[Twilight X Harry Potter] Phù Thủy Và Ma Cà Rồng (Vu Sư Cùng Hấp Huyết Quỷ)

Chương 46: Đội chấp pháp




Harry vô cùng khẩn trương, hiện tại cậu không thể niệm chú, chỉ có thể sử dụng thần chú vô thanh, nhưng những phép thuật này uy lực không đủ để đối phó ma cà rồng.
Biều cảm của Edward rất nghiêm túc, âm trầm, cằm căng chặt, giống một pho tượng lạnh lẽo.
“Nghe này, Harry, bọn họ đã nghe được mùi của chúng ta. Bây giờ em hãy xóa sạch máu trên người đi, quan trọng nhất là, đừng bao giờ để bọn họ biết em là phù thủy.”
Giọng Edward nghe vô cùng lạnh lẽo, nhưng Harry biết Edward đang rất khẩn trương, bởi vì anh đang nắm chặt lấy cổ tay cậu, gần như muốn bẻ gẫy nó. Thêm vào đó là vẻ mặt của anh và giọng nói, thì có lẽ đã biết người đến là ai.
Nhưng mặc kệ là ai tới, không nghi ngờ gì về việc, Edward cho rằng bọn họ có tính uy hiếp, hơn nữa còn khó giải quyết.
Harry đối với thần chú trị liệu cũng không thuần thục nên chỉ có thể vội vàng thi triển một câu “Úm ba la chà rửa!”, phép thuật thường thức như vậy thì không cần niệm chú.
Trên mặt, trên tay nơi lộ ra bên dưới quần áo có một chút trầy da, nhưng vết thương cũng không sâu, vừa rồi đã không còn chảy máu, “Úm ba la chà rửa!” xong thì chỉ còn lại có một chút vết máu sẫm màu.
Còn vết thương trên đầu lưỡi, Harry hạ quyết tâm không há miệng.
Sau đó Edward buông tay cậu ra, đem cậu đẩy sang một bên.
Gần như 1 giây sau đó, giữa rừng cây dày đặc liền xuất hiện vài bóng người mơ hồ.
Bọn họ có bốn người, hình như đều khoác áo choàng màu đen, lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua rừng cây, tư thế quỷ dị nhưng rất tao nhã ung dung. Ánh nắng buổi chiều xuyên qua cành cây chiếu xuống, phiêu động trên vạt áo của họ, nhìn giống như 1 nhóm u linh.
Ngay lúc Harry vừa thấy họ, những người mặc đồ đen kia đã xuất hiện ở nơi cách 2 người khoảng 5 mét.
Đối mặt với Edward, bọn họ dừng lại, người ở giữa kia kéo mũ trùm xuống lộ ra 2 má sáng lấp lánh như kim cương.
Harry nheo mắt lại. Quả nhiên, bọn họ cũng là ma cà rồng.
Cậu cảm thấy vừa nhận ra người đến, thân thể Edward càng thêm cứng ngắc, hiển nhiên, anh biết hắn ta, hơn nữa còn rất e ngại người trước mắt này.
“Ngươi là... Ta nghĩ chúng ta đã gặp nhau, ngươi là thành viên nhà Cullen đúng không? Gia tộc có màu mắt vàng.” Nói chuyện chính là ma cà rồng xinh đẹp trẻ trung với mái tóc đen đang đứng ở giữa. Hắn nhìn qua thì còn nhỏ hơn tuổi hiện tại của Harry 1 chút, có khuôn mặt xinh đẹp như thiên sứ, giống như 1 thiếu niên quý tộc quý thời Trung Cổ bước ra từ trong tranh.
Khuôn mặt như thế rất dễ làm cho người ta có cảm tình, nhưng Harry biết đối phương cũng không phải là người lương thiện. Cậu nhanh chóng chú ý tới màu mắt của hắn ta cũng là màu đỏ, tuy rằng không phải màu máu tươi giống như tên ma cà rồng vừa rồi đã tấn công cậu, mà là màu đen bao lấy con ngươi màu đỏ, khiến hắn trông có vẻ càng thêm lý trí và lãnh khốc, cũng càng làm cho người ta cảm thấy lạnh cả người.
Đôi mắt hắn chuyển động, nhìn lướt qua những mảnh màu trắng rãi rác trên mặt đất, nghi hoặc mà cảnh giác đánh giá Harry và Edward.
Cùng lúc đó, ba người đứng ở phía sau hắn cũng đồng thời kéo mũ trùm xuống, quả nhiên đều là ánh sáng lấp lánh như kim cương trên khuôn mặt cùng với đôi mắt màu đỏ quỷ dị.
“Đúng vậy, không ngờ ngươi còn nhớ rõ ta, Alec.” Giọng nói của Edward lạnh lẽo không hề phập phồng từ miệng tràn ra, “Như vậy, lần này Đội Chấp Pháp là ngươi dẫn đầu ư? Các ngươi xuất hiện ở đây là vì ma cà rồng mới sinh này sao?”
Đội Chấp Pháp? Ma cà rồng cũng có Đội Chấp Pháp?
Harry trong đầu lập tức hiện lên từ “Thần sáng”, có lẽ ý nghĩa cũng không khác nhau nhiều, nhưng Edward vì sao lại e ngại bọn họ như thế. Hơn nữa quần áo bọn họ khô ráo như vậy, không thể nào là từ bờ biển tới đây, chắc chắn là từ vùng núi ở khu bảo tồn mà tới.
“Đương nhiên, chúng ta truy lùng hắn đến nơi này. Ở Spokane, đã giết chết hơn hai mươi con người, hơn nữa nhóm của hắn sau khi giết người cũng không xử lý hậu quả. Nên đã khiến cho cảnh sát của con người chú ý. Xem ra, hôm nay hắn lại giết hai người...” Ma cà rồng tóc đen được xưng là Alec nhìn chằm chằm Edward hờ hững nói, giống như tội của tên ma cà rồng đã bị xé thành mảnh nhỏ kia không phải vì giết hơn hai mươi con người, mà là không dọn dẹp hậu quả, do đó khiến cho con người chú ý.
“Đúng vậy.” Edward nhàn nhạt đáp lại.
Alec giống như bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, cười tươi: “A, ta nhớ ra rồi, ngươi tên là Edward, Edward Cullen —— con trai của Carlisle. Ngươi từng đến Italy, ta ở thành phố Volterra đã từng gặp ngươi.”
“Đúng vậy, vào mười mấy năm trước, ta cùng Carlisle từng đi thăm gia tộc Volturi.” Edward không chút biểu cảm trả lời, dường như cũng không vì đối phương mỉm cười mà thả lỏng cảnh giác.
Thì ra bọn họ là người của gia tộc Volturi, gia tộc nắm giữ quyền lực to lớn trong thế giới ma cà rồng cũng tương đương như hoàng tộc, hơn nữa gia tộc bọn họ có thể có quan hệ tới lịch sử của phù thủy. Nhưng điều khiến Harry để ý chính là, tuy rằng nghe nói Carlisle cùng thủ lĩnh của bọn họ từng ở chung một đoạn thời gian, nhưng giữa Edward và Alec lại nồng nặc mùi thuốc súng, biểu hiện quan hệ của bọn họ cũng không phải đơn giản như vậy.
“A, ta nghĩ ngươi nhất định từng gặp Aro, ngài nói rằng rất nhớ Carlisle, cho dù trước đó ông ta từng tới thăm ngài, còn mượn thư viện.”
“Không, ta tuy rằng từng tới đó, nhưng chưa từng gặp qua chủ nhân Aro của ngươi, Alec.”
“Thật đáng tiếc.” Alec khẽ lắc đầu, sau đó hắn chuyển hướng sang nhìn Harry đang ở bên cạnh Edward, dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn cậu, “Vậy còn, hắn là ai? Con người, thức ăn, hay là người chứng kiến? Ngươi nên biết quy cũ của chúng ta, khi đối xử với con người tình cờ biết thân phận của chúng ta.”
Lúc này, Harry đang ngoan ngoãn sắm vai 1 thiếu niên con người bình thường. Thoáng nhìn ánh mắt Alec, cậu lập tức bày ra bộ dáng vô cùng hoảng sợ dời tầm mắt đi. Trên đầu lưỡi truyền đến đau đớn kịch liệt khiến mặt của cậu hơi vặn vẹo, khiến cho hình tượng như đang chịu hoảng sợ cực độ càng thêm giống.
“Không phải! Chuyện đó và ngươi không liên quan, Alec. Chức trách của ngươi chính là tên mới sinh kia không phải sao?” Edward lập tức phản bác nói, “Thiếu niên con người này đồng hành của ta, hơn nữa cậu ấy sẽ không tiết lộ bí mật của chúng ta.”
“... Đương nhiên, ngươi biết là tốt rồi, mặc kệ —— các ngươi là quan hệ như thế nào. Có lẽ, 1 thời gian nữa ta sẽ có thể gặp mặt thành viên mới của gia tộc các ngươi.” Alec quay đầu nhìn chằm chằm Harry trong chốc lát, đầy ám chỉ nói.
Sau đó hắn dời tầm mắt, giống như thiếu niên con người này rất bình thường không có gì đáng để hắn chú ý, cho dù cậu và gia đình Cullen có quan hệ.
Edward giống như hơi nhẹ nhàng thở ra, thối lui đến bên cạnh Harry, nhưng vẫn như trước không mất đi cảnh giác.
Được rồi, có vẻ nguy cơ tạm thời được giải trừ, Harry yên lặng nghĩ.
“Đã vậy, còn chờ gì nữa?” Alec ánh mắt dừng ở ba đội viên của mình, “Xử lý 2 thi thể con người trên bờ biển kia và cả tên mới sinh này đi.” Hắn nói chuyện như đang xử lý vài thứ vặt vãnh, rất lãnh đạm tùy ý.
2 tên ma cà rồng nhanh chóng tới bờ biển, đem hai thi thể nửa người trần trụi ném rất xa ra biển. Mùa này gió sẽ làm cho thi thể bọn họ hướng ra xa bờ, có thể mọi người cả đời cũng sẽ không phát hiện thi thể của bọn họ nữa.
Harry có chút không đành lòng dời ánh mắt. Bọn họ đã chết rồi, mà cậu vẫn cứu không được bọn họ.
Thắt lưng bị siết chặt, là cánh tay cứng rắn lạnh lẽo của Edward.
Hình như không muốn bị Alec thấy, anh chỉ nhẹ nhàng ôm một chút, liền dời cánh tay.
Ít nhất mình vẫn còn may là hàng dự trữ của tên kia. Không cẩn thận chạm phải miệng vết thương ở đầu lưỡi, Harry hít sâu một hơi.
Edward có chút lo lắng nhìn cậu, Harry buồn bực hướng sang phía anh quệt quệt khóe môi.
Alec mang theo thành viên còn lại của Đội Chấp Pháp từ trên người lấy ra một thứ không biết là cái gì rồi ném xuống đất.
Vẫn chưa kịp nhìn kĩ, Harry lại cảm thấy Edward lôi kéo cậu nhanh chóng lui về sau mấy bước.
Tiếp theo, 1 luồn nhiệt ập vào mặt, ngọn lửa màu đỏ hiện ra trong không khí, cao hơn nửa người, thiêu huỷ những mảnh nhỏ màu trắng đã tụ tập thành một cụm trên mặt đất.
Trong không khí lập tức xuất hiện làn khói màu đen, mang mùi khó ngửi.
Trong nháy mắt, Harry giống như thấy được tên ma cà rồng mới sinh kia đang rít gào giãy dụa trong ngọn lửa, rồi hóa thành tro tàn.
Thì ra phải dùng lửa mới có thể tiêu diệt bọn họ sao? Dù ngọn lửa của cậu cũng có thể làm được hiệu quả như vậy, nhưng điều kiện tiên quyết là ma cà rồng phải mất đi năng lực hành động, nếu không bọn họ lập tức có thể nhào tới từ trong ngọn lửa.
Đám khói khó ngửi này khiến Harry cảm thấy ghê tởm, nhất là khi cậu nghĩ tới đám khói kia là do thiêu hủy cái gì mà có. Dạ dày cậu co rúm hai cái, đưa tay nắm lấy cánh tay Edward.
==========================================================
vô cùng cáo lỗi nhưng có lẽ từ bây giờ ta chỉ up 1 tuần 1 chương mà thôi, các nàng thông cảm cho ta, ta không có time, đành chịu, khi nào ta rãnh hơn thì sẽ có gắng quay lại 1 tuần 2 chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.