Vạn Biến Hồn Đế

Chương 38: Dụ Hoặc Khó Tránh






Thanh niên kia đi vào phòng liền tụt quần sau đó cởi áo của mình ra, nụ cười nhìn cô gái đang vô cùng sợ hãi ở trêи giường.
Trêи giường là nạn nhân của một vụ xâm hại, bọn súc vật kia còn phá hủy Khí Hồn, đoạn Hồn Mạch khiến thời gian sống sót của nàng chỉ còn tính bằng ngày thôi.

Tên kia cười nói:
“Ngày mai ngươi chết rồi, bổn công tử sẽ cho ngươi hưởng thụ lần cuối, lần trước cả đám hưởng thụ nên ta vẫn chưa có thời gian cảm nhận rõ lắm.
Bây giờ thì chúng ta có cả đêm, phòng ở đây cách âm thế nên ngươi kêu khản cổ cũng vô ích mà thôi, ngoan ngoãn một chút thì cả hai đều được sung sướиɠ.

Cô gái nước mắt tuôn rơi gắt giọng:
“Ngươi là đồ súc sinh, trước đó ta không trình báo danh tính các ngươi cho cảnh sát, đổi lại không đụng tới gia đình ta, thế nhưng ngươi lại dám nuốt lời.”
Thanh niên kia thản nhiên:
“Ta tương lai còn rộng mở, cha ta cũng là phó viện trưởng của bệnh viện này, gia đình ngươi không biết điều, muốn kiện cáo thì cha ta đành phải cho bọn họ kiện cáo với Diêm Vương thôi.
Thôi nói nhiều làm gì, chúng ta chắc vào việc luôn chứ nhỉ, sáng sớm ta còn phải rời đi sớm nữa, coi như cho ngươi giữ chút danh dự trước khi chết.”
Cô gái bất lực dùng ánh mắt căm hận nhìn lấy tên thanh niên kia.

Thiên Tiếu cắn răng, hắn đã thực sự vô cùng phẫn nộ rồi, gia đình hắn không phải cũng bị người ta hại chết hay sao, những kẻ như thế này đều đáng chết.

“Xoẹt”
Tiếng kéo cửa vang lên, hai người trong phòng giật mình nhìn ra ngoài, người thanh niên ở chỗ khá sáng nên nhìn ra ngoài thấy rõ ràng khuôn mặt của Thiên Tiếu.
Khẩu súng trêи tay của Thiên Tiếu đã được gắn thêm nòng giảm thanh.

“Cạch”
Cửa phòng đóng lại, bình thường đóng lại như thế này bên ngoài sẽ chỉ nghe thấy âm thanh rất nhỏ, thêm nòng giảm thanh nữa thì Thiên Tiếu muốn giết người sẽ chẳng có bất cứ ai biết cả.
Cùng tham gia khảo hạch hôm qua nên hắn quá rõ sức chiến đấu của Thiên Tiếu ở mức độ nào, đặc biệt nhìn đôi mắt màu tím kia hắn liền run như cầy sấy, cả người run rẩy lui ra xa.

Hắn quỳ xuống gần cửa sổ gập đầu khẩn cầu:
“Ngươi đừng manh động, ta là con trai của phó viện trưởng, ngươi giết ta thì chắc chắn tương lai của ngươi sẽ bị hủy……ư…ư”
Nòng súng của Thiên Tiếu nằm trong họng khiến hắn không nói thêm được tiếng nào, nhìn vẻ mặt đầy tức giận của Thiên Tiếu liền biết hắn phẫn nộ như thế nào.
Không thù không oán lại đi hủy hoại cuộc đời người khác, đây là điều tệ hại nhất con người có thể đối xử với nhau.

Ví dụ như hai cường giả đánh nhau vô tình làm người vô tội chịu trận không nói tới, đây là chuyện quá bình thường và bọn họ vô tình thôi.
Tên này ỷ vào gia thế cùng bạn bè hại đời con gái người ta, phế đi Hồn Mạch khiến nàng chỉ có thể sống ít ngày, đã thế còn vì không muốn mang tiếng xấu liền đi giết người diệt khẩu, đồ sát cả gia đình người ta.

Hắn từng nghĩ tới một ngày tìm được Vân gia thì mình có đồ sát cả nhà không, câu trả lời đương nhiên là có, thù giết mẹ là thù bất cộng đại thiên,có ân báo ân có oán báo oán, không ân không oán lại đi hại người thì thật đáng chết.

“Bụp”
Một tiếng rất nhỏ vang lên Thiên Tiếu để cho đạn yếu ớt, đạn của Khí Hồn cũng chỉ là Hồn Lực cô đọng, hắn có động một phần nhỏ đủ để khuấy động não của tên này thôi.
Bắn xong hắn kéo tên kia lên thành cửa sổ, máu tươi từ miệng hắn chảy xuôi xuống nền cỏ ở bên dưới.

Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu không thể hiểu được tại sao lần đầu tiên giết người nhưng hắn lại có thể bình tĩnh đến mức độ này, nghĩ một chút thì có vẻ do huyết mạch kϊƈɦ hoạt nên hắn mới có trạng thái này.
Đợi tên kia sinh khí hoàn toàn biến mất, trở thành một tử vật rồi thì Thiên Tiếu mới từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bao đựng xác tên này lại, làm xong thì huyết mạch kϊƈɦ hoạt cũng biến mất, tay của hắn cũng hơi run run.

Cô gái nhìn thấy dáng vẻ của hắn thì không khỏi cảm động, trêи người nàng một luồng niệm lực khổng lồ kéo về phía Thiên Tiếu.

Nàng ta lên tiếng:
“Công tử không bình tĩnh rồi, ngươi đi ra ngoài hít thở không khí trước đi, chừng nào bình tĩnh lại thì đi vào đây ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
Thiên Tiếu nghè lời của nàng đi ra ngoài hít thở không khí một chút, lúc này trái tim hắn mới đập chậm lại một chút, hắn nhớ tới nguồn niệm lực nhận được khi nãy thì mở ra xem thì không khỏi bất ngờ.

Niệm Lực: 2200 điểm.

Cảm Xúc: 9790 điểm
Nghiệp Lực: 1200 điểm
Vận Khí: 19
Tốc độ chuyển đổi: 13190 điểm = 1319 tiếng ( 1 vận khí / giờ, tỷ lệ điểm sang Vận Khí: 10: 1)
Hắn bất ngờ:
“Niệm lực đâu ra nhiều thế?”
Vạn Biến khẽ giọng giải thích:

“Người làm việc ác sẽ khiến cả Thiên Đạo khó nhận, thế nên Niệm Lực ẩn tàng trong người cô gái này được trao nhiều gấp mấy chục lần người khác.
Chỉ cần ai trả thù cho nàng thì luồng niệm lực được tăng gấp nhiều lần này sẽ thuộc về người đó, ta quan sát thì lúc nãy niệm lực trong người nàng cũng chỉ cho huynh một phần mười thôi.”
Thiên Tiếu trầm tư hỏi:
“Thế thì trả hết thù tức là phải xử lý cả đám đã xâm hại nàng và cả những người đã làm hại gia đình nàng có phải không?”
Vạn Biến hồi đáp:
“Đúng là như thế, cái người họ Dạ ta đã từng theo đó, trả thù giúp người, hành hiệp trượng nghĩa, nhờ hắn mà ta đã tiến hóa cả mấy lần rồi.
Đặc biệt giúp người thì không được nhận lại cái gì từ người ta mới càng có nhiều niệm lực, nếu nhận lại cài gì từ người kia thì Thiên Đạo sẽ coi như đây là đồng giá trao đổi, huynh sẽ chỉ nhận được phần chênh lệch thôi.”
Thiên Tiếu lập tức nói:
“Thế nếu ta nhận được thứ còn giá trị hơn chẳng lẽ phải bù lại Niệm Lực cho họ?”
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Đúng thế.”
Vạn Điếm đáp ngắn gọn, lúc này Thiên Tiếu đã xác định được một số thứ, một lần 2000 điểm tương đương với hắn ta giúp những ca bình thường bốn lần.
Nhân mười lần lên thì là 20000 ngàn, tương đương hắn phải giúp người ta hoàn thành tâm nguyện bình thường 40 lần, cảm giác hưng phấn nhanh chóng lấn át sợ hãi.

Hắn cũng có thù phải trả, càng nhiều điểm Vận Khí thì Vạn Biến càng có thể giúp hắn được nhiều thứ hơn, chuyện này Thiên Tiếu có tìm hiểu qua rồi nên hắn rất mong Vạn Biến trưởng thành hơn nữa.
Giống như Tinh Linh được bán trêи Thiên Hà thương hội vậy, vốn giá của chúng không khủng khϊế͙p͙ như thế, có điều sau quá trình nuôi dưỡng dài dằng dặc thì bọn chúng đã mạnh mẽ hơn nên mới có cái giá trêи trời như thế.

Thiên Tiếu nếm được trái ngọt một lần liền có chút tham lam, Vận Khí đủ nhiều có thể bù đắp được cả chênh lệch giữa hắn cùng những thiên tài mà trước đó hắn chỉ biết ngược nhìn.
Bây giờ đã như vậy thì nếu Vạn Biến tiến hóa lần thêm vài lần nữa thì sao, bọn họ còn có thể đi tới đỉnh cao nào nữa.

Kiếm được cách nhận số Niệm Lực khổng lồ hắn liền nghĩ ngày làm sao để giải quyết luôn mấy tên kia, thậm chí làm sao để xử lý luôn vị phó viện trưởng kia, xung động khi nãy trở thành ngòi nổ.
Chính Thiên Tiếu cũng thừa hiểu muốn trả thù cho cha mẹ thì tay hắn sớm muộn gì cũng nhuốm máu, hắn cảm thấy may mắn khi mình đã giết người trước, mai sau đứng trước kẻ thù hắn sẽ không còn run rẩy sau khi ra tay như thế này nữa.


Hắn nghĩ thông suốt liền đi vào trong phòng, cô gái lúc này trông thoải mái hơn rất nhiều, nàng có vẻ thoải mái hơn khi một trong những hung thủ đã hại mình phải đền tội.

Nàng khẽ giọng nói:
“Không biết công tử tên gì nhỉ?”
Thiên Tiếu nhìn nàng rồi đáp:
“Ta tên Thiên Tiếu.”
Cô gái nhìn ra cửa sổ hơi thở mong manh:
“Hiện tại ta chỉ còn sống được một tới hai ngày nhờ thuốc, nghe tên kia nói thì người nhà của hắn đã tác động lên bệnh viện kể kết thúc sớm tính mạng của ta.
Thật may mắn là ta gặp được công tử, ta không nghĩ ta ngươi lại ra tay dứt khoát như thế, chính vì thế ta có một đề nghị muốn công tử xem xét.”
Thiên Tiếu nhíu mày:
“Đề nghị gì?”
Nàng từ trong nhẫn không gian lấy ra một tấm thẻ rồi nói:
“Toàn bộ tài sản của gia đình ta, cha mẹ ta trước khi quyết định chống lại đám người kia bằng pháp luật thì đã bán hết gia sản, tất cả những gì bán được đều được quy ra thành tiền, chưa kể còn có khá nhiều vất quý khác.
Nếu công tử đồng ý giúp ta giết mấy người ta sẽ nói mật mã của tấm thẻ này cho ngươi, sau đó ngươi chẳng cần phải làm gì nhưng vẫn sẽ là một tỷ phú trẻ tuổi.”
Thiên Tiếu trầm tư còn nàng mỉm cười.

“Ngươi nghĩ sao?”

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.