U Minh Trinh Thám

Chương 567: Tất cả đều kết thúc (1)




Bộ pháp linh xảo, thỉnh thoảng né tránh tia chớp từ trong phòng ngủ của Lilith bay ra, Minh Diệu lập lại chiêu cũ, dựng ở trước của gian phòng của Lilith một hàng gai đất. Sau khi xác nhận an toàn, lần nữa đẩy cửa phòng của Lilith ra. Ánh sáng mạnh mẽ từ khe cửa lóe ra, Minh Diệu cảm thấy con mắt đau đớn kịch liệt, nương theo đó là điện xà thô to. Nhưng dòng điện không tạo thành thương tổn gì cho Minh Diệu, mà bị gai đất có gắn kim loại ở phía trước ngăn lại. Hắn vội vàng nhắm mắt lại, khi tiếp tục mở mắt ra, thế giới lần này biến thành hai màu đen trắng.

Minh Diệu lúc này mới nhìn rõ. Trong phòng, không biết lúc nào xuất hiện một cột sáng cực lớn, xuyên thẳng bầu trời, trông không thấy điểm cuối cùng. Nhưng cột sáng không ngừng vặn vẹo khuất động lên, cực độ bất ổn, tùy thời đều có thể sụp đổ.

- Chuyện này đúng là quá lớn a.

Trong nội tâm Minh Diệu âm thầm giật mình. Cả phòng đều không nhìn thấy bóng dáng của Lilith và Eva, xem ra hai người này bị bao bọc trong cột sáng. Thỉnh thoảng có một chút năng lượng màu trắng từ trên cột sáng bắn ra, hóa thành từng đạo tia chớp, không hề có mục tiêu bắn ra bốn phía. Từ tràng cảnh này Minh Diệu có thể nhìn ra, cột sáng này đã mất đi khống chế, tùy thời có khả năng sụp đổ.

Hiện tại còn không có sụp đổ, cũng đã đáng sợ đến thế, Minh Diệu lúc này đã nghĩ tới tràng cảnh năng lượng nơi đây sụp đổ. Năng lượng cường đại như thế bạo phát trong nháy mắt, chỉ sợ cả địa đầu cũng biến thành phế tích a.

Minh Diệu suy đoán chuyện này không có khả năng. Tuy Lilith là ác ma, nhưng Minh Diệu tiếp xúc với Lilith mấy lần nên phát hiện, Lilith có quyến luyến với thế giới này không nói thành lời. Vốn định đồng quy vu tận với địch nhân, không tiếc hủy diệt cả thế giới, loại chuyện này Lilith không làm được. Nếu không thì Lilith cũng không vắt hết đầu óc để ngăn chặn ADam, ngăn cản kế hoạch diệt thế trọng sinh của ADam. Tuy không biết vụ nổ cực lớn có thông tới giới khác hay không. Nhưng chắc chắn sẽ sinh ra ảnh hưởng tới thế giới hiện thực, nhưng Minh Diệu lại biết Lilith có bổn sự tại thân, nhưng cũng không có khả năng sống sót khi nó nổ tung. Hắn cân nhắc một chút, hắn quyết định nghĩ biện pháp đem Lilith từ trong trung tâm cột sáng đi ra.

- Chẳng lẽ thời điểm chữa trị thân thể của ta, ngươi đã nghĩ tới tình hình này sao?

Minh Diệu nhìn thấy thân thể của mình chồng chất miệng vết thương. Nhớ tới lần được chữa trị thân thể, có một nửa là do năng lượng vật chất cấu thành. Chỉ cần Minh Diệu điều chỉnh năng lượng chấn động một chút, hắn liền có thể tự do dung nhập vào bên trong bất cứ cứ năng lượng bình chướng nào, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn có thể tự do qua lại trong kết giới. Tuy cột sáng cực lớn trước mắt có năng lượng vô cùng cuồng bạo, nhưng chỉ cần Minh Diệu điều chỉnh thỏa đáng, phí chút ít khí lực vẫn có thể vượt qua tầng ngoài, tiến vào bộ phận trung ương.

- Vật lộn đọ sức a, tốt xấu gì cũng là ân nhân cứu mạng, nói không chừng sau này có thể yêu cầu nàng hỗ trợ cái gì đó.

Minh Diệu khẽ cắn môi, né tránh vài đạo tia chớp đang bay tới, đi vào bên trong cột sáng trước mặt.

Hắn duỗi một tay ra, chậm rãi chạm vào trong cột sáng? Chỉ khi vừa tiếp xúc, Minh Diệu liền cảm giác một cổ năng lượng cực lớn tiến vào bàn tay của hắn, hình như muốn xé nát người muốn tiến đến gần. Minh Diệu cắn chặt răng, chịu đựng cảm giác đau đớn này, chậm rãi điều chỉnh chấn động của thân thể. Tay hắn tiến dần vào trong cột sáng, Minh Diệu nhịn đau nhức, đứng vững trước năng lượng cuồng bạo kia, chậm rãi chui vào trong cột sáng.

Sau khi cả thân thể Minh Diệu tiến vào trong cột sáng, cột sáng vừa thô vừa to trong nháy mắt vững vàng lại, nhưng sau đó lại càng vặn vẹo kịch liệt hơn nữa.

Hai mắt đau đớn, Minh Diệu thật vất vả mới thông qua hào quang chói mắt kia. Còn chưa kịp thở ra một hơi, kế tiếp nghênh đón hắn chính là cảm giác đau đớn như bị xé rách. Giống như có bàn tay cầm linh hồn của hắn xé ra vậy, muốn cưỡng ép kéo hồn phách của hắn ra ngoài. Làn da và cơ bắp của hắn như muốn bị xé rách, làm cho hắn cơ hồ muốn té xỉu. Ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. Minh Diệu vội vàng cưỡng ép tinh thần tỉnh táo lại. Từ trong túi quần móc ra một tấm phù chú trống không.

Cắn nát đầu ngón tay, trực tiếp dùng máu của mình vẽ lên một đạo phù văn, sau đó dùng lực dám lên đầu của mình.

Tuy vẫn còn cảm giác mơ hồ nhưng không mãnh liệt giống như vừa rồi, đó là do Trấn Hồn Phù ngăn cản hồn phách rời khỏi thân thể, tối thiểu tinh thần trở nên rõ ràng, không đến mức hôn mê. Nhưng cảm giác đau đớn như bị xé rách này cũng không có vì thế mà hạ thấp đi, Minh Diệu đau tới mức cắn nát bờ môi của mình.

Nhịn đau nhức nhìn bốn phía, Minh Diệu phát hiện mình đã đứng ở chính giữa cột sáng. Trên mặt đất có hai nữ nhân đang nằm, cũng không nhúc nhích. Hình như linh hồn bị kéo ra ngoài rồi. Một cỗ chính là thân thể nữ hài bán yêu mà Eva chiếm đoạt, mà đổi thành ở bên ngoài, tuy nhìn thấy dáng người yểu điệu xinh đẹp này, nhưng gương mặt lại có điểm giống. Minh Diệu suy đoán cổ thân thể này vốn là của Félicie, mà căn cứ vào gương mặt hình chiếu ở trên không trung, chiếu rọi ra hình dáng khác nhau.

- Xem ra chuyện này có chút không khống chế nổi.

Minh Diệu ngẩng đầu nhìn lại, ở đằng kia bên trong đạo hào quang chói mắt, có ba bóng dáng người không nhìn rõ là ai. Một đen hai trắng. Thỉnh thoảng đụng đụng một cái, sau đó phân biệt bắn ra xa, nhìn giống như thủy hỏa bất dung. Nhưng lại vô cùng cố chấp, vẫn đang cố gắng tới gần nhau. Mà mỗi lần ba bóng dáng này đụng vào nhau, thì trên màn sáng sẽ xuất hiện chấn động, nhìn giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Tuy không biết tại sao lại biến thành như vậy, nhưng Minh Diệu nhìn ra đây chính là nguyên nhân dẫn đến tất cả không ổn định đều là ba đạo linh hồn kia không thể dung họp với nhau, tao thành tình trạng hiện giờ. Tuy hắn không biết làm cách nào chấm dứt tình trạng này. Nhưng hắn biết rõ muốn từ nơi này chạy đi, vậy thì hắn nhất định phải nhờ lực lượng của Lilith mới được. Minh Diệu quyết định mặc kệ mọi việc, trước tiên đem thân thể Lilith đến bên cạnh mình, chỉ có như vậy mới có thể lợi dụng lực lượng của Lilith từ nơi này, thoát ra khỏi không gian sắp sụp đổ.

Nhưng nói thì dễ dàng, nhưng khi làm thì không vui sướng gì. Bởi vì ba bóng dáng kia không nhìn rõ, tối đa có thể phân biệt được hai bóng màu trắng chính là nữ nhân, mà cái bóng màu đen chính là nam nhân. Mà gương mặt của hai bóng dáng đó mơ hồ, không thể phân biệt được đâu là Lilith và đâu là Eva. Nhưng cho dù thấy rõ mặt, Minh Diệu cũng không có nắm chắc có thể phân biệt ra được đâu là ai với nhau, dù sao hắn chưa từng gặp qua dung mạo chân chính của Lilith và Eva.

- Hai chọn một a.

Xác xuất thành công có chút thấp. Trước vết thương do cắn nát ngón tay đã ngừng chảy máu, hắn đành phải cắn tiếp, lại có máu bắn ra. Trong trường hợp này, phù chú dễ giải quyết hơn cả. Nhưng loại vật như chu sa không dễ tìm, Minh Diệu đành phải dùng máu của mình vẽ thay cho chu sa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.