U Minh Trinh Thám

Chương 556: Người xâm nhập cường đại (2)




- Cái này là chỗ ẩn thân an toàn nhất theo ngươi nói? Kiến trúc kiểu dáng châu Âu, quản gia Anh quốc, mỹ nữ vờn quanh, còn có sủng vật đáng yêu?

Sau khi Minh Diệu rót linh lực vào trong cơ thể hắn, tuy rằng thân thể Âu Phàm cũng không được chữa trị hết, nhưng tinh thần đã khá hơn nhiều. Minh Diệu dùng linh lực cắt đứt mấy cỗ lực lượng truyền lại cảm giác đau đớn cho thần kinh, cuối cùng Âu Phàm cũng cảm thấy nhẹ nhàng một chút.

- Cái này so với ngươi nói thì hoàn toàn không giống a.

- Ách, thật có lỗi, ta cũng không biết chuyện này lại phát sinh.

Minh Diệu quả thật cũng có chút không hiểu rõ. Theo lý mà nói, với tư cách là quảng cáo sống của Lilith ở nhân gian. Hiện tại chỗ ẩn thân tốt nhất của Âu Phàm chính là cung điện Holly Tơ rồi. Thân là bán thần giống như Lilith mà lại có người dám đến tìm phiền toái. Minh Diệu nghĩ vỡ đầu cũng không ra.

- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Ta cũng rất muốn biết a.

Âu Phàm lộ ra nụ cười khổ.

- Lúc đầu, Tâm nói có người xâm nhập. Tuy rằng Lilith rất kỳ quái, nhưng lại không để trong lòng. Chỉ là lúc Tâm quay lại thì toàn thân đã đầy vết máu rồi. Còn không đợi ta kịp có phản ứng thì một cỗ áp lực cực lớn từ trên trời đột nhiên giáng xuống, ta liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Lúc ta tỉnh lại thì cũng đã thành cái dạng này.

- Thật sao?

Minh Diệu sờ sờ lên cằm, như thế nào cũng nghĩ không thông. Tuy rằng theo lý luận mà nói, Âu Phàm chẳng qua cũng chỉ là người bình thường mà thôi. Nhưng với tư cách là đã từng quen biết với Lilith, lại được lực lượng Lilith bảo hộ thì tố chất thân thể Âu Phàm so với người bình thường thì mạnh hơn rất nhiều. Vậy mà không cần động thủ, chỉ dựa vào linh áp mà có thể phá hư thân thể Âu Phàm thành cái dạng này. Lực lượng kẻ xâm nhập này cũng cường đại có chút không bình thường.

- Ngươi có thấy rõ người xâm nhập là người nào không?

- Thấy rõ, cho nên ta càng không nghĩ ra.

Âu Phàm cau mày nói ra.

- Ta nhớ nàng chỉ là một nữ hài có chút lực lượng đặc thù mà thôi. So với ta thì không sai biệt lắm, có thể lợi dụng lực lượng thanh âm khống chế sóng não người mà thôi, thật không ngờ...

- Ngươi nói trước kia ngươi đã từng thấy kẻ xâm nhập?

Minh Diệu nghe Âu Phàm nói liền choáng vàng.

- Nữ hài? Nữ hài gì?

- Chính là một nữ hài tóc đen, một chân có chút bất tiện, ta nhớ nàng gọi là Lam Khả Khả.

Âu Phàm nghĩ nghĩ nói ra.

- Trước kia, vì Từ Mẫn ủy thác, ta đã từng thấy cô bé này tại một quán bar, tựa hồ là Giao nhân hậu đại gì đó.

- Được rồi, ta còn cho là mình xem tốt rồi.

Minh Diệu nghe Âu Phàm nói, càng ngày càng hồ đồ. Hắn đưa Âu Phàm đến một nơi tương đối sạch sẽ, để hắn dựa lưng vào tường.

- Không nên lộn xộn, linh lực của ta chỉ có thể duy trì một thời gian không quá một giờ đồng hồ.

- Hắc, hiện tại ta bị trọng thương, trước tiên ngươi phải đưa ta đến bệnh viện chứ?

Âu Phàm chỉ vào người mình, nói ra.

- Thương thế của ngươi như vậy, dù đến bệnh viện thì chỉ sợ cũng không cách nào chữa trị.

Minh Diệu cười khổ, nói:

- Chỉ sợ bọn họ sẽ trực tiếp quẳng ngươi vào nhà xác a.

- Hắc, ngươi nói cũng đúng.

Khóe miệng Âu Phàm giật giật. Tuy rằng dưới sự trợ giúp của Minh Diệu thì hắn đã không còn cảm giác đau đớn nữa, nhưng hắn cũng biết tình hình hiện tại của mình rất không tốt.

- Nhanh hỗ trợ, sau đó để Lilith tới cứu ta.

- Ngươi cứ ngồi đoàng hoàng ở đằng kia chờ, sẽ không lâu đâu.

Minh Diệu hướng về Âu Phàm, ra dấu yên tâm, sau đó bước chân vào gian phòng Lilith một lần nữa.

- Mỹ nữ, hoa viên, còn có sủng vật.

Âu Phàm nhìn thân thể chó địa ngục đang không ngừng run rẩy ở cách đó không xa, tự nhủ.

- Hiện giờ có nó ở đây, chỉ sợ không có người bình thường nào nguyện ý lấy đồ vật a.

Đối mặt với linh áp cường đại, Minh Diệu cơ hồ như không thở nổi. Không chỉ người xâm nhập kia phát ra linh áp cường đại mà ngay cả Lilith vì chống cự toàn lực công kích của kẻ xâm nhập mà phóng thích lực lượng của mình cũng khiến hắn chịu áp lực. Một kẻ đạt tới cấp bậc bán thần toàn lực thi triển lực lượng, áp lực đủ để áp chế bất kỳ tên Linh Năng Lực Giả nào. Huống chi còn có một đối thủ mà ngay cả Lilith cũng không dám khinh thường. Hiện giờ Minh Diệu có thể đứng thẳng tại địa phương này cũng đã là không đơn giản rồi.

Vừa chống cự cỗ áp lực cường đại, vừa phân ra một tia linh lực vận dụng trên ánh mắt của mình. Lúc Minh Diệu mở ta mắt ra lần nữa thì thế giới đã biến sắc. Quang cầu chướng mắt kia đã biến mất không thấy gì nữa, trong thế giới màu đen, hai bóng người treo giữa không trung, đang toàn lực chống cự lực lượng đối phương phát ra. Trước mặt loại lực lượng tuyệt đối này, tất cả mánh khóe đều không có bất kỳ tác dụng nào.

Không có bất kỳ mánh khóe phù hoa không thực nào, hoàn toàn là đối kháng lực lượng với nhau. Một mảnh đường cong màu trắng vừa thô vừa to từ hai người phát ra, quay cuồng trên không trung, va chạm với nhau. Minh Diệu biết rõ, đó chính là linh lực cường đại hai người phát ra đang đối kháng với nhau.

- Loại chiến đấu cấp bậc này, thật sự có chỗ trống để ta nhúng tay vào sao?

Minh Diệu ở vừa cười khổ trong lòng, vừa suy nghĩ đối sách. Hắn rất hiếu kỳ về nữ hài có thể chống lại Lilith này rốt cục là ai, áp lực hắn phải chịu càng ngày càng lớn, thời gian dần qua đi tới hướng hai người.

Tựa hồ cảm thấy Minh Diệu xuất hiện, công kích của người xâm nhập kia càng trở nên lăng lệ ác liệt, khiến Lilith liên tiếp bại lui. Thời gian trôi qua, từ trạng thái cân đối dần bị phá vỡ, nhưng nhìn bề ngoài thì Lilith tựa hồ như cũng không khẩn trương. Công kích của đối thủ càng ngày càng mãnh liệt, nàng không hề đối kháng gay gắt với đối phương mà là bắt đầu thu hồi lực lượng công kích của mình, chỉ có một cách chống cự lại. Bởi vì Lilith biết rõ đối phương đang vội, muốn tốc chiến tốc thắng như thế là vì phát hiện ra vị khách Minh Diệu không mời mà đến này.

Minh Diệu từng bước một tới gần trung tâm phát ra lực lượng kia. Càng đến gần nơi hai người kịch chiến, bước chân càng thêm trầm trọng. Minh Diệu thấy rõ gương mặt người xâm nhập là một gương mặt rất trẻ. Bất quá chỉ hai mươi mấy tuổi, thanh tú xinh đẹp, trong lúc hai người đối kháng sinh ra chấn động, khiến mái tóc đen mềm mại của nàng bay múa trong không khí, lộ ra cái cổ trắng noãn.

Rất khó tưởng tượng được một nữ hài tuổi còn trẻ như vậy mà lại có được lực lượng cường đại như thế. Rõ ràng có thể giằng co với Lilith lâu như vậy, hơn nữa tựa hồ còn chiếm thế thượng phong.

Càng ngày Minh Diệu càng hiếu kỳ về thân phận của nữ hài này.

Ngay lúc Minh Diệu muốn tới gần chút nữa, muốn nhìn rõ hơn hình dạng nữ hài này thì Lilith lại đột nhiên cảm giác được lực lượng của đối phương trở nên không thể ngăn cản, lực lượng cường đại khiến nàng cơ hồ không duy trì được nữa. Nàng không dám khinh thường, tập trung toàn bộ lực lượng lại, cánh tay trắng noãn như ngọc vung vẩy trên không trung, tạo thành một mặt kính tươi sáng thuần một màu trắng trước người mình. Lực lượng khổng lồ của người xâm nhập theo mặt kính hình cung kia tán phát ra, giảm bớt một bộ phận áp lực. Nhưng mặt kính kia lại tựa hồ không chịu nổi gánh nặng, trên mặt kính trơn bóng xuất hiện vết rạn. Lilith cố gắng dùng toàn lực của mình không ngừng chữa trị, tu bổ vết rạn trên mặt kính, nhưng vẫn không cản nổi tốc độ phá hư do công kích cường đại của đối phương gây ra, mặt kính kia tựa hồ tùy thời đều có thể vỡ vụn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.