Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1011: Thập nhật đồng thiên (1)




Tiền Vô Địch cười khổ nói:
- Nếu là tinh nguyên thật sự, tự nhiên có giá trị này.
Hắn cũng chỉ tùy ý mở đánh cược mà thôi, muốn kiếm nhỏ một số, không thể ngờ lại liên lụy đánh cược lớn như thế. Dựa theo tỉ lệ đặt cược mà tính, nếu Lý Vân Tiêu chiến thắng, hắn kiếm được năm mươi tỷ nguyên thạch, nghĩ lại thì toàn thân kích động. Nhưng nếu như Lương Ngọc Y chiến thắng, hắn bồi thường hai trăm năm mươi tỷ, nghĩ vậy kết quả này thì sắc mặt của hắn tái nhợt, hận không thể tự mình xông lên chém Lương Ngọc Y.
Lương Ngọc Y gật đầu, nói:
- Lý Vân Tiêu, cám ơn tinh nguyên của ngươi, ta vừa vặn rất cần.
Khóe miệng Lý Vân Tiêu cong lên, nói:
- Ta cũng rất chờ mong ngươi có nhiều nguyên thạch như thế.
Lương Ngọc Y tươi cười khó có được, nói:
- Đã như vầy, không nên lãng phí thời gian nữa.
Nàng giơ tay phải lên, nhẹ nhẹ điểm ra, một thanh hư kiếm xuất hiện trên trời, chém thẳng vào Lý Vân Tiêu.
Chiêu pháp rất lưu loát, không có dong dài dây dưa, tuy đơn giản trực tiếp nhưng lại rất vừa mắt.
Trên mặt Lý Vân Tiêu vẫn mang theo nét vui vẻ, hắn cũng hơi băn khoăn, dù sao mọi người ở đây không thiếu cao thủ, một ít thủ đoạn không tiện thi triên ra, ví dụ như bất diệt kim thân và ba thức kiếm quyết, nếu như bị người ta nhìn ra mánh khóe thì đó là đại họa ngập trời.
Mặc dù không sử dụng những chiêu thức danh khí lớn, hắn cũng dựng ở thế bất bại, tối thiểu nhất còn có Hồ Lô Tiểu Kim Cương, nếu thả nó ra, cho dù là cường giả Võ Tôn đỉnh phong cũng có thể đánh một trận, huống chi chỉ là Lương Ngọc Y.
Vào lúc này đột nhiên cảm thấy mình quá phận, đối với tiểu cô nương này là không công bình.
Phanh!
Bóng kiếm trên trời đánh xuống, trên mặt nổ ra một cái hố lớn, hào quang dưới chân Lý Vân Tiêu chớp động, bộ pháp của hắn dễ dàng né một kiếm này.
Thân ảnh Lương Ngọc Y lao lên phía trước, cũng sử dụng bộ pháp tinh diệu, tàn ảnh hiện ra, nàng đã tới gần triền đấu với Lý Vân Tiêu, mắt thường khó có thể phân biệt ra động tác của hai người.
Nhưng bốn phía đa số là cao thủ, mỗi chiêu mỗi thức bọn họ không coi vào đâu, nhìn thấy thật rõ ràng.
Chiêu thức của Lương Ngọc Y vô cùng huyền ảo, quần áo màu xanh nổi lên một tầng màu đỏ, quyền phong chưởng lực không yếu thế, một thức lại một thức.
Trái lại Lý Vân Tiêu dường như bị đối phương ép sát lâm vào bị động, thực sự dùng chiêu phá chiêu, cũng không có lâm vào hạ phong, hơn nữa chưởng lực của hắn tận lực không đụng trực tiếp với Lương Ngọc Y, dù sao tu vị chênh lệch một đại cảnh giới, ngạnh kháng cũng làm hắn ăn thiệt thòi.
Lương Ngọc Y cũng nhìn trúng điểm này, ý định bằng vào tu vị ép nguyên khí đối phương hao hết, đến lúc đó mặc kệ hắn nắm chắc bài cỡ nào, không có nguyên khí thì cũng chỉ là con hổ giấy.
- Lý Vân Tiêu thật cổ quái, hắn chỉ có lực lượng Võ Hoàng nhị tinh, làm sao có thể triền đấu với Lương Ngọc Y lâu như thế.
Trương Sùng lộ ra vẻ cổ quái, nói:
- Nhìn qua thì rất nhiều lực lượng bị thân thể của hắn tiếp thu, chẳng lẽ hắn kiêm tu thân thể?
Tiền Vô Địch lập tức nhớ ngày đó trong Tu Di Sơn, Đế Già một lòng muốn đoạt xá thân thể Lý Vân Tiêu, nghĩ tới đúng là như vậy, nhân tiện nói:
- Thân thể của hắn rất cường đại, nếu không có thần dị, đây là bí pháp tu luyện.
Trương Sùng chợt nói:
- Thì ra là thế, bí pháp có thể thừa nhận một đại cảnh giới công kích, thật là không đơn giản ah. Nhưng nếu chỉ có thủ đoạn này thì không có gì cả.
Đang nói, trong tay Lương Ngọc Y cầm xuất hiện hỏa kiếm, cổ tay xuất hiện từng đạo tàn ảnh, đầu đuôi đụng vào nhau tạo thành lưới lửa, từ bốn phương tám hướng áp tới, Lý Vân Tiêu giống như cá trong lưới, không thể tránh thoát.
Lý Vân Tiêu một tay niết bí quyết, nói:
- Thủy Long Ngâm!
Nguyên tố thủy hệ trong không trung ngưng tụ lại, ngón tay của hắn ngưng tụ thủy cầu, mô phỏng khí lưu hình rồng vây quanh, được bí quyết dẫn đạo phá tan lưới lửa.
Thủy long như ẩn như hiện có hình kiếm bao phủ, đã phân không rõ đây là thủy hệ hóa long hay là kiếm quang hóa long.
Tê tê!
Tron nháy mắt thủy long va chạm, lập tức bốc hơi lên, một thanh băng kiếm trong nháy mắt rẽ không khí mà đi, trong nháy mắt hóa thành cương quang chói mắt, trảm phá lưới lửa.
Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm chém ra, Lý Vân Tiêu phi thân bay tới, cùng lao ra cùng thanh kiếm.
Lương Ngọc Y quát một tiếng, chân đạp hỏa diễm lao đi, khí thế trên người tăng mạnh, rất nhanh đạt tới Võ Tôn tam tinh đỉnh phong. Lưới lửa trên bầu trời áp súc lại thành hỏa cầu, lăng không bay múa, giống như mặt trời hạ sơn.
- Thái Dương Thần Quyết, Nhất Mạch Hóa Viêm Dương!
Lương Ngọc Y đánh ra một chưởng, trên bầu trời ngưng tụ hỏa cầu rơi xuống, mà chưởng lực của nàng phong kín không gian, làm cho Lý Vân Tiêu không cách nào nhúc nhích.
Mạc Tiểu Xuyên khiếp sợ, nói:
- Chưởng lực thật bá đạo, một nữ hài tử lại tu luyện vũ kỹ chí dương, khó trách nàng nói Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên có chỗ tốt thật lớn với nàng.
Sắc mặt Đinh Linh Nhi mặt ngưng trọng nói:
- Lương Ngọc Y tu luyện là hỏa hệ, nhưng mà so sánh với Cửu Dương thần thể của Vân Thường tỷ tỷ thì còn kém xa không ít.
Lạc Vân Thường đỏ mặt, nói:
- Linh Nhi muội muội đừng vội cười nhạo ta, thực lực của ta còn kém xa.
Đinh Linh Nhi cười nói:
- Tỷ tỷ không cần thiết tự coi nhẹ mình, Vân thiếu từng nói qua Thần Tiêu Cung Cửu Dương chân khí chính là vì thể chất của ngươi mà sinh, năm đó Cố Thanh Thanh đệ nhất thiên hạ chính là nhờ Cửu Dương thần thể, tỷ tỷ tiền đồ không thể hạn lượng, chỉ cầu sau này ngàn vạn đừng làm như không quen muội muội a.
Lạc Vân Thường nghe Lý Vân Tiêu nói vậy, nội tâm lập tức ngọt ngào, trong nội tâm lại bao phủ một tầng lo lắng, kinh ngạc thất thần, nội tâm lẩm bẩm: Vân thiếu nói nhiều như thế với nàng, nhưng vì cái gì không nói cùng ta.
Biển lửa trong tràng, đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, khẽ cười nói:
- Rốt cuộc cũng động thủ thật sự!
Không gian cuhng quanh dưới bàn tay Lương Ngọc Y phòng thủ kiên cố, muốn thuấn di độ khó quá lớn, Lý Vân Tiêu lật tay đâm ra một kiếm, chín đạo thanh liên nở rộ, trước người hợp thành một đường, thủ hộ thân hình ngăn cản hỏa diễm.
- Ân, xảy ra chuyện gì, Võ Tôn tam tinh đỉnh phong viêm dương chi lực bị hắn ngăn cản?
Người bốn phía cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, mà ngay cả sắc mặt Tu Đan Hà cũng biến thành khó coi.
- Ta thấy là do thanh hàn kiếm trong tay của hắn làm được, trên thân kiếm kia tỏa hàn khí ra, vừa vặn khắc chế viêm dương chi lực của Lương Ngọc Y.
- Chuôi kiếm này đúng là bất phàm, ra khỏi vỏ thì hàn quan như nước, vô cùng có khả năng là cửu giai.
- Thất Túc Cảnh Võ Hoàng sử dụng huyền khí cử giai, quá mức lãng phí a/
- Người ta có bản lĩnh, lừa gạt tiểu nha đầu xoay quanh, đoán chừng thanh kiếm này là cô gái nhỏ của Thiên Nguyên thương hội dốc sức chế tạo cho hắn đấy.
- Chậc chậc, tài sắc song thu, vì sao ta không có mệnh tốt như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.