U Minh Trinh Thám

Chương 427: (a) Vô đề




Minh Diệu đi theo nam nhân kia tới phòng khử trùng, trải qua vài trình tự khử trùng tiêu độc, Minh Diệu bị dẫn tới một căn phòng trống trải.

- Hoan nghênh anh, người bạn của tôi!

Thanh âm một nam nhân truyền tới chỗ Minh Diệu:

- Rất ít gương mặt phương Đông tới đây, anh là người Nhật Bản, người Hàn Quốc hay quốc gia Đông Nam Á?

- Điều này trọng yếu lắm sao?

Minh Diệu quay đầu lại, thấy được một nam nhân tóc vàng mặc thực nghiệm phục. Đây không phải màu tóc vàng do nhuộm hay trộn lẫn với màu sắc khác, mà là màu vàng thuần túy. Gò má có chút gầy yếu, nhưng nhìn qua lại không lộ vẻ xấu xí, ngược lại còn cho người ta cảm giác có một loại uy nghiêm đặc thù.

- Đích xác là không trọng yếu!

Nam nhân kia lắc đầu nói:

- Tôi là tiến sĩ Gabi phụ trách nơi này, tôi nghĩ anh hẳn đã nghe qua tên của tôi!

- Đương nhiên, tên của ngài tôi nghĩ trong phòng thí nghiệm này sẽ không có ai không biết.

Minh Diệu cũng nói rõ ràng:

- Ngài là một trong những người phụ trách chủ yếu của phòng thí nghiệm!

- Ha ha, xem ra tên của tôi thật sự nổi danh trong phòng thí nghiệm này đi, ngay cả người bạn đến thăm từ bên ngoài phòng thí nghiệm cũng biết được tên của tôi.

Nam nhân kia cười nói:

- Có thể nói cho tôi biết tên của anh không? Người bạn phương Đông thân ái? Hoặc là tôi nên gọi anh là người xâm nhập cho trực tiếp?

- Tùy tiện anh gọi thế nào cũng được cả!

Minh Diệu nghe được ba chữ người xâm nhập thì chân mày chợt nhíu lại.

Nguyên lai hắn còn cho rằng hành động của mình thật bí ẩn, nhưng thật không ngờ đã sớm bị người phát hiện.

- Trong lòng của anh có lẽ đang cảm thấy rất kỳ quái, tôi làm sao phát hiện ra anh có đúng không?

Gabi cười nói:

- Kỳ thật trong nháy mắt anh vừa tiến vào phòng thí nghiệm, chúng tôi cũng đã phát hiện anh đến. Tuy rằng suy nghĩ của anh rất tốt, theo ống thông gió lẫn vào trong phòng thí nghiệm sẽ không bị máy giám thị phát hiện, nhưng anh không thấy phòng thí nghiệm bí ẩn như vậy lại đi bỏ qua lỗ hổng rõ ràng như ống thông gió hay sao? Bên trong ống thông gió có trang bị máy dò xét nhiệt năng, hành động mà anh cho rằng bí ẩn đã bị chúng ta nhìn thấy trong máy giám thị, là một bóng người thật lớn màu đỏ!

- Vậy sao? Xem ra các vị đã sớm phát hiện sự đột nhập của tôi, nhưng tôi thật không rõ vì sao các vị không sớm vạch trần tôi đây?

Minh Diệu nói:

- Như vậy ít nhất cũng giúp tôi giảm bớt đi chút đường vòng!

- Bởi vì tôi phát hiện anh là một tư liệu sống rất tốt.

Trong mắt Gabi lộ ra ánh sáng nhìn chằm chằm Minh Diệu:

- Với thân thể này thật sự quá hiếm có, tôi thật muốn biết rốt cục anh có thể làm được tới trình độ nào!

- Thì ra là thế!

Minh Diệu gật đầu, vừa nghe được câu nói của Gabi, ánh mắt của Minh Diệu chợt sáng rực lên. Rất rõ ràng tuy rằng đám người này đã sớm phát hiện Minh Diệu đột nhập, nhưng bọn hắn lại không nhìn thấy được không chỉ có một mình hắn đột nhập vào, mà là hai người. Hiện tại người còn lại đang tránh trong lòng Minh Diệu, bây giờ Mị đã chân chính biến thành vũ khí bí mật của Minh Diệu.

- Nói như vậy cuộc thí nghiệm vừa rồi cũng là anh an bài sao?

Minh Diệu nhìn Gabi hỏi:

- Tên thiên sứ dị dạng mọc cái cánh gà nướng ấy?

- Thiên sứ? Không không không, người bạn của tôi, xem ra anh đã hiểu lầm!

Gabi vội vàng lắc đầu nói:

- Tên kia cũng không phải là thiên sứ gì, hoặc là nói thứ đồ vật kia cũng không tính là thiên sứ chân chính. Đó chỉ bất quá là do tôi dùng phương pháp chế tạo thiên sứ được ghi chép lại trong Hắc Chi Đoạn Chương lại thay đổi một chút, chế tạo ra người cải tạo gien hóa thiên sứ mà thôi. Thiên sứ chân chính không phải là bộ dáng như thế!

- Nói tới người cải tạo gien, tôi thật muốn biết anh chế tạo mấy thứ kia ra để làm gì vậy?

Minh Diệu mở miệng nói:

- Những thứ kia thật sự có thể được gọi là người sao?

- Cải thiện gien nhân loại đương nhiên là muốn làm cho thân thể yếu ớt của nhân loại trở nên càng thêm cường tráng. Có được tuổi thọ lâu dài, cùng lực lượng thêm cường đại, sự cường đại đủ sức áp đảo toàn bộ ngoại tộc, hết thảy là vì tương lai của nhân loại!

Tiến sĩ Gabi nghiêm trang nói xong những lời này, nhìn thấy biểu tình không tin của Minh Diệu, đột nhiên cười lên ha hả:

- Ha ha ha ha, tôi đã biết anh sẽ không tin tưởng. Đúng vậy, loại lý do như thế tôi chỉ nói cho đám người đầu tư ngu xuẩn cùng đám cao tầng ủy viên hội cổ lỗ sĩ kia nghe mà thôi!

- Mục đích của anh chỉ là vì muốn làm ra loại quái vật phi nhân loại thế thôi!

Minh Diệu nhìn biểu tình điên cuồng của Gabi nói:

- Anh chỉ đơn thuần thí nghiệm là thí nghiệm chơi thôi. Anh lợi dụng quyền lợi của mình tiến hành nghiên cứu những chuyện điên cuồng mang danh nghĩa vì tương lai của nhân loại. Chuẩn xác mà nói, anh căn bản chính là một tên điên không hơn không kém!

- Kẻ điên sao? Có lẽ đi!

Gabi thản nhiên nói:

- Giống như ông nội tôi từng được các người gọi là là Tử Vong thiên sứ, đám người ngu muội như các người sẽ không bao giờ hiểu được chân lý của ngành nghiên cứu khoa học cả!

- Chẳng thể trách!

Minh Diệu như tỉnh ngộ gật gật đầu:

- Tôi đã cảm thấy không thể nào có hai kẻ điên lấy cùng một dòng họ, nguyên lai các người có quan hệ huyết thống. Frankenstein. Anh không chỉ kế thừa tên của hắn, còn kế thừa cả sự điên khùng cuồng dại của hắn!

- Điên cuồng cùng chấp nhất cần gì phải phân chia rõ giới hạn đến như vậy đây?

Gabi cười cười:

- Giống như loài cẩu lợn làm sao am hiểu được ý nghĩ của loài người sự vĩ đại của chúng ta không cần các người tới thừa nhận!

- Được rồi, tôi không muốn cùng một kẻ điên đi nghiên cứu thảo luận vấn đề gì về triết học, bởi vì tôi nghe nói thế giới quan của kẻ điên cùng người bình thường là hoàn toàn bất đồng, giống như tôi không cách nào hiểu được ý tưởng của loài chuột!

Minh Diệu bất đắc dĩ nhún nhún vai:

- Như vậy tiến sĩ Frankenstein, hiện tại mục đích anh để cho tôi tới nơi đây, không chỉ đơn thuần là vì tìm tôi nói chuyện phiếm đi?

- Đó là đương nhiên!

Gabi gật đầu:

- Anh là một tài liệu thí nghiệm khó được, anh biết không? Tôi rất khó tìm được tài liệu thích hợp để làm thí nghiệm, bởi vì những linh năng giả tự xưng cường đại khi đối mặt với con của tôi, đều vô cùng yếu ớt. Thậm chí bọn hắn còn không thể đánh bại những người cải tạo gien hóa thiên sứ kia. Con của tôi sao, luôn luôn cần tìm được một đối thủ để cho hắn tận sức phát huy ra lực lượng của chính mình!

- Con anh?

Minh Diệu nở nụ cười:

- Là sinh ra hay là chế tạo ra? Nga, đúng rồi, nghe nói quái nhân của nghiên cứu khoa học đều không có khả năng sinh đẻ, giá trị quan của bọn hắn còn thấp hơn của loài chồn!

- Anh muốn tùy tiện nói sao cũng được cả!

Gabi không thèm để ý chút nào tới lời trào phúng của Minh Diệu. Hắn vỗ vỗ tay, cửa sau lưng bị mở ra, một thanh niên dáng người gầy yếu từ bên trong cửa đi ra.

Mái tóc màu đỏ như ngọn lửa thiêu đốt. Bộ mặt tuy rằng tuấn mỹ nhưng lại không làm cho ai nhìn ra được giới tính. Làn da ngăm đen, nửa thân trên trần trụi. Trên thân thể nhìn như gầy yếu kia bao phủ đầy vết thương, rất rõ ràng từng trải qua rất nhiều lần phẫu thuật lưu lại. Đặc biệt cặp cánh tay buông xuôi hai bên, Minh Diệu nhìn thấy được bên trên có thật nhiều dấu vết cháy đen, giống như cánh gà bị đốt cháy. Mà ở sau lưng thanh niên kia lại có một cánh chim màu xanh biếc, mở rộng ra sau lưng của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.