rồi? Cùng xuất hiện đi!
Năm người đều cảnh giác dị thường, cẩn thận nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Xa Vưu.
Trong Huyền Tương Tuyệt Sát Trận, từng đạo sát khí ngưng tụ thành màu tím, rải khắp toàn bộ bốn phía không gian, càng ngày càng đậm.
Khuôn mặt Xa Vưu lập lòe ẩn hiện trong tử khí, mặt không biểu tình.
– Làm càn, đang hỏi ngươi đấy!
Một gã Long vệ phẫn nộ quát, trước giơ còn chưa từng có người nào dám vô lễ trước mặt bọn họ cả. Mặc dù là Tứ hải chi Vương, đối với bọn họ cũng phải tất cung tất kính.
Xa Vưu rốt cục giương mắt, nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói:
– Thiên chi tẫn đầu, Vô Thủy chi địa ở đâu?
– Cái gì?
Năm người đều chấn động toàn thân, kinh sợ nói:
– Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi biết được những gì?
Khóe miệng Xa Vưu hiển hiện một tia trào phúng, nói:
– Tên cặn bã Nghiễm Quyền kia không cách nào tiếp xúc với hạch tâm của Vũ địa, mấy người các ngươi có biết không?
– Thì ra là Nghiễm Quyền.
Một người kinh sợ nói:
– Tên phản đồ kia vậy mà tiết lộ ra chuyện cơ mật như thế, nhất định phải phanh thây xé xác hắn, đâm xương luyện hồn mới được
Xa Vưu cười lạnh nói:
– Không không không, các ngươi hiểu lầm hắn rồi. Hắn thà chết chứ không chịu khuất phục, đã bị ta trực tiếp sưu hồn rồi. Tuy rằng rất ngu, nhưng coi như có khí tiết, cũng không khiến Long tộc chúng ta mất mặt.
Trong lòng năm người đều dâng lên một cổ bi thương chi ý, một người trong đó hai mắt đỏ bừng, giận dữ hét:
– Dám giết Long vệ, đi chết đi.
Hắn trực tiếp đánh ra một chưởng, toàn bộ tử khí trong Huyền Tương Tuyệt Sát Trận bỗng nhiên xoay tròn, hóa thành vô số đao thép giảo sát tới chính giữa.
“Hừ”
Một tiếng cười lạnh khinh miệt hiển hiện trên mặt Xa Vưu, hắn chụp một cái vào không gian, một đạo ấn ký thanh sắc hiện ra, bên trong một đầu Long ảnh du đãng.
Ấn ký kia bị nhiếp trên không trung, cao thấp chìm nổi, giống như rất nặng vậy.
– Hóa Long Ấn.
Trong mắt Xa Vưu lóe lên hàn quang, càng mang theo vẻ khinh miệt.
Ấn ký màu xanh kia giải thể trên không trung, hóa xuất ra đạo đạo Thanh Long, như từ bốn phương tám hướng đánh tới, xuyên thẳng qua Thiên Địa
Khí thể màu tím tuyệt sát kia thoáng cái bị vô số Thanh Long chấn khai, hóa thành ngàn vạn mảnh vụn, giống như vô số Hồ Điệp bay múa, dần dần bay vào bụi hoa không thấy đâu nữa.
Xa Vưu thả tay xuống ra, ngẩng đầu mà bước, muốn đi ra khỏi trận pháp.
– Đừng vội xem nhẹ chúng ta.
Bốn gã Long vệ khác đồng thời kinh sợ không thôi, nhao nhao ra tay, đánh từng đạo quyết ấn vào trong trận.
– Bạo Phong Tử Vũ.
Tụ lực năm người, liên thủ hóa ra tử khí vô biên, một cổ lực lượng kinh thiên hội tụ thành trong trận, muốn gạt bỏ tất cả sinh cơ
Bước chân Xa Vưu ngừng lại, trong mắt hiện lên một vòng ngưng trọng, nhưng thoáng cái đã khôi phục bình thường.
Tay phải hắn chụp tới trước người, một đạo Long tức chi lực ngưng thực thành một thanh chiến thương, lượn vòng lên trong tay.
– Tam Thiên Nghiệp Chướng, La Hậu Nhất Kích
Trên Long tức chiến thương kia tuôn ra thương mang lăng liệt, trực tiếp đâm rách tử vũ, toàn bộ thương thế giống một thanh lợi kiếm, đột nhiên đâm vào trong gió lốc kia.
Lý Vân Tiêu trong Phá Không Toa chợt kinh hãi không thôi, một thức này, rõ ràng chính là thần thông võ kỹ của Nhuận Tường
“Ầm ầm”
Tử vũ bị chiến thương do Long tức biến thành chặt đứt, sát khí màu tím vô biên nổ bung khắp bốn phương tám hướng, toàn bộ Huyền Tương Tuyệt Sát Trận lập tức bị xông hủy
Xa Vưu và năm tên Long vệ đều cuốn vào trong đó, trong thiên địa hóa thành một mảnh màu tím mịt mờ, không thấy bất luận hào quang nào cả, thật giống như Hỗn Độn không mở vậy.
Nguyệt Đồng của Lý Vân Tiêu không chút kiêng nể ngưng mắt nhìn tới.
Chỉ thấy năm tên Long vệ kia tựa hồ hết sức kiêng kỵ đối với màu tím, nhao nhao vận chuyển Long tức ngăn cản.
Duy chỉ có Xa Vưu thần sắc lạnh nhạt, đi tới xa xa, quanh thân bị Long lân bao trùm, tử khí kia không cách nào tới gần hắn chút nào cả.
Hắn tựa hồ cảm ứng được có người nhìn xem, bước chân có chút dừng alị, trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh trùng trùng điệp điệp, liền đi nhanh về phía trước.
Đột nhiên thân thể Xa Vưu trì trệ, đột nhiên nhìn vào trong bầu trời.
Chỉ thấy bầu trời đen tối trở nên hoảng hốt bất định, một cổ lực lượng vô danh đột nhiên hiện, dung nhập vào trong không gian, trực tiếp trói buộc chặt thân thể của hắn, mà ngay cả vận chuyển nguyên lực cũng trở nên thập phần khó khăn
“Hừ”
Xa Vưu trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, Lý Vân Tiêu sưu hồn Nghiễm Quyền, khiết hắn cũng biết được mọi chuyện tại Vũ địa, đây chính là uy lực của Tỏa Long Đại Trận.
Trước kia ở trong Huyền Tương Tuyệt Sát Trận, trực tiếp ngăn cách Tỏa Long chi lực, giờ phút này trận pháp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, trực tiếp bạo tán khắp Vũ Địa, Tỏa Long Trận chi uy liền lăng không mà xuống trấn trụ lấy hắn.
Tay trái Xa Vưu bấm niệm pháp quyết, một đạo quyết ấn ngưng tụ trước người, trong chốc lát bay vào trong mấy đại huyệt khiếu quanh thân, một cổ Long lực vận chuyển lại, trực tiếp ngăn cách Tỏa Long chi lực kia.
Đây chính là bí pháp để Long vệ có thể tự do hành động tại Vũ dịa mà không bị cấm chế bó buộc.
Xa Vưu thả tay xuống, lần nữa nhìn vào trong hư vô, liền cất bước về phía trước, rất nhanh biến mất trong tử khí.
Lý Vân Tiêu cảm thấy khiếp sợ không thôi, lo lắng và mừng rỡ cùng tồn tại.
Ảnh hưởng của ý thức lộn xộn kia đối với Xa Vưu tựa hồ đang dần dần suy yếu, nhưng từ một chiêu vừa rồi mà xem, ý chí và thần thông lưu lại trên Long bí đích thật đã bị hắn kế thừa rồi.
Cũng không biết sau này có xảy ra vấn đề gì không nữa
Chỉ tự trách mình nhất thời chủ quan, khiến hắn thoát khỏi Giới Thần Bi. Nếu cứ tiếp tục vây khốn hắn, không ngừng dùng vô danh Thanh Tâm Chú cọ rửa linh đài thức hải của hắn thì có lẽ tựu không có vấn đề gì rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.