U Minh Trinh Thám

Chương 390: Hợp Tác




Bầu trời hạ xuống mưa bụi lất phất, nhưng cơn mưa này cũng không cách nào xoa dịu ngọn lửa bất an trong lòng hắn, không biết lý do vì sao cả tối nay hắn luôn có một loại dự cảm thật bất tường.

Nhìn ánh đèn neon chiếu sáng bên ngoài, hắn luôn cảm giác đêm nay nhất định sẽ có chuyện gì phát sinh.

- Làm sao vậy, darling, anh không thoải mái sao?

Nhìn thấy sắc mặt thật khó coi của hắn, cô gái trẻ tuổi bên cạnh mở miệng hỏi. Nàng chỉ khoảng hai mươi tuổi nhưng dáng người có thể dùng từ mỹ lệ hoàn hảo để hình dung.

- Không có gì!

Hắn lắc đầu, “có lẽ do đã lớn tuổi cho nên luôn có loại tâm tình bất an như thế này đi”, hắn thầm nghĩ. Liên tục một tuần đều ở trong phòng thí nghiệm bí mật làm cho hắn có loại cảm giác hậm hực nói không nên lời. Hắn sờ sờ vào vật bỏ trong túi, vật quan trọng như vậy dù đặt ở bất cứ địa phương nào cũng luôn cảm giác sẽ không an toàn, chỉ có mang theo bên cạnh mới có thể làm cho hắn an tâm.

- Làm sao vậy, “phụ thân” của em?

Mỹ nữ trẻ tuổi bên cạnh khi nói tới hai chữ “phụ thân” lại cố ý gằn giọng thật nặng, đồng thời còn vứt qua một tia mị nhãn.

- Lần này sau khi trở về, luôn cảm giác “anh” có điểm gì là lạ đi!

- Em đang lo lắng cho thân thể của tôi, hay đang lo lắng tôi không mang theo em đến câu lạc bộ đây? “Con gái” của tôi?

Đưa tay sờ soạng con gái nuôi đứng cạnh bên người, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười dâm đãng:

- Tựa hồ sau khi em đi qua câu lạc bộ kia một lần thì đã hoàn toàn nghiện trò chơi kia rồi thì phải đi!

- Nói linh tinh gì vậy chứ!

Cô gái quyệt mồm, làm ra biểu tình như đang mất hứng, nói:

- Rõ ràng là anh đem người ta làm công cụ dùng để giao tế đi kết bạn với những đại nhân vật, lại đem trách nhiệm đổ lên trên người của em!

- Nhưng rõ ràng lần trước em chơi rất vui vẻ đi!

Hắn cười nói:

- Vẫn nhờ em nên anh mới có thể có cơ hội tham gia vào trong kế hoạch kia!

- Không cho nói nữa!

Cô gái che miệng hắn:

- Nhưng nhắc tới việc này, anh rời khỏi một tuần ngay cả điện thoại cũng không gọi về lần nào, rốt cục là dạng kế hoạch thần bí gì vậy?

- Hư!

Hắn làm ra động tác như đừng lên tiếng, lại nhìn chung quanh một lần, bên ngoài xe không có ai. Sau đó hắn mới nhỏ giọng nói:

- Người lần trước em cũng nên biết hắn là ai đi?

- Biết chứ, hắn không phải là một cao tầng của ủy viên hội gì đi?

Cô gái thản nhiên nói:

- Đám người kia không phải đều chỉ là một đám thần côn hay sao? Chẳng qua có vẻ giàu có hơn những gã thần côn lang thang đầu đường mà thôi!

- Lời này ngàn vạn lần không được nói lung tung!

Hắn vội bưng kín miệng nàng:

- Thần côn? Nếu em dám ở Vatican nói giáo hoàng là thần côn, đây chính là tội lớn sẽ bị xử tử. Những người kia chính là giáo hoàng Châu Âu!

- Không thể nào!

Cô gái giật mình nói:

- Em vẫn luôn cho rằng ủy viện hội tối cao Châu Âu chẳng qua chỉ là một tổ chức của đám thần côn mà thôi, là một đám người giàu có thích chơi trò giải trí xa hoa mà thôi a!

- Nếu như chỉ đơn giản là một đám thần côn, anh cần gì phải đặc biệt đi kết giao, cần gì phải đặc biệt muốn gia nhập vào kế hoạch bí mật kia đây?

Hắn nói:

- Là thần côn phục vụ cho đám người giàu có thôi sao? Em sai lầm rồi, bọn hắn chính là một đám người thích đùa bỡn đám người giàu có thì đúng hơn!

Hắn chỉ vào câu lạc bộ bên ngoài xe nói:

- Lời đồn đãi về câu lạc bộ này chắc em cũng ít nhiều biết được đi?

- Nghe qua một ít, nhưng điều đó là thật sự sao?

Nàng gật gật đầu nói tiếp:

- Nghe nói nơi này là tài sản của một đám quỷ hút máu. Quỷ hút máu? Thứ này không phải chỉ tồn tại trong điện ảnh thôi sao?

- Đó là sự thật!

Hắn gật đầu nói:

- Bên trong thế giới dưới lòng đất còn có một thế giới mà người bình thường không hề hay biết tới. Quỷ hút máu mà em nhìn thấy trong phim điện ảnh, người sói, ác ma, những sinh vật này đều còn tồn tại trên thế gian này. Mà ủy viên hội tối cao Âu Châu chính là quản lý những dị tộc không muốn người biết kia. Cho nên hiện tại em hẳn là nên hiểu được, lực lượng trong tay những người đó nếu so với nữ hoàng Anh còn mạnh mẽ hơn nhiều!

- Câu lạc bộ này thật…thật sự là tài sản của quỷ hút máu?

Cô gái nghe nói hoảng sợ đến mặt hoa thất sắc. Nàng căn bản không thể tưởng tượng chính mình luôn nghĩ câu lạc bộ hưởng lạc thiên đường kia lại là tài sản của quỷ hút máu luôn xem loài người như thực vật, nàng không khỏi rùng mình, vội vàng kéo tay hắn nói:

- Hay là chúng ta mau nhanh rời khỏi đây đi. Em cũng không muốn biến thành phân của loài dơi đâu!

- Ha ha, không cần phải mang theo bộ dạng sợ hãi như trong phim ảnh mà em thấy đi.

Hắn cười thản nhiên trêu chọc:

- Sinh vật quỷ hút máu hiện tại đã hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của ủy viên hội tối cao. Hơn nữa bọn hắn bây giờ cũng không còn dựa vào việc hút máu người để mà tồn tại, từ ngữ quỷ hút máu đã đi vào quá khứ mất rồi!

Hắn bắt đầu kể lại hiện trạng của Huyết tộc hiện tại, nhưng trong đầu hắn lại đang nghĩ về một chuyện khác. Một tổ chức mà ngay cả quỷ hút máu trong truyền thuyết cũng có thể thống trị, hắn cảm thấy quyết định lúc ấy của mình là vô cùng chính xác.

Năm nay hắn đã gần sáu mươi tuổi, đối với tình dục kỳ thật đã không còn bao nhiêu hứng thú, ngược lại thân thể của những cô gái trẻ tuổi đối với hắn mà nói đã là một loại gánh nặng. Không dựa vào dược vật hắn căn bản đã không thể thỏa mãn được dục vọng cho “con gái nuôi” ngồi bên cạnh của hắn mất rồi, cho nên hắn liền nghĩ tới việc đi tới câu lạc bộ, đưa ra “con gái nuôi” để trao đổi đồng minh trong chính trị, lại có thể đem tiểu yêu tinh sắp ép khô hắn chuyển lực chú ý sang thân người khác, đây là một chuyện một công đôi việc. Mà sau khi tới được một lần, cô con gái nuôi này rõ ràng cũng đã bắt đầu sản sinh hứng thú nồng hậu với nơi đây. Đối với nữ nhân này mà nói, sau khi chiếm được tiền tài cùng quyền lực từ trên người hắn, nàng càng khát vọng chính là được thỏa mãn trên thân thể của những sao kim điện ảnh anh tuấn khác.

Mà ở một tuần trước ngay trong địa phương này, hắn gặp được một gương mặt lạ hoắc. Trực giác mẫn tuệ do nhiều năm lăn lộn trong chính trường đã nói cho hắn biết, người kia tuyệt đối không phải là tiểu nhân vật.

Khi hắn đồng ý kết giao cùng dâng hiến mỹ nữ cho người kia, người kia đã nói ra thân phận của mình chính là thành viên trưởng lão hội của ủy viên hội tối cao Châu Âu. Đối với tổ chức này hắn đã sớm được nghe thấy. Mặc dù có truyền thuyết đám người kia là người thống trị thế giới ngầm chân chính của Châu Âu, nhưng khi lần đầu tiên chân chính tiếp xúc vào trong vòng luẩn quẩn kia, chỉ sau mấy ly rượu whisky, vị trưởng lão nọ cũng đã rỉ tai nói cho hắn nghe một bí mật.

- Ông muốn lưu lại tên mình trong sử sách nhân loại không? Đây là một cơ hội!

Lời của người kia đốt lên khát vọng trong lòng hắn.

Quyền lợi, tiền tài, nữ nhân những thứ này đối với hắn mà nói hắn đều đã có được. Như vậy hiện tại hắn còn khát vọng điều gì đây?

Danh, tên của hắn được ghi vào sử sách. Đối với một người già sáu mươi tuổi mà nói thứ này càng tràn ngập lực hấp dẫn hơn cả tiền tài mỹ nữ. Vì vậy hắn không hề suy nghĩ liền trực tiếp đáp ứng với lời mời của người kia.

Trải qua địa phương đề phòng sâm nghiêm lại tràn ngập vẻ thần bí kia suốt một tuần, lại trải qua một loạt nghi thức, rốt cục hắn đã trở thành thành viên ngoài biên chế của ủy viên hội tối cao Châu Âu, hơn nữa còn chính thức gia nhập vào tổ chức thần bí kia. “Jesus sống lại”, tuy rằng hắn cũng không biết rốt cục kế hoạch này đang làm gì, nhưng hắn cũng biết được chút ít tin tức, chỉ cần kế hoạch này thành công, như vậy hắn có thể lưu lại tên mình trong lịch sử nhân loại. Mà những gì hắn cần làm dù là bên phương diện tiền tài hay chính trị đều cần toàn lực ủng hộ cho kế hoạch thuận lợi tiến hành.

Tuy rằng có thể lưu danh trong lịch sử làm cho hắn thật hưng phấn, nhưng một tuần kia đối với hắn mà nói cũng không phải là những ngày yên ổn gì. Nghi thức quỷ dị giống như tà giáo làm cho hắn vẫn không cách nào lãng quên. Hơn nữa ngẫu nhiên còn nghe được tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ tầng dưới cùng khiến cho hắn đều phải vượt qua trong nỗi sợ hãi suốt cả tuần lễ vừa rồi.

Tấm thẻ chứng minh cùng chìa khóa ở trong túi của hắn chính là vật để đi vào khu vực kia. Tuy rằng hai dạng đồ vật này chỉ có thể giúp hắn đi tới được bên ngoài phòng thí nghiệm, cũng không hiểu rõ đựco toàn bộ quá trình kế hoạch tiến hành, nhưng trước khi rời đi hắn luôn được dặn dò kỹ lưỡng nhất định bảo hộ hai món đồ vật kia thật an toàn, vì dạng thực nghiệm như vậy tuyệt đối không thể để cho người khác biết đến, nếu bị mất sẽ phải chịu sự trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.

Mà hôm nay cô con gái nuôi lại cứ vòi vĩnh đòi tới câu lạc bộ tham gia cuồng hoan. Hắn cũng không cách nào cự tuyệt yêu cầu này của nàng. Ngây người bên trong khu vực thí nghiệm suốt cả tuần lễ, hắn đích xác cũng phải cần giải trí phóng túng một chút, dùng nhục dục thay thế cảm giác sợ hãi ám ảnh mãi trong lòng. Vì vậy đêm nay hắn đưa nàng tới nơi đây, mà tấm thẻ cùng chìa khóa trọng yếu như vậy cũng bị hắn cất vào trong một chiếc túi nhỏ mang ngay trên cổ mình.

Hắn kéo cô con gái nuôi có chút không tình nguyện đi tới thang máy, nghĩ tới dưới chân mình là nơi tụ tập của đám quái vật hút máu người, thân thể cô gái không ngừng run rẩy lên.

- Minh Diệu đại nhân, hắn đã vào tới trong phòng!

Thief nhìn Minh Diệu đang ngồi trên sô pha nói, về phần Alie đang ngồi bên cạnh Minh Diệu vẻ mặt khó chịu, hắn hoàn toàn không có dũng khí chào hỏi vị đại tiểu thư kia trong tình hình hiện tại.

- Được, tôi đã biết!

Minh Diệu gật đầu:

- Anh đã tìm được nữ nhân rồi sao?

- Đã đưa đến rồi, ngay trong căn phòng bên cạnh!

Thief gật đầu nói.

- Tốt lắm, tôi lập tức đi qua!

Minh Diệu ra dấu cho hắn ra ngoài:

- Tôi còn có chuyện muốn nói với Alie!

Nghe được Minh Diệu nói, Thief vội vàng đi ra ngoài, không cần đối mặt với Alie điện hạ đang trong tình trạng như sắp bùng nổ, đây là lời đề nghị của Sheen dặn dò hắn.

- Tôi đã nói thật nhiều lần, cô không thể đi cùng với tôi đâu!

Minh Diệu dụi tắt mẩu thuốc lá:

- Lời nói của Lilith cô cũng đã nghe được, hành động lần này Huyết tộc các vị không thể lẫn vào bên trong cơ mà!

- Phải cần tôi nói bao nhiêu lần, khi xưng hô Lilith điện hạ anh phải thêm từ tôn kính vào!

Alie nổi giận đùng đùng nói:

- Lại nói cũng không thể tính là tôi xen vào hành động đi. Tôi chỉ muốn giúp anh trà trộn vào bên trong mà thôi. Vì sao phải đi tìm nữ nhân bên ngoài đi vào với anh, mà lại đem bạn lữ chân chính như tôi ném sang một bên đây?

- Làm ơn đi, tôi và cô chẳng qua chỉ là Huyết Hôn bạn lữ mà thôi, cũng không phải là một ông chồng thực sự ra ngoài tìm đàn bà khác, kịch truyền hình cẩu huyết gì đó cô đừng bị nhiễm quá nặng đi thôi!

Minh Diệu cau mày, bất đắc dĩ thở dài nói:

- Nhưng cô thật sự biết được đám người kia ở tầng bên trên làm gì hay sao?

- Tôi…tôi đương nhiên là biết!

Vẻ mặt Alie đỏ bừng như quả táo chín.

- Chính là làm…làm những chuyện không đàng hoàng thôi…tôi đương nhiên là biết!

- Vậy được, vậy tôi xin phiền cô đi tới trước mặt gương kia xem lại chính mình đi!

Minh Diệu chỉ vào mặt gương lớn đặt ở góc phòng nói:

- Đứng trước gương xoay người một vòng!

- Tại sao vậy?

Alie thật nghe lời đi tới trước tấm gương, thật tao nhã xoay người một vòng, chiếc áo váy màu đen bay phất lên, tựa như một đóa hoa đang nở rộ.

- Vậy cô nói cho tôi biết, cô không cho tôi đi tìm nữ nhân đi cùng tôi vào đó, mà mang theo cô thì tôi phải làm sao đây?

Minh Diệu dở khóc dở cười nói:

- Cô có thấy ai mang theo một đứa trẻ như con gái mình đi vào nơi ghê tởm như thế không?

- Vì sao lại không thể?

Alie cãi:

- Có rất nhiều lão già biến thái đều mang theo thứ phụ nữ gọi là “con gái nuôi” đi tham gia!

- Làm ơn đi, tôi không phải là lão già biến thái mà cô nói!

Minh Diệu nhu nhu trán, Alie càn quấy làm cho hắn có chút đau đầu:

- Hơn nữa người ta mang theo con gái nuôi cũng không phải loại hình dáng bên ngoài như cô đâu!

Minh Diệu dùng tay làm ra động tác trên người mình:

- Đường cong, đường cong thân thể, cô biết chưa? Thứ này không hề tồn tại trên người của cô!

- Loại đồ vật kia, tôi chỉ cần chen chúc chen chúc một chút sẽ có!

Alie nghiêm mặt nói ra lời nói mà Diệp Tiểu Manh vẫn thường dùng.

- Tóm lại trường hợp như vậy con nít không thể tham gia, cô trực tiếp bị loại bỏ!

Minh Diệu đứng dậy mở cửa, vừa dứt lời liền ra khỏi phòng.

- Cô ngoan ngoãn ở đây đi, khi tôi trở lại sẽ mang theo kẹo que cho cô!

Ở sau lưng Minh Diệu truyền tới tiếng gầm lên giận dữ, còn có thanh âm đồ vật gì đó nứt toác vỡ vụn. Minh Diệu bất đắc dĩ nhún nhún vai, đáng thương cho căn phòng kia nhất định phải bị sửa chữa.

- Người hợp tác của tôi đang ở bên trong căn phòng này sao?

Minh Diệu đi tới trước một cửa phòng, hỏi Thief.

- Phải, hoàn toàn dựa theo ý của ngài đến chọn lựa!

Thief nói:

- Người này cũng vừa thích hợp, cũng không quá nổi tiếng, là một người mẫu trong công ty quảng cáo của chúng tôi, hôm nay vì muốn hợp tác với ngài nên đặc biệt đưa nàng đến đây!

- Làm tốt lắm, tôi thật xem trọng anh!

Minh Diệu nhìn hắn cười cười, vỗ vỗ vai hắn.

- Dạ, đây đều là chuyện mà tôi phải làm!

Thief nói, đối với lời yêu cầu kỳ quái của Minh Diệu, hắn chỉ có thể âm thầm thở dài. Thật sự là sở thích đặc thù, nếu như muốn tìm một nữ nhân có thân hình bốc lửa thì thật dễ dàng, hắn đảm bảo có thể trong mười phút tìm được cả trăm nữ nhân cho Minh Diệu. Nhưng Minh Diệu lại đòi hỏi nữ nhân có bộ ngực nhỏ, di, là không lớn không nhỏ, là bộ ngực thực sự không phải trải qua thẩm mỹ, vì thỏa mãn yêu cầu của Minh Diệu, hắn phải mất không ít công phu.

Minh Diệu dùng ánh mắt “anh thật thức thời” nhìn hắn, đẩy ra cửa phòng bước vào.

Ngay giữa phòng, một nữ nhân có mái tóc đen lại mặc một thân dạ hội màu đen đang đứng, đưa lưng về phía Minh Diệu, chỉ để lại một bóng lưng thật gợi cảm trơn mượt cho hắn quan sát. Khác với những nữ nhân phương Tây, đường cong của nữ nhân này dịu dàng hơn rất nhiều, hơn nữa làn da thật tinh mịn, từ phía sau nhìn lại căn bản không giống như một người phương Tây.

- À này…chào cô, tôi gọi là Minh Diệu, là người hợp tác đêm nay của cô…

Minh Diệu vừa nghĩ tới chữ “hợp tác”, trong lòng không khỏi cảm thấy ngứa ngáy. Bộ ngực lớn đích thật là so với nhỏ xíu vẫn hấp dẫn hơn a!

- Về chuyện đêm nay tôi nghĩ cô đã hiểu rõ rồi đi?

- Chuyện đó sao, những điều trọng yếu tôi đã hiểu rõ!

Nữ nhân chợt quay đầu lại, nhìn Minh Diệu cười cười, dùng Trung văn hồi đáp.

- Di? Như thế nào lại…như thế nào lại là cô?

Nhìn thấy rõ gương mặt nữ nhân, Minh Diệu ngây người kinh hãi. Hắn không chỉ ngạc nhiên vì nàng đã dùng Trung văn nói chuyện, càng kinh ngạc khi nhìn thấy gương mặt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ của nàng.

- Chẳng lẽ người mẫu kia chính là cô sao? Nhưng tôi rõ ràng nhớ…

- A, anh nói người phụ nữ kia sao? Đã bị tôi đuổi đi rồi!

Nữ nhân nhìn hắn cười nói:

- Hợp tác khoái trá, Minh Diệu tiên sinh!

- Mời vào một chút!

Minh Diệu bước lùi lại mở cửa phòng, nhìn Thief nói:

- Tựa hồ xảy ra một chút vấn đề!

Hắn chỉ vào nữ nhân trong phòng, vẻ mặt mê mang nói:

- Anh tìm người đến là nữ nhân này sao?

- Tại sao lại như vậy?

Thief cũng chấn động:

- Cô gái kia đâu mất rồi?

- Tôi vừa mới giải thích xong, tôi đã đuổi cô ta đi rồi!

Nữ nhân tóc đen chậm rãi ngồi lên sô pha, đùa bỡn ngón tay của mình.

- Tôi nhớ được tên của cô!

Minh Diệu nhìn nữ nhân nói:

- Cô tên là Mị, có đúng không? Tại sao cô lại xuất hiện ở nơi này?

- Tôi đã nói tôi là người hợp tác đêm nay của anh, là đầu óc anh có vấn đề hay lỗ tai anh có vấn đề?

Mị đùa giỡn ngón tay của mình, không thèm để ý chút nào hồi đáp:

- Hoặc là nói, sau khi anh bị biến thành phân nửa quỷ hút máu, đã không còn nghe hiểu được tiếng Trung Quốc nữa sao?

Nữ nhân đột nhiên xuất hiện bên trong phòng Minh Diệu cũng đã từng gặp qua. Hắn từng thấy nàng đi vào câu lạc bộ tầng ngầm bên dưới tụ tập quỷ hút máu, khi đó hắn đã từng bàn chuyện với Sheen thật lâu. Cụ thể bàn bạc chuyện gì thì Sheen cũng không nói cho ai biết, chỉ đơn giản trả lời là “khách nhân đến từ phương Đông”. Sau đó hắn cũng từng hỏi qua thân phận của nàng, nhưng không có đáp án, hình như mục đích của nữ nhân này là vì muốn tìm Hi Thái tộc tìm hiểu một chút tình báo, cụ thể là vì chuyện gì hắn cũng không có hỏi thăm.

Nhưng nữ nhân này làm sao đi vào trong căn phòng này được? Nhìn Mị đang ngồi trên sô pha đùa nghịch ngón tay của mình, hắn thầm nghĩ có lẽ nàng có thể đi vào tầng ngầm thứ ba, nhưng nếu như muốn đi vào phòng này, cần phải được Sheen cho phép mới được, nếu không bảo vệ tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình bởi vì nàng chỉ là một nữ nhân.

Hơn nữa ngoài cửa phòng này luôn có người đứng gác, chẳng qua chỉ vì thông báo cho Minh Diệu biết tin tức mà đi sang bên cạnh một chút thời gian mà thôi. Nữ nhân này có thể ở trong tình huống không ai biết rõ tiến vào bên trong căn phòng này, như vậy cô gái ban đầu ở đây đã đi đâu? Hỏi lại bảo vệ ngoài cửa, nghe được tin tức này cả hai bảo vệ cũng ngẩn người. Bởi vì trong ấn tượng của họ ngoại trừ cô gái được mang vào phòng, cũng chưa từng thấy qua có người nào ra vào.

Bảo vệ thì thầm bên tai Minh Diệu, mặc kệ nữ nhân này vào đây bằng cách nào, nàng nhất định phải là một nhân vật nguy hiểm. Bởi vì nàng cũng vừa mới nói qua, nàng chính là người hợp tác đêm nay của Minh Diệu. Về chuyện này chỉ có rất ít người hay biết, Alie, Minh Diệu, mà nữ nhân này lấy được tin tức từ nơi nào? Mục đích của nàng lại là vì cái gì?

- Có cần tôi bắt cô ta lại cẩn thận thẩm vấn một chút không?

Thief nói bên tai Minh Diệu.

- Tạm thời không cần!

Minh Diệu nhìn Mị đang ngồi trên sô pha, dáng vẻ như không thèm để ý chút nào, nhẹ nhàng lắc đầu. Tuy rằng ánh mắt Mị một mực nhìn chằm chằm ngón tay, nhìn qua như không có bất cứ thứ gì trên thế giới này khiến cho nàng hứng thú bằng việc nhìn vào ngón tay của mình. Nhưng Minh Diệu cũng cảm giác được cơ thể toàn thân của nàng đều cứng rắn, tùy thời đều có thể lập tức ra tay, hơn nữa một khi nàng ra tay, tuyệt đối là một kích lôi đình. Tuy rằng hai người cũng chưa từng giao thủ, Minh Diệu cũng không nắm rõ thực lực của Mị như thế nào, nhưng Minh Diệu lại có một loại cảm giác cho dù hiện tại bản thân mình đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất, cũng không nắm chắc được có thể đánh ngã được nàng, đừng nói chi có thể đem nàng khống chế. Biện pháp tốt nhất hiện tại chính là không cần đi kích thích nàng. Trước tiên phải làm cho rõ ràng ý đồ nàng đi tới nơi này, cùng mục đích muốn hợp tác với Minh Diệu là vì lý do gì. Về phần tin tức làm sao bị lộ tẩy ra ngoài, trong lòng Minh Diệu đại khái cũng có suy đoán.

- Anh đi ra ngoài trước đi, tôi cùng Mị tiểu thư nói chuyện chốc lát!

Trong lòng Minh Diệu hạ quyết định, bất kể như thế nào đêm nay phải lấy được tấm thẻ cùng chìa khóa trong tay người đàn ông kia, nếu ở trong này lại đi gây chiến với một người biết rõ mục đích như Mị, vạn nhất đả thảo kinh xà, như vậy sau này rất khó tìm được một cơ hội tốt như thế. Hơn nữa nếu như suy đoán của hắn không sai lầm, như vậy Mị hẳn cũng không phải là một sự uy hiếp, ngược lại còn là một người giúp đỡ đắc lực.

- Nhưng mà Minh Diệu đại nhân…

Lời của Thief còn chưa nói hết, đã bị ánh mắt của Minh Diệu ngăn trở. Hắn đành đem câu nói nuốt trở lại, dựa theo ý tứ của Minh Diệu rời khỏi phòng.

Cửa phòng bị đóng lại, hiện tại bên trong phòng chỉ còn lại Minh Diệu cùng Mị. Minh Diệu nhìn nàng đang ngồi trên sô pha ngắm nghía bàn tay mình, cũng không sốt ruột mở miệng, mà ngồi xuống đối diện nàng, lấy ra điếu thuốc châm lửa rít một hơi thật mạnh, vẻ mặt mỉm cười nhìn Mị ngồi đối diện.

Chính là bộ dạng này của Minh Diệu tự cho rằng thật hiền lành, nhưng theo Mị xem ra trong ánh mắt của nam nhân ngồi đối diện lóe lên thần thái của một đại thúc bất lương, ngược lại làm cho nàng ngồi nơi này có chút không yên. Bị một nam nhân ngồi đối diện nhìn mình chằm chằm, làm cho nàng thật sự cảm thấy không thói quen. Tuy rằng trước kia cũng từng có tình trạng như vậy, nhưng đại thúc trước mặt nhìn nàng với ánh mắt mà nàng muốn trực tiếp đâm mù mắt hắn!

Chứng kiến biểu tình không quá tự nhiên của Mị, Minh Diệu còn cho rằng vẻ hiền lành của mình đã làm Mị tin tưởng hắn đã xuyên thấu rõ thân phận của nàng, không khỏi cảm thấy có chút đắc ý.

- Diệp đại ca vẫn khỏe chứ?

Minh Diệu mở miệng nói:

- Lại nói đã lâu không thấy hắn lộ mặt!

- Ông ấy có khỏe hay không liên quan gì tới tôi…

Mị buột miệng trả lời một câu không kịp suy nghĩ, nhưng vừa thốt ra liền cảm thấy không đúng.

- Anh biết tôi là ai?

- Ha ha, trước đó vẫn không thể xác định, nhưng hiện tại thì đã xác định được.

Minh Diệu nở nụ cười.

- Nếu nói tính theo vai vế, cô hẳn nên gọi tôi là thúc thúc đi!

- Anh làm sao mà đoán được?

Bị Minh Diệu dễ dàng xé toạc thân phận của mình, Mị có chút khó chịu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.