U Minh Trinh Thám

Chương 298: Tinh thần công kích của Alie




- Tôi chỉ cảm thấy kỳ quái lực lượng của hắn hẳn không chỉ đơn giản như vậy, tôi chỉ muốn xem hắn rốt cục còn có bao nhiêu lực lượng bị ẩn giấu đi!

Minh Diệu nhắm mắt lại, hai tay nắm thật chặt, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng từ trên trán nhỏ xuống thảm sàn Ba Tư bên dưới. Theo áp lực cường đại từ chỗ Alie phát ra mơ hồ muốn đánh nát tinh thần của hắn, nhưng Minh Diệu vẫn liều mạng chống cự lại.

Theo lực lượng tăng lớn, tuy rằng trên mặt Alie không biểu lộ ra nhưng trong lòng lại rất ngạc nhiên. Người đàn ông ngồi trước mắt nhìn qua cũng không quá cường đại lại có thể ở trong tinh thần công kích của nàng chống đỡ lâu như vậy mà không bị hỏng mất, điều này làm cho nàng có chút giật mình. Người đàn ông này đến tột cùng đã ẩn tàng bao nhiêu lực lượng? Điều này thật sự khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của nàng. Alie bắt đầu chậm rãi tăng cường tinh thần công kích đối với Minh Diệu từng chút một.

Theo lực lượng của Alie càng lúc càng tăng lớn, trong lòng Alie cũng chầm chậm từ đơn thuần hiếu kỳ biến thành kinh ngạc. Hiện tại nàng đã sử dụng gần một nửa lực lượng, tuy rằng Minh Diệu nhìn qua tựa như luôn bị vây trong nhược thế, giống như tùy thời đều có thể bị đánh bại, nhưng phòng tuyến tâm lý lại không hề có chút dấu hiệu bị xúc động chút nào. Tinh thần công kích thật lớn giống như sóng to gió lớn hướng Minh Diệu đánh úp lại, mà Minh Diệu chẳng khác gì như một chiếc lá trên mặt biển, tuy rằng nhìn qua thật yếu ớt nhưng dùng sóng gió lớn thế nào cũng không cách cuốn hắn vào trong đáy biển.

- Người đàn ông này…tuyệt đối không đơn giản!

Biểu tình của Alie trở nên ngưng trọng. Làm quỷ hút máu của Rvn gia tộc, Alie không có thân thể cường đại nhưng tinh thần lực của nàng những quỷ hút máu của những thị tộc khác vốn không thể so sánh. Nàng có thể dễ dàng đánh vỡ phòng tuyến tinh thần của nhân loại, dùng ảo thuật đem nhân loại đùa bỡn trong lòng bàn tay mình. Nhưng khuya hôm nay quyền uy vô thượng của nàng tựa hồ lại nhận lấy khiêu chiến.

Alie cảm thấy có chút phẫn nộ. Bất quá chỉ là một nhân loại nho nhỏ mà thôi, lại dám phản kháng nàng. Ở trong ý thức của nàng, không có bất kỳ nhân loại nào dám phản kháng một Huyết tộc. Nếu nàng cần một người chết, toàn bộ nhân loại duy nhất cần phải làm chính là dùng dao cắt cổ mình, quỳ trên mặt đất khẩn cầu nàng hút máu của mình. Đương nhiên Ada không tính vào bên trong. Đối với Alie mà nói Ada là bạn của nàng. Bạn của Huyết tộc tự nhiên không còn tính là thành viên trong nhân loại thấp hèn.

Tóm lại hiện tại Alie thật sự vô cùng tức giận. Đối với người đàn ông có gan phản kháng mình, nàng đã thay đổi tâm tình muốn đùa giỡn lúc ban đầu. Bây giờ nàng thật sự chỉ muốn đưa Minh Diệu vào chỗ chết. Mặc dù người đàn ông này là do Ada mang đến, nhưng Alie đã sớm đem hết thảy chuyện này ném ra sau đầu. Bất quá chỉ là một nhân loại cấp thấp mà thôi, không phải sao?

Alie không còn lưu tình chút nào, so sánh với vừa rồi công kích thăm dò chỉ là sóng to gió lớn, như vậy hiện tại lực lượng nàng càng thêm cường đại, đó là sấm chớp mưa bão cộng thêm long quyển phong. Ngay cả Ada ngồi một bên đều có thể cảm giác được loại áp lực đập vào mặt mà đến kia, huống chi là Minh Diệu đang nằm trong sự công kích.

- Alie! Dừng lại!

Ada có cảm giác không hay, nàng có thể cảm nhận được hiện tại Alie đã muốn làm thật sự, mà cũng không còn đơn giản chỉ là thử xem như đã nói với nàng trước đó. Alie hiện tại tựa hồ thật sự muốn đem Minh Diệu dồn vào chỗ chết.

- Tôi muốn hắn chết!

Hai mắt Alie biến thành một mảnh đỏ tươi, tóc dài màu bạc phiêu tán bên trong không khí. Hai răng nanh mọc dài ra, vươn khỏi miệng nàng.

- Không, dừng tay, Alie!

Ada kích động muốn ngăn cản Alie, nhưng căn bản không thể tới gần. Chỉ là dư ba phát ra trên người Alie đã đem nàng đẩy sang một bên.

- Anh ấy là bạn của tôi!

- Hắn bất quá chỉ là một nhân loại mà thôi!

Trong ánh mắt đỏ tươi của Alie tản ra quang mang tàn nhẫn.

- Một nhân loại thấp hèn, chỉ là thực vật của tôi mà thôi. Thực vật lại dám phản kháng chủ nhân, đây là không cho phép!

Lực lượng cường đại giống như sấm chớp mưa bão hướng Minh Diệu vọt tới. Minh Diệu nắm chặt tay ghế, bởi vì quá mức dùng sức nên biến thành trắng bệch.

- Ba!

Một tiếng vang giòn, tay vịn kia thật sự không chịu được sức nắm của Minh Diệu nên hóa thành mảnh vụn. Mà Minh Diệu bởi vì mất đi sự chống đỡ, thân thể bị nghiêng sang một bên, tâm linh phòng tuyến vốn rắn chắc đã tựa hồ xuất hiện một tia dao động.

- Cơ hội!

Alie tự nhiên sẽ không bỏ qua sơ sẩy lúc này của Minh Diệu, toàn bộ lực lượng không chút giữ lại đánh úp về phía hắn. Tinh thần lực cường đại như thực chất, lực lượng thật lớn đem Minh Diệu kể cả chiếc ghế dựa hắn đang ngồi đẩy đi ra, kéo dài một đoạn khe rãnh trên sàn nhà, thẳng đến khi đụng vào vách tường mới ngừng lại được.

- Ba!

Lại thêm một tiếng vang giòn, đây không giống tiếng vang như tay vịn ghế bị vỡ vừa rồi. Tiếng vang kia cũng không lớn, nhưng không biết tại sao lại có một cỗ cảm giác làm khiếp tâm hồn người. Không chỉ là Ada, ngay cả tinh thần vô cùng cường hãn như Alie cũng bởi vì tiếng vang giòn thình lình xảy ra khiến tâm thần nhoáng lên, tinh thần công kích liền lập tức ngừng lại.

Đã không còn áp lực tràn đến trước mặt, thân thể Minh Diệu cũng chầm chậm mềm xuống, cúi đầu ngồi trên ghế, không biết sống chết.

- Minh Diệu!

Ada từ trên mặt đất đứng lên, vội vàng chạy tới. Bàn tay Minh Diệu một mảnh băng sương, giống như là một khối băng. Ada vội vàng vươn tay ra đặt dưới mũi Minh Diệu thử thử, lại không thấy có chút hơi thở nào.

- Alie!

Ada chậm rãi đứng lên:

- Cô lại có thể…cô lại có thể…

- Ada, tôi…chuyện này…

Chứng kiến phản ứng của Ada, Alie cũng luống cuống. Nàng cũng thật không ngờ người đàn ông này đối với Ada lại trọng yếu như thế, nàng cũng thật không ngờ phản ứng của Ada lại lớn đến như thế. Vừa rồi khi nàng công kích, Alie chỉ cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu chiến, mà tự cho rằng mình là Huyết tộc cao quý, nàng muốn hủy diệt hết thảy những gì dám khiêu chiến quyền uy của mình. Nhưng hiện tại nàng lại có chút hối hận. Nhưng nàng cũng có chút khó hiểu, vì sao mình lại đối với một nhân loại nảy sinh sát ý thật sự, thậm chí còn dùng toàn lực mà không hề có chút giữ lại.

- Thật đau a!

Thanh âm một nam nhân vang lên sau lưng Ada.

- Trước kia khi cởi bỏ cũng không đau tới như vậy, lần này vì sao lại đau như vậy đây?

- Minh Diệu!

Ada vui mừng quay đầu lại, phát hiện Minh Diệu tràn đầy tinh thần phấn chấn đứng nơi đó, tựa hồ như chưa từng phát sinh qua chuyện gì.

- Anh không sao chứ?

- Tôi rất khỏe!

Minh Diệu cười hồi đáp:

- Đa tạ bạn của cô, ở sự trợ giúp của nàng, tôi lại giải khai được một phong ấn phách kết!

- Ngươi…ngươi…ngươi…

Alie nhìn thấy Minh Diệu vẫn hoàn hảo không thương tổn gì đứng nơi đó, nàng líu lưỡi đứng nguyên tại chỗ trừng lớn đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Minh Diệu, giống như đang nhìn một đầu quái vật. Có thể chịu đựng được tinh thần công kích của Alie lại vẫn như không bị việc gì, người đàn ông này rốt cục lại có thân phận gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.