U Minh Trinh Thám

Chương 432: Lôi điện




- Như vậy sau khi tìm được đây?

Jackson nhìn Gabi hỏi:

- Anh dự định làm như thế nào? Chẳng lẽ anh mặc vào áo y tá bác sĩ nhìn vị bán thần kia mà nói:

- Bán thần thân ái, chúng tôi là nhân viên trung tâm hiến máu tình nguyện, thỉnh cống hiến một chút máu của ngài gì gì đó sao?

Jackson dùng ngữ khí trào phúng nói tiếp:

- Dù không phải là thần linh chân chính, nhưng lực lượng của bán thần không phải tới phiên nhân loại có thể đối kháng. Chứng kiến tôi rồi anh vẫn không hiểu rõ sao? Cho dù khi tôi còn ở thời kỳ mạnh mẽ đỉnh phong, vẫn không thể cùng vài bán thần hợp lực chống lại. Đây cũng là nguyên nhân mà vì sao tôi nhất định phải thật sự thành “Thần”!

Jackson nắm chặt tay:

- Chỉ có một vị thần chân chính mới có thể chống lại những bán thần cường đại nhất trong nhân gian giới. Tôi muốn để cho người đàn bà kia nhấm nháp một chút thống khổ đã gây ra nhiều năm như vậy với tôi!

Cho dù là lực phòng ngự của Kim Quyết do linh lực tạo thành cứng rắn vô song, nhưng do đặc tính dẫn điện của kim chúc nên cũng không cách nào ngăn cản được luồng điện xuyên qua. Minh Diệu lập tức cắt đứt linh lực sử dụng Kim Quyết bảo hộ, đem linh lực truyền vào bên trong Yêu Lân.

Huy động Yêu Lân trong tay, đem điện quang đánh tới ngăn trở, Minh Diệu lắc mình tránh thoát lôi điện do tên thiên sứ phát ra, cầm Yêu Lân đâm tới.

Nhưng cảm giác khi Yêu Lân đâm vào trong thân thể như trong tưởng tượng của Minh Diệu cũng không truyền đến. Bàn tay của thiên sứ kia không biết từ khi nào đã xuất hiện một thanh điện quang kiếm màu lam, đỡ lấy Yêu Lân của Minh Diệu đâm tới.

- Hoàn hảo Yêu Hoàng cũng không phải kim loại!

Minh Diệu nhẹ nhàng nhảy ngược về phía sau, tránh thoát điện quang kiếm trong tay thiên sứ công kích.

- Nếu không mà nói lần này đã bị đánh văng vũ khí trong tay!

Thiên sứ tóc lam không hề giống thiên sứ tóc đỏ trước đó, người kia chỉ đứng nguyên tại chỗ phóng ra quả cầu lửa không ngừng nghỉ dù Minh Diệu đã tránh né. Còn thiên sứ tóc lam này thấy Minh Diệu nhảy ngược thối lui, hai chân giẫm mạnh dưới sàn, bay nhanh vọt tới chỗ Minh Diệu. Thanh kiếm màu lam lướt qua mặt đất bám theo một mảnh điện quang.

Minh Diệu đem Yêu Lân hộ ngay trước ngực, chắn lấy điện quang kiếm công tới, thuận tiện mượn lực thối lui ra sau, nhưng thiên sứ kia cũng không cho Minh Diệu một lúc hòa hoãn thở gấp, lại tiến lên ép tới.

Thiên sứ tóc lam công kích như gió táp mưa sa, không chỉ có được lực lượng cường đại, hơn nữa tốc độ của hắn cũng rất nhanh. Minh Diệu nhìn ra được thiên sứ tóc lam này thành thục hơn thiên sứ tóc đỏ rất nhiều. Tên thiên sứ khống chế ngọn lửa trên người có rất nhiều dấu vết từng được phẫu thuật chắp vá, hơn nữa rất rõ ràng thân thể hắn cũng không thừa nhận được lực lượng của chính ngọn lửa mình đã phát ra. Mà tên thiên sứ tóc lam này tuy rằng lực lượng lôi điện phát ra còn không có lực phá hoại lớn như hỏa cầu, nhưng đồng dạng cũng không hề mang đến chút thương tổn nào cho cơ thể hắn. Hơn nữa vô luận là cận chiến hay khoảng cách xa, thiên sứ kia đều có cách chiến đấu khác hẳn. Thoạt nhìn tên thiên sứ này đích thật là thành phẩm hoàn chỉnh hơn thiên sứ tóc đỏ, nếu đem ra so sánh, thiên sứ tóc đỏ càng giống như vật thí nghiệm bị cải tạo thật nhiều lần mới thành công như thế.

- Đinh đinh đinh…

Lam mang điện quang giã lên trên Yêu Lân, tản mát ra thật nhiều tia lửa điện. Minh Diệu một tay cầm Yêu Lân ngăn cản công kích của hắn, một tay lấy ra một trương phù chú màu vàng.

- Mộc khôi lỗi!

Minh Diệu ngăn chặn được một đợt công kích, đem phù chú màu vàng nhân cơ hội ném nhanh xuống đất. Vài sợi dây leo phá tan sàn nhà, triền trụ chân của tên thiên sứ kia, bị công kích bất thình lình hai chân tên kia bị trói buộc lại, không giữ được thăng bằng thân thể liền ngã về phía trước.

- Đã xong!

Minh Diệu đem Yêu Lân đâm xuyên về phía trước, mũi kiếm sắc bén xuyên qua cổ họng tên thiên sứ tóc lam, xuyên qua sau gáy hắn. Máu huyết màu lam dọc theo Yêu Lân tràn lên tay Minh Diệu, có chút dinh dính. Minh Diệu vung taêu Lân lóe hồng sắc quang mang đem đầu của tên thiên sứ lập tức tước bỏ.

Đích xác tên thiên sứ tóc lam này có năng lực chiến đấu tổng hợp mạnh hơn mấy tên trước một ít. Nhưng năng lực chủ yếu của hắn toàn bộ dựa vào tính dẫn của lôi điện. Nếu trong tay Minh Diệu là một thanh vũ khí bình thường bằng sắt thép, khi tiếp xúc phải năng lượng lôi điện thì tính dẫn điện của kim loại chỉ trong nháy mắt sẽ đem luồng điện cường đại dẫn tới bên trong thân thể của Minh Diệu, biến hắn thành một khối thi thể cháy đen. Chỉ đáng tiếc Yêu Lân không phải là loại vũ khí bằng kim loại, dù chính bản thân Minh Diệu cũng không biết được Yêu Lân được chế tạo từ tài liệu gì.

- Hô…tên Pieca này mạnh hơn tiểu hỏa long kia được một chút, nhưng cũng không thấy có gì đặc biệt hơn người đi!

Minh Diệu dùng tay lau máu huyết màu lam lây dính trên thân Yêu Lân.

- Đinh…

Chứng kiến tác phẩm âu yếm của mình bị chém rụng đầu, Gabi đau lòng chụp lấy màn hình máy giám thị.

- A, chấm dứt rồi, chết nhanh đến như vậy, thật sự là không thú vị chút nào!

Jackson buông ly cà phê trong tay, có chút thỏa nguyện nói:

- Tôi còn trông cậy có thể đánh thêm được chốc lát nữa, không nghĩ tới tên tiểu tử kia nhanh như vậy đã có thể giải quyết cuộc chiến đấu!

Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Gabi nói:

- Cho người bạn trẻ kia xuống tầng năm gặp tôi đi, tôi nghĩ muốn cùng hắn tán gẫu riêng chốc lát!

Nhìn máu lam dính trên bàn tay, hai mắt Minh Diệu có chút hoang mang, hắn cúi đầu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy chút máu lam kia, ánh mắt híp lại, gương mặt giống như đang hưởng thụ thứ gì đó vô cùng mỹ vị.

- Uy, anh đang làm gì đó?

Mị đột nhiên lên tiếng, đem Minh Diệu từ trong trạng thái lạ lùng như nằm mộng chợt bừng tỉnh. Hắn cảm thấy chút vị mặn trong miệng mình, lập tức phun ra một bãi nướt bọt văng dưới đất.

- Không phải đâu, đại thúc biến thái!

Mị có chút kỳ quái nói:

- Anh không chỉ đi nếm máu màu lam kỳ quái của tên thiên sứ này, còn làm ra biểu tình như thật hưởng thụ. Anh không có việc gì đó chứ?

- Ha ha, không có việc gì!

Minh Diệu lắc đầu:

- Tôi chỉ muốn biết máu của thiên sứ cùng máu của nhân loại rốt cục có gì khác nhau hay không mà thôi!

“Có lẽ do nguyên nhân một nửa dòng máu Huyết tộc trong người của mình đi”, Minh Diệu thầm nghĩ trong lòng. Quỷ hút máu luôn khát vọng uống máu, có lẽ vì vậy khiến cho hắn có khoảnh khắc lâm vào trạng thái kỳ quái như thế.

- Tiếp tục đi tới đi!

Thanh âm của Gabi trên trần nhà lại vang lên:

- Dọc theo con đường này đi thẳng tới, sẽ có người ở nơi đó chờ ngươi!

- Sưu…

Một tiếng vang lên, cánh cửa tự động ở đối diện mở ra, lộ ra một thang máy.

- Cửa mở rồi, chúng ta đi thôi!

Minh Diệu đem Yêu Lân thả vào trong hộp nhỏ, hướng bên kia đi tới. Ở phía sau hắn máu màu lam tràn đầy trên sàn nhà, cùng một thi thể không đầu nằm trong vũng máu, chiếc cánh trên lưng thi thể vô lực xuôi xuống, máu ướt đẫm cả lông chim.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.