Uy Chấn Cương Tộc

Chương 33: Liều mạng




Đại Thiên nhìn hàng loạt Yêu Thú phủ kín bờ hồ, tâm đều gấp muốn điên lên rồi. Vừa nãy bơi ra còn không tình nguyện, chỉ dùng đấu khí di chuyển, bây giờ dưới sự truy đuổi của hàng trăm con Yêu Thú, Đại Thiên tứ chi không ngừng hoạt động, dưới áp lực cực lớn, Đại Thiên miễn cưỡng coi như là biết bơi, mặc dù chẳng ra gì.
Hàng trăm con Yêu Thú lao xuống hồ đều bị sự lạnh lẽo của nước hồ làm cho thân thể thoáng nhìn lại, không ít con còn chạy ngược lên bờ. Qua một thời gian ngắn thích ứng, những con Yêu Thú này cắn răng tiếp tục bơi hướng về giữa hồ.
Trên không những Phi Hành Yêu Thú kia cũng không khá hơn chút nào, tuy không trực tiếp lao xuống nước, nhưng do nhiệt độ quá cao dẫn đến trong không khí hơi nước cũng trở nên dày đặc, hơn nữa do ở trên cao lạnh hơn ở dưới rất nhiều, lại không có nguồn nhiệt lực sưởi ấm kia nên khá nhiều Yêu Thú loạng choạng bay tới bay lui, đồng thời nhanh chóng hạ thấp độ cao.
Ở nơi này không phải cứ thực lực cao là tranh đoạt được, nhiệt độ cực thấp cùng mật độ dày đặc khiến những con Yêu Thú này tuy là mạnh mẽ cực kỳ nhưng do thân thể khổng lồ nên cũng bị ảnh hưởng nhiều nhất.
Ngược lại Đại Thiên tuy thực lực nhỏ yếu nhưng thân thể nhỏ bé, nhất thời dốc toàn lực bơi đi cũng miễn cưỡng có thể tránh được.
Yêu Thú cũng không phải đoàn kết gì, đã vậy nơi đây đa phần là khác loài với nhau nên không có bất cứ con Yêu Thú nào muốn bị vượt mặt, điều này khiến cho trên sông liên tiếp xuất hiện tranh đấu, máu nhuộm đẫm khắp nơi.
Những Phi Hành Yêu Thú cũng kịch liệt giao đấu, nhưng số phận của chúng bi thảm hơn nhiều, chỉ cần sơ sẩy rơi xuống nước thì không còn cách nào có thể bay lên được nữa, tùy ý những Yêu Thú dưới này cắn xé.
Đại Thiên nhìn thảm cảm quyết liệt phía sau, chỉ hận mình không có khả năng bơi của cá, nhanh chóng thoát ra khỏi nơi này. Vừa nghĩ đến cá Đại Thiên trong lòng lại đột nhiên hoảng sợ, hắn nhớ đến lúc trước những con Yêu Thú dưới sông gần căn cứ Dã Man Nhân kia, nếu ở đây cũng có thì xem như lần này muốn sống cũng không được rồi.
Đại Thiên còn đang nghĩ ngợi, một con Phi Hành Ma Thú hạ độ cao bay vút qua đầu hắn, nếu không phải thân hình của hắn quá nhỏ bé liền bị nó giết chết rồi. Dẹp bỏ mọi suy nghĩ khác lạ, Đại Thiên dốc toàn lực bơi đi, ít nhất dưới nước còn không xác định có Yêu Thú hay không, chưa thể nói là nguy hiểm được, nhưng nếu ở lại chỉ sợ là chết chắc rồi.
Đang bơi bỗng nghe bên tai tiếng chim kêu lớn, Đại Thiên hoảng hồn ngước đầu nhìn lên trên, một con Phi Hành Yêu Thú lao nhanh xuống dưới, mục tiêu chính là hắn. Đại Thiên kinh hãi vội đẩy nhanh tốc độ bơi đi, trong lòng thầm mắng những Yêu Thú này ngu ngốc, bảo vật còn chưa tới tay tự nhiên lao đến cắn xé nhau làm gì.
Dù sao cũng là thực lực áp đảo tuyệt đối, nếu ở trên bờ Đại Thiên còn có thể lợi dụng địa hình để né tránh một phen, nhưng hiện tại ở giữa hồ hoàn toàn trống rỗng, lấy đâu ra vật cản. Rất nhanh con Yêu Thú kia liền bay vút tới, chỉ cách Đại Thiên không tới năm mét.
Đại Thiên tâm vô cùng sợ hãi cùng gấp gáp, ngay lúc này, một tiếng va chạm lớn vang lên, kèm theo là tiếng kêu đau đớn của con Phi Hành Yêu Thú. Đại Thiên cũng không dám dừng lại, vẫn tiếp tục bơi, đồng thời nhìn xem chuyện gì xảy ra.
Đại Thiên vừa nhìn cũng là lúc con Phi Hành Yêu Thú cùng một con tinh tinh đồng loạt rơi xuống hồ, có lẽ vừa rồi là hai con này va chạm với nhau. Đại Thiên còn thắc mắc vì sao đối phương cứu mình thì nhận ra trên người tinh tinh xuất hiện không ít dấu vết cháy xém, hơn nữa cũng có vẻ như đã bị thương nặng.
Liên tưởng đến cái gì đó, Đại Thiên vội vàng nhìn về phía Viêm Hổ, chỉ thấy Viêm Hổ hướng hắn gật gật đầu, toàn thân không ngừng phóng ra hỏa diễm chấn nhiếp xung quanh, con Viêm Hổ mới gặp kia thì như hình với bóng với nó.
Xác định là Viêm Hổ vẫn còn đang giúp đỡ mình, tâm tình khẩn trương cũng bớt đi chút ít, Đại Thiên lại tiếp tục bơi đi.
Mà số phận của con Phi Hành Yêu Thú vừa rơi xuống hồ kia lập tức bi thảm rồi, toàn thân bị ướt khiến nó nhất thời không thể bay lên được, con tinh tinh vừa nãy cũng chưa bị Viêm Hổ giết chết, sẵn đang nóng giận liền đè lên con Phi Hành Yêu Thú đó mà đánh.
Chỉ trong một lúc ngắn ngủi từ khi Đại Thiên bị con Phi Hành Yêu Thú tấn công đến giờ, hàng loạt con Yêu Thú khác đã nhanh chóng đi xa hơn, rất nhanh liền có thể đuổi kịp Đại Thiên.
Đại Thiên tuy thân thể nhỏ bé hơn những con Yêu Thú này, nhưng dù sao thực lực có hạn, đấu khí lại ít, lúc đầu có Viêm Hổ hỗ trợ sưởi ấm nước còn đỡ, lúc sau Viêm Hổ bận rộn khiến Đại Thiên phải chia một phần đấu khí ra để bảo vệ cơ thể, điều này làm cho đấu khí tiêu hao nhanh hơn gấp mấy lần.
Nếu ở trên mặt đất, Đại Thiên miễn cưỡng còn có thể hấp thu một ít đấu khí bổ sung, nhưng ở dưới này Đại Thiên vừa hấp thu đấu khí, lập tức cảm thấy một luồng đấu khí lạnh lẽo kinh khủng lan truyền khắp toàn thân nên vội vàng dừng lại, dẹp bỏ ý định hoang đường này.
Nhìn những con Yêu Thú càng ngày càng gần, Đại Thiên tâm tình ngày càng trở nên trầm trọng. Cảm nhận từng tia đấu khí dần dần tiêu hao, Đại Thiên biết nếu tiếp tục như vậy thì không cần Yêu Thú đến giết hắn, chỉ việc đấu khí cạn kiệt cũng đủ khiến Đại Thiên chết không thể chết lại rồi.
Trải qua bao nhiêu lần sinh tử rồi, Đại Thiên tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy, nếu còn một cơ hội sống, dù là nhỏ nhoi, hắn cũng quyết không bỏ cuộc.
Một bên vừa tăng tốc độ bơi, một bên vội vàng quan sát xung quanh. Hắn hiện tại đang ở hàng trước nhất, cách bờ cũng hơn sáu mươi mét rồi, không ít Yêu Thú bám sát theo sau, lấy hắn làm mục tiêu, cũng không thiếu Yêu Thú tấn công hắn, nhưng tất cả đều bị Viêm Hổ dễ dàng ngăn cản lại.
Nhìn Viêm Hổ mạnh mẽ áp đảo tất cả Yêu Thú ở đây, Đại Thiên có chút khó hiểu tại sao nó không tự mình đi tranh đoạt mà lại nhờ đến mình. Ngẫm nghĩ một lát, Đại Thiên chợt nhớ đến lúc trước Lý Thiện có nói qua, Viêm Hổ do tu luyện Hỏa Hệ nên rất kiêng kị với nước, chỉ cần chúng vào trong nước lập tức thực lực giảm mạnh, hiện tại xem ra việc này đúng là có thật, Dã Man Nhân đặt hi vọng vào đóng tàu cũng không hề sai lầm.
Nhưng theo thời gian dài, khi Đại Thiên đã dần cách xa bờ hơn thì chắc chắn Viêm Hổ không thể nào hỗ trợ được, đến lúc đó chỉ có thể do Đại Thiên tự mình lo liệu.
Mà xung quanh đây ngoài Đại Thiên thì chỉ có Yêu Thú, nếu muốn một cơ hội vượt qua thì chỉ có thể tìm từ những Yêu Thú này. Nhưng ý nghĩ thì đơn giản, thực hiện lại vô cùng khó, chỉ cần Đại Thiên tiếp cận bọn chúng, chúng không giết là đã cảm ơn trời đất, chứ đừng nói gì đến việc trông cậy vào chúng mà tranh đoạt.
Đang ngẫm nghĩ, một con Phi Hành Yêu Thú lại tiếp tục bay nhanh xuống tiêu diệt Đại Thiên, cũng may Viêm Hổ kịp ra tay ném một con Yêu Thú ngăn cản. Nhưng lúc này khoảng cách có chút xa bờ rồi, hai con Yêu Thú trực tiếp va chạm rơi xuống ngay chỗ Đại Thiên, trực tiếp đè hắn xuống hồ.
Cũng may hai con Yêu Thú nổi lên mặt nước liền đâm đầu vào chiến đấu, quên mất mục tiêu bé nhỏ đang cẩn thận trốn thoát kia. Đại Thiên tuy tránh được một kiếp, nhưng cơ thể cũng chịu ảnh hưởng không nhẹ, tốc độ lao xuống của Phi Hành Yêu Thú cùng tốc độ lao tới của con Yêu Thú bị Viêm Hổ ném đập mạnh xuống, tuy có mặt nước ngăn cản không ít lực lượng, nhưng Đại Thiên trực tiếp hứng chịu hai cơ thể khổng lồ đó cũng không hề dễ chịu chút nào.
Có chút sợ hãi nhìn hai con Yêu Thú đánh nhau, Đại Thiên lợi dụng những con sóng do va chạm của chúng tạo ra nhanh chóng trôi đi gần hai mươi mét.
Lại nói đến Phi Hành Yêu Thú, do trên cao không thể bay lượn tốt được nên chúng bay sát dưới mặt hồ, điều này khiến chúng đối với bất kỳ sinh vật nào dưới hồ cũng mạnh mẽ tấn công, phòng ngừa trường hợp kéo chúng xuống dưới nước, bởi vậy mới có việc Đại Thiên liên tục bị Phi Hành Yêu Thú tấn công.
Mà khi Đại Thiên đã trôi được thêm mười mét nữa thì hàng loạt con Yêu Thú cũng nhanh chóng đến vị trí vừa nãy, đem hai con Yêu Thú còn mải mê đánh nhau đồng loạt xé xác.
Đại Thiên ngày càng gấp gáp nghĩ cách rồi, nếu không tiếp theo không phải là một con sóng đẩy hắn đi xa mà là một cái miệng lớn của Yêu Thú nhai nát hắn thành cặn bã.
Nghĩ đi nghĩ lại, Đại Thiên chợt nhớ đến vài lần Phi Hành Yêu Thú tấn công mình, tuy có hơi ác ý một chút nhưng mỗi lần chúng tấn công đều cần áp sát xuống dưới, đây nào không phải là cơ hội.
Chỉ cần lợi dụng leo lên được Phi Hành Yêu Thú thì cũng được xem như là tạm thời an toàn. Tuy Phi Hành Yêu Thú bị rơi xuống nước thì xem như là có tám phần chết chắc, nhưng nếu chúng không bay quá sát bên dưới thì cũng được xem như tạm thời không có nguy hiểm gì.
Nhưng Đại Thiên tuyệt đối không dám lấy mình ra làm mục tiêu của Phi Hành Yêu Thú. Nghĩ ngợi một lát, Đại Thiên đành giao nhiệm vụ cao cả này cho những con Yêu Thú đã gần đến sát phía sau mình, đằng nào cũng chạy không thoát, lợi dụng bọn chúng một chút cũng tốt, đằng nào cũng chết, đã vậy thử liều một lần, biết đâu được lại vượt qua thì sao.
...............
Thời gian rất nhanh liền trôi qua, thật sự thì cũng qua không có bao lâu, Đại Thiên đã bơi được khoảng một phần ba quãng đường, do đấu khí càng ngày càng ít nên tốc độ cũng giảm mạnh, những Yêu Thú kia chỉ còn cách hắn mười mét.
Từng hơi thở đầy mùi máu tanh thổi đến khiến tâm tình Đại Thiên trở nên khẩn trương rất nhiều, tuy đã có kế hoạch nhưng khi đối mặt lại là chuyện khác. Dù lúc trước là Tứ Giai Yêu Thú Phong Lang cùng Đại Địa Hôi Hùng thì Đại Thiên cũng không dám đứng trước mặt chúng, chứ đừng nói cả chục con mạnh ngang với Hồng Vỹ Ưng truy sát phía sau, lại còn bị xem thành mục tiêu.
Nhưng trong cái rủi cũng có cái may, những Yêu Thú này thân thể vô cùng khổng lồ, mỗi lần chúng di chuyển sẽ tạo ra những gợn sóng đẩy Đại Thiên đi xa, vô tình lại giúp ít cho Đại Thiên.
Đại Thiên vui vẻ hưởng thụ cảm giác được giúp đỡ này, lại qua vài chục mét, cũng được một nửa quãng đường rồi, một con gấu lớn màu đen đã đuổi kịp Đại Thiên, tay gấu mạnh mẽ giơ lên đập nát sinh vật nãy giờ lượn qua lượn lại trước mặt nó.
Đại Thiên sớm đã có chuẩn bị, thấy đối phương tấn công vội vàng lặn sâu xuống nước. Đại Thiên vừa biến mất, tay gấu lập tức đập mạnh xuống chỗ vừa rồi.
Tuy mật độ nước cực dày, ngăn cản đại bộ phận lực lượng của lần tấn công này, nhưng đồng thời cũng ở dưới mặt nước tạo thành một cột sóng lớn đánh Đại Thiên chìm sâu hơn hai mươi mét mới ngừng lại.
Đại Thiên vẫn chưa đạt đến cảnh giới thở được dưới nước, cả người nhanh chóng vùng vẫy ngoi lên phía trên.
Đầu vừa ló khỏi mặt nước, Đại Thiên thở phào một hơi, còn chưa kịp nghĩ gì liền kinh hãi nhìn xung quanh. Đại Thiên trong lúc ngoi lên đã đi được thêm mười mét nữa, nhưng thời gian đó cũng đủ cho các Yêu Thú đồng loạt đến được vị trí này, mà bây giờ Đại Thiên đang lạc giữa một rừng Yêu Thú, trong bờ Viêm Hổ thấy cảnh này trong lòng vô cùng gấp gáp, chỉ có điều không thể giúp đỡ gì được, quan hệ của cả hai chưa đến mức khiến nó phải liều mạng.
Nhưng lần này thật sự là cơ hội của Đại Thiên, bởi vì Yêu Thú tuy đông, nhưng tranh đấu cũng không ít, rất nhiều con còn cố gắng tấn công những con Phi Hành Yêu Thú không ngừng quấy nhiễu kia, bởi vậy có không ít Phi Hành Yêu Thú kịch liệt giao đấu, bay thấp xuống dưới mặt hồ, nếu Đại Thiên tận dụng được thì quả thật kế hoạch có thể thành công.
Nhưng trước khi thực hiện kế hoạch, Đại Thiên phải tìm cách trốn thoát khỏi những con Yêu Thú xung quanh đây trước.
Đại Thiên mếu máo nhìn một con sói há miệng hướng đến hắn tấn công, vội vàng cả người lui nhanh về phía sau, nhưng miệng sói quyết tâm đuổi theo không tha, thoáng chốc liền tới sát người Đại Thiên.
Đại Thiên lại giở bài cũ, cả người hụp lặn xuống nước tránh né, miệng sói vẫn đuổi theo không tha. Cũng may nước hồ quá lạnh, tràn vào miệng khiến con sói sợ hãi ngậm miệng lại rút đầu lên khỏi mặt nước.
Đại Thiên còn chưa kịp vui mừng liền bị hai chân trước của con sói vì tìm hắn mà quơ loạn dưới nước. Dưới sự bất ngờ Đại Thiên lập tức bị cào rách ngực, cả người bị đánh bay ra xa, nếu không phải nhờ mật độ nước dày thì không phải chỉ là rách ngực đơn giản như vậy.
Bị đánh bay đi, miễn cưỡng cũng thoát khỏi con sói, Đại Thiên lại tiếp tục trồi lên khỏi mặt nước. Nhưng nguy hiểm lại nối tiếp nguy hiểm, một con Phi Hành Yêu Thú thấy hắn trồi lên lập tức lao xuống tấn công.
Khoảng cách ở đây đã rất xa bờ hồ rồi, Viêm Hổ cũng không thể cứu giúp như hai lần trước nữa. Đại Thiên túng quẫn dẫn đến kích động, toàn thân bộc phát khí thế mạnh mẽ.
Hắn là một Chiến Sĩ Cương tộc, không phải cứ gặp cường địch là tránh né mãi được. Đã không thể tránh né, Đại Thiên liền trực tiếp đối mặt, cũng đồng thời thay đổi kế hoạch, dùng thân thể chính mình làm mục tiêu hấp dẫn nó.
Sống chết hoàn toàn quyết định vào hành động lần này, một là sống, hai là chết.
.............

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.