U Minh Trinh Thám

Chương 558: Chiến tranh giữa nữ nhân (1)




- Như vậy hai người các ngươi tốt nhất là cùng chết đi, trở lại chỗ lão đầu tử đó, giúp ta vấn an hắn.

- Ầm!

Một hỏa cầu đột nhiên nổ tung bên người nữ hài, mặc dù không đánh bại được vòi rồng do từng tầng mảnh vụn bên người nữ hài kia nhưng đã cắt đứt nàng tụ tập lực lượng.

- Khục khục, không có ý tứ, đánh gãy thoáng một phát rồi.

Minh Diệu chui ra từ trong đống vách tường đổ nát, toàn thân tràn đầy bụi đất, quần áo trên người cũng rách thành từng mảnh từng mảnh.

- Tuy rằng không muốn phá hai vị ôn lại chuyện cũ, nhưng ta vẫn không nhịn được muốn nói một câu. Thê tử đã ở xa cách trượng phu nhiều năm cùng với vợ trước đánh tới đánh lui ở chỗ này vì một nam nhân, nội dung cốt truyện này có phải có chút quá máu chó rồi hay không?

Hắn há miệng hớp hớp không khí, hướng về phía nữ hài lộ ra một hàm răng trắng tinh, nói:

- Ngươi nói đi, Eva phu nhân.

- Hắn không chết?!

Nhìn thấy Minh Diệu chẳng những còn sống mà còn có thể chào hỏi mình như không có việc gì, Eva lắp bắp kinh hãi. Tuy rằng vừa rồi xuất ra lực lượng chống lại Lilith, công kích đối với Minh Diệu cũng không phải là toàn lực, nhưng sóng âm kia đủ để trực tiếp phân bất luận kẻ quấy nhiễu nào thành từng mảnh vỡ. Hiện tại, chủ nhân trước kia của thân thể nàng sử dụng là một con lai giao nhân, thanh âm chính là vũ khí lớn nhất của các nàng. Hơn nữa bản thân có lực lượng cường đại, cho rằng có thể dễ dàng nghiền nát con ruồi quấy nhiễu nàng tranh đấu. Nhưng lại thật không ngờ con ruồi này không chết mà còn vui vẻ đứng lên.

- Một thời gian ngắn trước kia ta đã chết một lần rồi. Lần này sống lại cũng chưa lâu, cho nên tạm thời không muốn chết lần nữa.

Minh Diệu cười đùa hồi đáp. Tuy rằng trên mặt lộ vẻ dễ dàng, nhưng hiện tại Minh Diệu cũng không ổn lắm. Vừa rồi không nghe được Eva phát ra thanh âm gì, nhưng cảm giác được một cỗ nhiệt lưu bên tai khiến Minh Diệu minh bạch, lần công kích vừa rồi nhất định đã khiến màng nhĩ của mình bị trọng thương, một vòi máu tươi từ tai trái Minh Diệu chảy ra. Minh Diệu giả bộ như không thèm để ý, xé quần áo đã thành một đống giẻ rách trên người mình, nhân lúc Eva không để ý lau đi vết máu bên tai.

- Thì ra là thế.

Eva cười lạnh một tiếng.

- Khó trách lực lượng của tiện nhân này lại yếu đi nhiều như vậy. Nguyên lai là dùng trên người ngươi.

Eva đánh giá Minh Diệu cao thấp vài lần, sau đó dùng ngữ khí trào phúng nói với Lilith:

- Nguyên lai ngươi cũng không chịu nổi tịch mịch sao? Bất quá ta ngược lại thật không ngờ ngươi lại có thể sinh ra hứng thú với nhân loại này.

Lilith không nói gì, hiện tại lực lượng của nàng quả thật đã tiêu hao rất lớn, đây là sự thật không thể phủ nhận. Trước kia vì triệt để cải tạo thân thể đã hư hao của Minh Diệu, nàng đã hao phí một lượng lớn. Tuy rằng là bán thần, Lilith có thể dùng lực lượng của mình làm rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng được. Ví dụ như là cải biến, sắp đặt đồ vật nào đó, biến carbon thành kim cương,... đều dễ dàng làm được. Nhưng dù sao thì bán thần cũng không phải là thần. Chữa trị một thân thể đã hư hao hoàn toàn, sau đó mang linh hồn đã ly khai thân thể hơn mấy tháng trở lại thân thể một lần nữa, đây cũng không phải là cải biến đơn thuần, cơ hồ như đã trở thành sáng tạo. Mà sáng tạo là chuyện chỉ có thần mới làm được. Vì để Minh Diệu sống lại, Lilith cơ hồ đã tiêu hao tất cả lực lượng của mình. Tuy rằng sau một khoảng thời gian nghỉ ngơi thì lực lượng của Lilith khôi phục rất nhanh. Nhưng muốn khôi phục lại như thời kỳ đỉnh phong thì tối thiểu cũng cần vài chục năm.

- Ta chỉ là một Ác Ma, không phải là một bảo bảo dưới gối lão đầu tử kia.

Lilith vắt chéo hai cánh tay trắng noãn như ngọc ra sau lưng, chậm rãi nói. Ngón tay nàng có chút run rẩy, trước kia vì ngăn cản công kích của Eva cho nên hiện tại nàng cơ hồ đã sắp dùng hết lực lượng vốn khôi phục lại không nhiều lắm rồi.

- Chờ một chút, ta cần làm sáng tỏ một chút.

Minh Diệu vội vàng phất tay, lớn tiếng kháng nghị:

- Không được nói mập mờ như vậy, ta còn là xử nam, oan ức này ta gánh không nổi đâu.

- Hỗn đản, ngươi có ý gì?

Lilith giận dữ, đi tới nắm chặt cổ Minh Diệu, nói:

- Có chút quan hệ mập mờ với lão nương thì ngươi cảm thấy rất mất mặt sao?

- Ách, cái kia... Không phải...

Minh Diệu gãi gãi đầu.

- Chỉ có điều... Hiện tại không được... Trước kia ngươi đã gả cho người khác rồi, cho nên...

- Ngươi bị ngu à? Lão nương là bán thần a!

Lilith bắt lấy cổ Minh Diệu, túm lấy hắn đến trước mặt mình.

- Nếu muốn loại màng trinh xử nữ này thì tùy thời đều có thể xuất hiện trở lại, một lần hai lần cũng đều có thể.

- Nói cũng đúng a.

Minh Diệu nghĩ nghĩ.

- Bất quá loại đồ vật này có thể xuất hiện trở lại sao?

- Có gì là không thể? Ngươi cho rằng hiện tại nữ nhân đã ngoài nữ sinh có mấy người còn trinh?

Lilith hét lớn:

- Cho dù có cũng không phải là nguyên sơ nữa rồi.

- Ồ? Là thế này phải không?

Minh Diệu kinh ngạc nói:

- Thế nhưng những cái kia...không phải vì hiến cho mấy tên đi xe đạp sao?

- Tỉnh lại a, bây giờ còn mấy người cưỡi xe đạp?

Lilith dùng tay tát Minh Diệu mấy cái.

- Ngồi BMW còn thấy mất mặt đây này.

- Hắc, có nắm chắc tiêu diệt được nữ nhân điên này không?

Tuy rằng ngoài miệng thì nói loạn thất bát tao nhưng hắn không hề mê sảng. Minh Diệu trao đổi trong đầu với Lilith lại vô cùng nghiêm túc.

- Không nắm chắc được, hoặc là nói căn bản không có cửa.

Lilith hồi đáp.

- Bây giờ lực lượng của ta đã hết sạch. Đều tại ngươi tên hỗn đản này, nếu không phải vì cứu ngươi thì ta như thế nào suy yếu thành cái dạng này?

- Ách, ta đây không phải đến hỗ trợ sao?

Thanh âm Minh Diệu truyền tới có chút bất đắc dĩ.

- Hai người chúng ta liên thủ lại thì có nắm chắc không?

- Vẫn không có cửa.

Lilith hồi đáp.

- Tuy rằng hiện tại thân thể ngươi đã rất cường hãn, lại hoàn toàn lĩnh ngộ chân lý Ngũ hành thuật, lực lượng lệ thuộc ngũ hành không thể tạo thành tổn thương lớn đối với ngươi. Nhưng ngươi phải hiểu được, hiện tại ả ta xem như là thần linh rồi. Dùng tình huống của ngươi bây giờ, chỉ sợ ba kích đã chết rồi. Mà lực lượng còn thừa lại trong người ta cũng không thể kiên trì được bao lâu, căn bản là không thể quan tâm ngươi được.

- Vậy thì làm sao bây giờ?

Trong giọng nói của Minh Diệu có chút ủ rũ. Chiến đấu trong vòng vây quét của hiệp hội. Lông tóc Minh Diệu không bị tổn thương bao nhiêu, nhẹ nhàng lướt đi, tràn đầy tự tin. Linh lực thân thể dồi dào, hơn nữa cũng đã chính thức lĩnh ngộ phương pháp sử dụng Ngũ hành thuật, Minh Diệu tự tin cho dù linh hồn quay về trạng thái ban đầu thì mình cũng hoàn toàn có sức liều mạng. Nhưng hắn thật không ngờ, thân là con lai yêu tộc và người lại khiến vợ cũ của hắn trở lại nguyên vẹn.

- Không bằng chúng ta trốn đi.

- Trốn? Trốn đi đâu?

Lilith hồi đáp.

- Hơn nữa có thể trốn được bao lâu? Hiện tại thân thể này của nàng ta chẳng qua chỉ là bề ngoài mà thôi, còn không có thức tỉnh hoàn toàn. Nếu như kéo dài thêm một thời gian ngắn, lúc ấy nàng ta dung hợp hoàn toàn với thân thể này thì chúng ta lại càng không có phần thắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.