U Minh Trinh Thám

Chương 572: Thiên địa cự biến (1)




- Hắn không chạy nữa, bởi vì phía trước là khu vực hạn chế, xem ra nó vẫn có thể tiếp thu mệnh lệnh.

- Không, chưa chắc vì tiếp thu mệnh lệnh của chúng ta mà dừng lại...

Lắc đầu, chỉ vào màn hình nói ra.

- Ngươi nhìn kỹ, nó cũng không phải là không muốn tiếp tục chạy trốn, hình như phía trước có cái gì hạn chế nó.

- Hình như là thế.

Nhân viên công tác tiếp tục phóng lớn hình ảnh, trong màn hình, con La Sát kỳ quái này giống như bị tường kín ngăn cản, trên mặt mang theo biểu lộ tức giận và sợ hãi, không ngừng chụp vào trong hư không.

- Rốt cuộc là cái gì? Tiến sĩ, những La Sát đang ngây người tiếp tục hoạt động rồi.

Nhân viên công tác đang chuyên tâm quan sát hình ảnh, đột nhiên kinh ngạc la lên, vội vàng quay đầu đi. Ở một màn hình hiển thị khác, những La Sát đang đứng yên bắt đầu hoạt động trở lại, nhưng cũng không phải là hoạt động không có quy luật như trước kia, mà chúng tách ra hai bên, tạo thành con đường thẳng tắp ở trung ương. Mà những máy giám thị khác cũng phóng lớn lên.

- Đúng thế, người? Hẳn là người, có kẻ còn sống!

Trên máy giám thị, một nam nhân đang mặc âu phục màu trắng từ từ đi dọc theo con đường mà đám La Sát tạo thành. Quần áo sạch sẽ, trên mặt mang gọng kính vàng và khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, hắn tuyệt đối không phải là người dính đầy vết máu, quần áo rách rưới như đám La Sát.

- Không, đây không phải là người!

Lắc đầu chỉ vào máy quét hồng ngoại, nói ra:

- Không có nhiệt độ cơ thể.

- Vậy hắn là gì?

Nhân viên công tác có vẻ mặt không tưởng tượng nổi.

- Con La Sát kỳ quái này, nó cũng muốn chạy trốn, cách nam nhân này rất xa.

Người quan sát màn hình giám thị vào lúc này nói ra.

- Hình như nó sợ nam nhân này!

Trong màn hình giám thị, nam nhân kia ngẩng đầu lên, nhìn máy giám thị, giống như nhìn thấy vẻ sợ hãi của nhân viên quan sát, nam nhân này không có nhiệt độ cơ thể, tuy không biết là chuyện gì,, nhưng lại từ hắn cảm nhận được áp lực vô cùng to lớn. Loại áp lực này, hắn chỉ từ trên người Eva cảm nhận được.

- Rốt cuộc là cái gì... Là cái gì?

- Thì ra ngươi ở cùng một chỗ với đám hỗn đản này làm hại ta tìm rất lâu.

Nam nhân mặc âu phục trắng kia vịn gọng kính vàng, đứng ở đó nhìn La Sát đang chạy trốn, khẽ cười nói:

- Không nên bướng bỉnh, cùng ta trở về đi, Phạm Đồng.

Nghe được nam nhân kia nói, Phạm Đồng xoay đầu lại, trong cái miệng rộng phát ra âm thanh gào rú, có bốn cái răng nanh nhọn hoắc. Tuy bộ dáng dữ tợn, nhưng không cách nào che dấu được vẻ e ngại và hoảng sợ trên mặt hắn.

- Ha ha, tuy ngươi không thích ta, nhưng không có biện pháp phản kháng ta.

Nam nhân này cầm lấy cái khóa sắt trên cổ của Phạm Đồng, dùng sức kéo một cái. Phạm Đồng liền bị hắn kéo tới trước mặt. Nam nhân vươn tay, vuốt ve đỉnh đầu của Phạm Đồng giống như con mèo nhỏ.

- Bất kể nói thế nào, hiện tại ta xem như là "Phụ thân" của ngươi, tiểu quỷ, nên quy củ nghe theo lời của ta a.

- Được rồi, chờ ta ở đây một chút.

Nam nhân buộc khóa sắt vào trong cây đại thụ, sau đó vỗ vỗ bụi trên người, nói:

- Còn có một vật, sau khi lấy xong chúng ta có thể về nhà rồi!

- Đã tìm được sủng vật, như vậy tiếp theo tìm được người hầu rồi trở về là được.

Lưu Thiên Minh quay đầu lại, nhìn một đoàn la sát đứng tại chỗ không hề động đậy, tựa như người máy mất đi năng lượng, không có chút phát sầu.

- Nhiều như vậy...

Lực lượng La Sát đến từ huyết dịch bị ô nhiễm của chúng. Vô luận là năng lực hay sinh sôi đều cùng huyết dịch có quan hệ mật thiết. Mà làm một cương thi sống du đãng không biết bao nhiêu năm, Lưu Thiên Minh tự nhiên có thể lợi dụng ưu thế của bản thân, dễ dàng khống chế được những vật uế huyết cấp thấp này. Cái đó cùng lực lượng không liên quan, La Sát trời sinh đã phải hoàn toàn phục tùng những cương thi có huyết mạch cao hơn mình kia. Mà cương thi cũng là tổ tông chơi máu.

Thế nhưng muốn từ trong biển người mênh mông này tìm được người mình muốn tìm, lại không dễ dàng như vậy. Lưu Thiên Minh thật sự có thể hoàn toàn khống chế được đám gia hỏa chỉ số thông minh thấp này. Coi như là hiện tại để cho bọn họ nhảy tập thể cũng dễ dàng. Hắn chỉ cần động ý niệm trong đầu, sau đó tìm bộ lau nhàu ở trên đầu có thể giả mạo Michel Jackson. Thế nhưng hắn đột nhiên nhớ tới lúc trước mình đã quên một vấn đề, hắn đã quên đặt tên cho nữ la sát kia.

- Đây thật sự là một phiền toái.

Lưu Thiên Minh nhức đầu. Tuy rằng trong đám la sát này, nữ la sát làm chỉ cấp cao cũng không thấy nhiều. Mỗi một nữ la sát có thể không chế ba nghìn đến năm nghìn nam la sát. Thế nhưng số lượng la sát ở đây thực sự quá lớn. Lưu Thiên Minh tính toán, chỗ này nữ la sát ít nhất có sáu bảy mươi người. Trong khu đặc thù này có thể hoàn toàn khống chế đám la sát, đại khái là thiết lập thiết bị đặc thù nào đó. Tuy rằng Lưu Thiên Minh có thể để những la sát này phục tùng mệnh lệnh của mình. Thế nhưng nữ la sát đẳng cấp cao và những nam la sát kia đều như nhau, hai mắt ngây dại, vô thần, hoàn toàn không có ý thức tự chủ.

- Được rồi, nữ nhân toàn bộ xếp thành một hàng.

Lưu Thiên Minh không có cách nào, đành tự mình đến phân biệt từng người một.

Cũng may do quan hệ chủng loại, những nữ la sát kia hình dạng cũng trở nên vô cùng xinh đẹp. Thoạt nhìn cũng là hài lòng đẹp mắt. Nếu đều giống như những nam la sát tướng mạo dữ tợn, quần áo rách nát kia, Lưu Thiên Minh cảm giác bản thân nhất định sẽ buồn nôn.

- Hiện tại...chúng ta phải làm cái gì bây giờ?

Khống chế trong phòng, nhân viên công tác nuốt một ngụm nước bọt, dùng thanh âm run run hỏi. Bạch y nam nhân trước mắt khiến trong lòng hắn cảm giác sợ hãi.

- Mặc kệ hắn là ai, không thể để hắn sống sót rời khỏi.

Tạp Bá tuy rằng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng đối với nam nhân kỳ quái đột nhiên nhảy ra này. Thế nhưng cũng coi như là trấn định, hoặc giả chờ đợi thời gian dài, nên đối với loại tồn tại cường đại vượt quá tưởng tượng này cũng có miễn dịch nhất định. Tuy rằng không biết nam nhân này từ đâu nhảy ra, vừa rồi làm thế nào khống chế được đám la sát ở bên ngoài dùng để cảnh giới, nhưng ví trí của bọn hắn không thể bại lộ trước mặt mọi người. Ít nhất là bây giờ không thể được.

- Vô luận như thế nào cũng phải ngăn cản, giết chết hắn.

- Thế nhưng toàn bộ la sát đều không nghe mệnh lệnh do

chúng ta phát ra nữa.

Nhân viên công tác nói:

- Ta đã thử qua rất nhiều lần.

- Trạng thái tam cực.

Tạp Bá trầm ngâm một chút.

- Phóng xuất bộ đội thiên sứ. Nghe rõ mệnh lệnh, trạng thái toàn lực, không chút bảo lưu giết chết kẻ này.

- Ngay bây giờ sao?

Nhân viên công tác nghe được mệnh lệnh này bị dọa một chút.

- Thế nhưng bộ đội thiên sứ chưa điều chỉnh...

- Cứ theo lời ta nói mà làm.

Tạp Bá cắt lời thuộc hạ nói:

- Ngay bây giờ!

- Các bộ phận chú ý, cảnh báo tăng cấp lên trạng thái tam cực.

Nghe thủ trưởng ra lệnh rõ ràng như vậy, nhân viên công tác bắt đầu vội vàng thi hành:

- Toàn bộ nhân viên phòng thí nghiệm số 3 rút lui, đóng bên trong thông đạo, mở đường thông lên trên, toàn bộ tiến vào tấn công.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.