Vạn Biến Hồn Đế

Chương 60: Ly Dị






Y tá trưởng nghe đến vấn đề Thiên Tiếu đề nghị thì trầm tư suy nghĩ, quả thực thì nàng thấy Lý Nhã Kỳ cũng chẳng có tác dụng gì nhiều.
Đề nghị của Thiên Tiếu cũng có vẻ hay hắn làm thêm bù vào ca cho cô bé kia có khi còn hiệu quả hơn rất nhiều, nhưng chuyện này nàng không quyết được, tốt nhất nên đi hỏi ý kiến của viện trưởng.

Nàng đứng lên:
“Ngươi đi theo ta lên gặp viện trưởng, nàng ấy muốn gặp mặt ngươi nói chuyện trực tiếp.”
Dẫn hắn đi nửa cái bệnh viện,đi thang máy qua mấy chục tầng lầu cuối cùng cũng tới một tòa lầu cao nhất, lúc bước ra khỏi thang máy thì chỉ có một lối đi duy nhất.
Y tá trưởng hướng dẫn hắn đi rồi bước vào thang máy đi xuống dưới, cánh cửa thang máy đóng lại thì một cánh cửa khác mở ra.

Hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều mà đi vào bên trong luôn, lúc này cánh cửa hắn vừa đi qua cũng đóng lại, bên trong căn phòng rất rộng lớn, viện trưởng có lẽ đang ngắm cảnh bên ngoài nên quay lưng ra bên ngoài.

Cứ im lặng như thế này thì có chút không lễ phép:
“Nhân viên chăm sóc tinh thần thực tập Thiên Tiếu chào viện trưởng.”
Chiếc ghế từ từ xoay lại, hắn nhìn thầy viện trưởng ban đầu có hơi bất ngờ nhưng sau đó tỏ ra vui mừng ra mặt.
Không nghĩ nhiều hắn liền chạy thẳng tới chỗ nàng ta, không nghĩ tới Họa Thiên Hậu lại chính là viện trưởng của nơi này, xa cách lâu rồi nên hắn cũng nhớ nàng lắm.

Ôm nàng để nàng ngồi lên đùi của mình hắn mới nhọ giọng hỏi:
“Nàng bảo đi công tác một tháng sao lại về sớm thế.”

Họa Thiên Hậu bĩu môi:
“Ta về sớm ngươi không vui sao? Với lại ngươi không coi tin tức sao?”
Hắn lắc đầu nói:
“Thời gian này xảy ra nhiều chuyện quá, ta không quan tâm tin tức trêи mạng lắm, nàng có tin vui gì thì nói luôn với ta đi.”
Nàng tựa vào ngực hắn:
“Ta với Lâm Hạ mới ly dị xong rồi, bây giờ người ta là gái độc thân.”
Thiên Tiếu thở ra một hơi nàng liền ngẩng đầu:
“Ngươi thở dài cái gì thế? Ta ly dị hắn ngươi không vui sao?”
Hắn vuốt nhẹ mái tóc của nàng:
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Ta đây là thở phào nhẹ nhõm, cưới hai vợ không khó bằng cưới vợ của người ta, với lại trước đây ta cứ lo nàng sẽ bị buồn lòng sau khi ly di bởi người ta nói ra nói vào.”
Nói đến đây thì thì nàng có vẻ đắc ý giống như giành được một thắng lợi vẻ vang vậy, hóa ra trong thời gian đi công tác thì nàng có gắn máy ghi hình và máy ghi âm trong nhà.
Lâm Hạ dẫn tình nhân và con riêng của hắn về nhà, đã thế còn luôn miệng nói xấu nàng nữa, nhờ thế mà nàng thành công kiện hắn ra tòa.

Đáng nhẽ chuyện ly dị sẽ không dễ dàng như thế nhưng do bằng chứng của nàng thuyết phục hơn, tòa cũng tuyên có lợi cho nàng.
Nàng thông minh lại dùng một phần tài sản được tòa phán quyết nhượng bộ cho Lâm Hạ, đang chán vợ như Lâm Hạ mừng rỡ đồng ý ngay lập tức.

Tuy chỉ lấy ba phần bảy nhưng số gia sản nàng nhận được vẫn vô cùng khổng lồ, dù sao Lâm thị tập đoàn tài sản cũng khó có thể đong đếm.
Vì lấy lòng nàng lúc đầu hắn còn ký cam kết rằng toàn bộ tài sản có dính líu đến hắn là tài sản chung của hai vợ chồng, thế nên bây giờ nàng mới được nhiều thế.

Họa Thiên Hậu khẽ giọng nói:
“Ta muốn mang số tài sản kia đi quyên góp làm từ thiện, tiền của Lâm gia làm gia cũng chẳng có mấy đồng là sạch sẽ.”
Thiên Tiếu hắn không quan tâm tới tài sản của nàng:
“Tốt nhất nên mang đi từ thiện, tiền ta không nhiều nhưng dư sức nuôi được nàng.
Dính đến tiền của Lâm gia có khi còn xui xẻo nữa, nàng giải quyết nhanh rồi mai này tới Long Thanh kinh doanh giúp ta, chúng ta khi đó liền có thể thường xuyên gặp nhau rồi.”
Họa Thiên Hậu ngạc nhiên:
“Số tiền đấy lên tới cả mấy trăm tỷ đấy.”
Thiên Tiếu mỉm cười nói:
“Ta thương nàng chứ có bao giờ thương tiền của nàng đâu, giữ tiền của Lâm gia thì coi như vẫn dính dáng tới họ, tiền đi từ thiện hết thì có bất cứ lý do gì cũng không tìm nàng được.
Với lại ta mới phát hiện ra mình cũng là một phú nhị đại, tiền trong tài khoảng ta không có mấy trăm tỷ nhưng đồ vật ta sở hữu còn đắt hơn thế nhiều.”
Dứt lời hắn lấy ra viên Tử Ngọc tung hứng trước mặt nàng, Họa Thiên Hậu nhanh tay chộp lấy xem có phải đồ thật không, nhìn kỹ càng thì phát hiện đây là đồ thật, đã thế còn là hàng hiếm nữa chứ.
Thứ này nếu mang ra đấu giá thì bán cả Lâm gia cũng chưa chắc đã mua được, không nghĩ Thiên Tiếu lại có.

Hắn khẽ giọng:
“Khoảng thời gian này không liên lạc với nàng là lỗi của ta, nàng thích thì viên Tử Ngọc này tặng nàng, lần trước bảo bảo còn chưa chọn xong viên Hồn Ngọc thứ ba nên chần chờ mãi tới bây giờ hay sao.”
Ánh mắt của nàng sáng lên nhưng rất nhanh liền trả lại cho hắn:
“Ta không phù hợp với nó, thứ là muốn là Hỏa Yến Vương, nhưng loại này không chỉ có thực lực mạnh mà còn rất hiếm.
Ta tìm mười năm rồi nhưng Lam Ngọc của Hỏa Yến Vương còn không tìm thấy, thế nên tu vi cứ bị khựng lại mãi, đã lỡ chờ rồi bây giờ bỏ cuộc sợ tìm thấy lại hối hận.”
Hỏa Yến Vương Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Nhớ hôm trước ngồi lọc Hồn Ngọc với Thôn Phệ thì có thấy một viên Hỏa Yến Vương cấp độ Hồng Ngọc.
Hắn lấy hết mấy viên Hồng Ngọc ra rất nhanh tìm được thứ mình cần, thế nhưng hắn không gấp gáp đưa cho nàng.

Cầm thứ này trêи tay hắn cười nói:
“Đây là cha mẹ ta để lại đặt cọc lấy một đứa cháu, nàng nhận lấy thì nhất định phải giúp họ hoàn thành tâm nguyện đấy.”
Họa Thiên Hậu nhìn viên Hồng Ngọc không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, tuy chỉ là Hồng Ngọc nhưng độ quý hiếm của nó còn ngang cả Tử Ngọc.
Lý do thì bởi vì khi dung hợp với Khí Hồn thì lúc yêu hóa sẽ rất đẹp, năng lực lại hỗ trợ hoàn hảo cho hệ hỏa, thế nên vô cùng được người săn đón, hễ ra thì giá liền bị đẩy đến ngang hoặc cao hơn cả Tử Ngọc.

Nàng cấm lấy Hồn Ngọc từ trong tay của Thiên Tiếu sau đó lui xuống dưới bắt đầu “hoàn thành tâm nguyện” cho cha mẹ của Thiên Tiếu.
Đồng thời nàng cũng quyết định sẽ xử lý gọn gàng đống tài sản của Lâm gia để hạn chế dính dáng tới bọn họ.

Khoảng hai tiếng sau thì Thiên Tiếu mới xuống dưới, sắc mặt hắn hồng hào tươi tắn, trêи tay cầm một tờ giấy.
Hắn đi thẳng tới chỗ y tá trưởng giao phó, nàng ta thì không biết hắn lên đó lâu như vậy liệu có thương lượng được gì hay không.


Đọc nội dung thì nàng có chút sốc, Thiên Tiếu cứ mỗi lần hắn trực một ca dư ra thì coi như giúp Lý Nhã Kỳ trực hai ca, đồng thời không áp dụng chỉ tiêu lên hắn.
Do hắn còn đi học, lại là một trong những thiên tài đứng đầu của Hắc Dạ Thành nên thời gian sẽ được linh hoạt, nếu có việc thì chỉ cần thông báo liền có thể rời đi, ca làm thì vẫn tính đủ.

“Người làm sao thuyết phục được viện trưởng?”
Y tá trưởng không hiểu Thiên Tiếu rốt cuộc làm cách nào mà có thể làm ra chuyện vô lý như thế, bọn họ thuyết phục viện trưởng cho họ bớt ca làm còn khó chứ đừng nói đãi ngộ như thế này.
Thiên Tiếu lại lấy được ưu đãi lớn đến mức vô lý, vừa được linh hoạt thời gian, lại còn không ép buộc chỉ tiêu, làm một ca liền coi như giúp người khác làm tới tận hai ca.

Thiên Tiếu mỉm cười nói:
“Tỷ tỷ không biết chứ ta với bạn gái đều nằm trong bốn người mạnh nhất của khảo hạch vừa rồi, ta đứng thứ tư còn nàng đứng nhất.
Viện trưởng hôm đó trực tiếp đến xem, đã thế còn trò chuyện rất nhiều với bạn gái ta, đã có quan hệ từ trước thì được ưu ái một chút cũng bình thường thôi.”
Y tá trưởng nhớ lại tuổi của Lý Nhã Kỳ liền giật mình:
“Chỉ nhiêu đó tuổi mà có thực lực như thế, mai này nếu nàng vào được học viện cao cấp sẽ trở thành người trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Hắc Dạ thành vào được học viện hay sao.”
Thiên Tiếu gật đầu thêm lời:
“Tỷ thử nghĩ xem, làm sao vừa luyện tập mà còn có cả giấy chứng nhận như thế được, thế nên vì danh như của Hắc Dạ Thành viện trưởng dễ tính một chút thì có sao.”
Lúc này thì y tá trưởng đã tin sái cổ, nàng không tin thì cứ lên mạng tìm thì cũng sẽ thấy thôi, hắn không nghĩ nàng sẽ tưởng tượng ra hắn và viện trưởng có gì đó với nhau.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.