Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 5: Chiếc quần lót màu hồng (1)





"Ca, hoàn cảnh ở đây không tệ, chỉ là phòng hơinhỏ."Tắc xi đưa chúng ta về tới chỗ ở, Tiểu Quân hiểnnhiên đối với chỗ ở của cũng ta cũng chưa có chuẩn bị tâm lý. Không có biệnpháp, giá cả trong thành phố tăng vọt, gian nhà này một phòng ngủ một phòngkhách, tiền thuê đã cao trái lẽ thường, may mà tiền thuê nhà là công ty chi trả.
Trong công ty, có thể có một gian căn phòng nhưvậy so ra đã hơn khối kẻ.
"Đành chấp nhận thôi, đại tiểu thư của ta, đi rangoài không giống ở nhà."
Từ lúc xuông máy bay đến giờ, ta giống như xa phugiúp Tiểu Quân xách hành lý, lúc này đang giữa hè, ta chẳng những mệt mỏi cònđầy người mồ hôi, mà Tiểu Quân cũng không nói nửa câu cảm ơn, trong lòng ta quảthực có chút buồn bực.
Tiểu Quân đánh giá chung quanh phòng nhỏ lạ lẫm,lắc mông hai vòng, nàng nhăn mũi hỏi: "Ta ngủ ở đâu?"
Xem ra, Tiểu Quân yêu sạch sẽ thấy mùi vị khácthường, tuy ta cũng là nam nhân sạch sẽ, nhưng nam nhân dù sạch sẽ thế nào cũngkém nữ nhân, đặc biệt là người thích sạch sẽ như Tiểu Quân.
"Ta là công chúa, đương nhiên ngủ giường lớn ...,ta ngủ ghế sô pha phòng khách, như vậy chắc là không bạc đãi muội chứ? Đươngnhiên, nếu như muội muốn ngủ ghế sô pha, ta cũng không miễn cưỡng."
Thấy Tiểu Quân nhăn mũi nhíu mày, trong người tacó chút bốc hỏa, thả hành lý trong tay ra, ta mở cửa tủ lạnh, điên cuồng tu mấyngụm nước lạnh, sau đó nằm vật xuống ghế sa lon.
"Nếu như ta là công chúa, làm sao có thể ngủ ởghế sô pha này? Ngủ ghế sô pha đương nhiên là vệ binh ."
Tiểu Quân cười khanh khách, cái này khiến ta nhớlại khi còn bé ta cùng biểu muội và mấy đứa trẻ con chơi trò hoàng tử công chúa,ta rất không may, thường xuyên bị kéo đi đem làm vệ binh, chưa lần nào làmvương tử.
Bao nhiêu năm, phần ký ức đẹp này vẫn khắc sâu trongnội tâm ta, từ ghế sô pha đứng lên, ôm vai Tiểu Quân hỏi: "Những chuyện hồi bé muộicòn nhớ không?"
"Khi còn bé huynh luôn khi dễ ta, ta sẽ quênsao?"
Tiểu Quân đột nhiên xấu hổ, dùng cái miệng nhỏnhắn nói một đống tội của ta, nào là trước kia khi dễ nàng như thế nào, dù saota cũng không nhớ gì cả, chỉ là nghe nàng tố khổ một chầu như vậy, trong lòngcảm thấy nàng hơi thua thiệt.
"Được rồi, xem ra ca cần phải đền bù sai lầm trướckia, nói đi, muốn ăn cái gì?"
Trong mắt ta đầy vẻ trìu mến, chỉ cần Tiểu Quânhờn dỗi một phen đem khó chịu trong lòng ta hễ quét sạch, ngẫm lại nàng cũngchỉ là một cô bé đơn thuần, thích ai, không thích ai đều hiện lên mặt, nào có chúttâm cơ, người làm ca ca như ta cũng quá keo kiệt , thấy sắc trời đã tối, bụng cũnghơi đói, ta khả không muốn bạc đãi vị công chúa vừa mang về.
Tiểu Quân đảo đảo hai mắt, vươn hai ngón tay "Cáigì cũng được, hai cái Hamburger gà, hai túi khoai tây, à, còn hai cái đùi gàchiên, hai cái chân gà cay, hai cốc nước trái cây, à, còn sốt cà chua ờ......Còn có, nói chung là nhanh lên, muội đói bụng."
"Có ca đây, muội không đói được đâu."
Ra cửa, ta không lập tức đi mua bữa tối cho TiểuQuân, mà lén lút chạy lên tầng sáu, đứng suy nghĩ xuất thần nhìn căn phòng màgiai nhân ở đó đã biến mất như đã bốc hơi khỏi nhân gian.
Ta không khỏi than thở vận mệnh trêu cợt, vừa chota có một giấc mơ đẹp, lại lãnh khốc vô tình phá hỏng nó ngay lập tức.
Nửa tháng trước, trong một sáng sớm sau tươi đẹp,ta đi vào sân thượng ngập nắng ban mai, chuẩn bị hít thở chút tươi mát khôngkhí sau cơn mưa, đột nhiên, trên ban công một đồ vật màu hồng phấn mãnh liệthấp dẫn ánh mắt ta, nó lẳng lặng nằm yên ở tay vịn lên sân thượng. Ta đến gầnxem xét, là một chiếc quần lót Lace viền tơ màu hồng phấn.
Lập tức, hô hấp của ta dồn dập, huyết dịch chạythẳng đến giữa hai chân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thẳng thắn mà nói, ta có chút đặc biệt ưa thích đồlót của phụ nữ, mỗi lần đi qua cửa hàng xem những thứ đồ rực rỡ muôn màu phụ nữdùng trong người, luôn làm ta có một cỗ xao động, cảm giác phạm tội đặc biệtmãnh liệt. Ta đã từng rất sợ hãi, lo mình bị một loại bệnh tâm lý. May mắn, cóvị hồng nhan tri kỷ khai đạo cho ta, nói nam nhân đối với nội y nữ nhân có bảnnăng cũng là bình thường, bảo ta đại khả không cần phải sợ.
Ta rốt cục cũng giải tỏa, chỉ có chút tiếc nuốilà cho dù ta tướng mạo khí chất đều thượng giai, dáng người cũng không tệ, tuổihai mươi sáu , còn chưa có chính thức sưu tầm được một chiếc nội y thiếp thân.Có lẽ ông trời rủ lòng thương, một hồi cuồng phong đưa cái quần lót gợi cảm mêngười này cho ta.
Ta cẩn thận từng li từng tí nhặt chiếc quần lótLace như nâng bảo bối trong lòng bàn tay, hoa văn tinh mỹ, viền tơ hơi mờ, kiểudáng người can đảm, lộ khí tức gợi cảm, chắc hẳn chủ nhân là một cô gái trẻ tuổixinh đẹp, nàng nhất định có vóc dáng ma quỷ.
Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tính chất tơ lụa giốngnhư vuốt ve một thân thể nữ nhân.
"Nhất định là từ tầng trên."
Ta nói thầm rồi duỗi dài cổ nhìn quanh bốn phía bancông, ngó một chút xem sân thượng nhà ai có nội y tương tự, nếu lót chủ nhân tìmđến, vậy thì rất đáng tiếc, ta không có phát hiện chiếc nội y nào, bởi vì tacăn bản không có ý định để vật quy nguyên chủ.
Đón ánh mặt trời sáng lạn, ta đem đồ lót nângđến dưới mũi nhẹ ngửi, một cổ mùi thơm nhàn nhạt chui vào phổi, một khắc này,ta cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại. Ta nhớ rõ buổi sáng hôm đó, sau khi ngửi mùiquần lót, thủ dâm hai lần sau đó mới đi làm.
Hai năm làm việc ở thành phố, nhân duyên của ta cựckém, đừng nói phấn hồng tình nhân, đều cả con muỗi trong phòng cũng là đực.Nghe nói muỗi cái mới đốt người, ta ngay cả cơ hội bị muỗi cái đốt cũngkhông có. Mỗi khi gối đầu một mình khó ngủ, ta chỉ có thể thông qua thủ dâm đểthỏa mãn nhu cầu sinh lý, thủ dâm quá nhiều đâm chán đến chết, bởi vì nữ nhân đểta tưởng tượng cũng không nhiều, một lúc sau, cả nữ nhân trong tưởng tượng cũngkhông còn thấy bóng dáng.
Cái quần lót phấn hồng đến giống như đưa đến mộtvị mỹ nhân khêu gợi, cảm giác cực khoái chưa từng có.
Từ lúc nhặt được "hàng nóng", vừa tan sở là tavội vã chạy về nhà, từ dưới cái gối lấy ra chiếc quần lót, quần lót rất nhỏ vànhẹ, bao ở âm hộ nữ nhân là viền tơ rỗng , chỉ có phần bao quanh bờ mông khá lớntương đổi mềm nhẵn. Ta nhẹ nhàng lấy quần lót ra, bao lấy đầu dương v*t, sau đónhẹ nhàng chuyển động, cảm giác thật sự tuyệt vời, ta hưng phấn nhắm mắt lại,tay phải lên xuống, tưởng tượng Đái Tân Ni xinh đẹp dưới thân đang rên rỉ,phong tình vạn chủng.
Tưởng tượng càng ngày càng thật, càng ngày càngrõ ràng, rất nhanh, khoái cảm kịch liệt lao tới, tay ta sao động cũng càng lúccàng nhanh, quần lót mềm mại như âm đ*o nữ nhân co thắt, ta thở dốc.
Đột nhiên, một tiếng đập cửa nhẹ nhàng phá vỡ khônggian yên tĩnh, nhiễu loạn tưởng tượng của ta, cũng đã cắt đứt màn sao độngkích tình, tay ta cũng đành theo đó mà ngừng.
Tuy tức giận dị thường nhưng ta cũng đành bất đắcdĩ mà hậm hực đem quần lót nhét lại dưới gối, ta nhìn hướng cửa ra vào hítthật sâu rồi thở ra một hơi, hơi thở phập phồng kịch liệt bình phục một chút.
"Ai vậy?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.