Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 887: Sứ giả (1)




“Nhưng bảo hắn cẩn thận một chút, đừng lần đầu tiên đi vào đã chết ở bên trong.” Thời Không đảo chủ theo sát sau nói.
Bên cạnh, Huyết Nhận thần đế cười nói: “Nhớ rõ ngươi từng nói, ngươi lúc trước cũng từng đạt được phù bài Sơ thủy chi địa, đáng tiếc, phân thân khi Khai Ích cảnh của ngươi đã chết ở bên trong, phù bài biến mất, không có cơ hội đi vào nữa.”
“Hừ hừ, ta tốt xấu từng có được, ngươi chưa từng đạt được.” Thời Không đảo chủ xoay người bước đi, ‘Vù’ nhanh chóng bay đi, ở hư không xa xa biến mất không thấy.
Huyết Nhận thần đế nhìn theo hắn rời đi, lại thấp giọng nói: “Ta chưa từng đi, nhưng ta mạnh hơn ngươi nhiều.”
Sau khi đi gặp sư tôn, thâm uyên thuỷ tổ, Thời Không đảo chủ, Đông Bá Tuyết Ưng trở lại Hắc Vụ hải vẫn tiếp tục bế quan tu hành. Hắn biết rõ, cố gắng siêu thoát trước đi.
Chờ sau khi ngộ ra ‘Thiên địa quy tắc’ hoàn chỉnh, đến lúc đó cũng không vội tăng lên nội thế giới, không vội tăng lên bản tôn thần tâm, cũng không vội đem mình từ trong dòng sông thời gian thoát ly, vẫn lấy thân thể giới thần tứ trọng thiên đi ‘Sơ thủy chi địa’, chỉ cần lúc ở Sơ thủy chi địa không sử dụng bất cứ thủ đoạn chiến đấu ‘thiên địa quy tắc hoàn chỉnh’ nào, như vậy thiên địa quy tắc hiểu được trong trí nhớ đầu não, mình không nói, lại không thi triển, ai sẽ biết?
Đây là cách làm phi thường bình thường.
Thời gian trôi qua từng ngày một.
“Chủ nhân.” Một thanh âm quanh quẩn ở trong cung điện dưới lòng đất.
Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi thiền trong cung điện mở mắt ra, trong đôi mắt mơ hồ có vô số thần văn lưu chuyển, lập tức che dấu quy về hư vô, mở miệng nói: “Chuyện gì?”
“Có một khách nhân muốn gặp chủ nhân, khách nhân này có chút ương ngạnh.” Thanh âm trận linh tiếp tục nói.
“Ương ngạnh? Lai lịch thế nào?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Là một vị sứ giả dưới trướng Thủy Ma vương.” Trận linh tiếp tục nói, “Nói là phụng mệnh đến, bảo chủ nhân mau đi gặp.”
Đông Bá Tuyết Ưng nghe nhíu mày.
Thủy Ma vương?
Hạng mười ba vũ trụ thần ma bảng!
Phải biết rằng tính cả Bàng Y thần bí cùng với tám vị chúa tể, đã chiếm chín vị trí trong vũ trụ thần ma bảng. Lại tính cả ‘Thanh Quân’ ‘Tịch Diệt đại đế’ không phải chúa tể lại so sánh chúa tể, đã cả thảy mười một vị.
Thủy Ma vương có thể xếp thứ mười ba cũng có thể thấy được thực lực! Xếp hạng của hắn so với bọn Trúc Sơn phủ chủ, Hỏa Thành tôn giả, Bạch quân vương còn cao hơn.
“Thủy Ma vương này, cũng không dễ trêu chọc.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ.
Thủy Ma vương.
Đồng thời nắm giữ hai loại đạo, hơn nữa đều đạt đến mức tận cùng, hai loại đạo kết hợp, khiến cho Thủy Ma vương chiến lực ngập trời, cực kỳ bạo lực hung tàn. Thậm chí ngay cả các chúa tể cao cao tại thượng cũng không thể đánh chết hắn.
Thật ra mấy tôn giả xếp hạng cao nhất. Đều có nắm chắc đối mặt chúa tể tự bảo vệ mình.
Như Thanh Quân, Tịch Diệt đại đế thì không cần nhiều lời, sau đó Vu Khúc đế quân, Thủy Ma vương, Bạch quân vương, ba người bọn họ đều là dám gọi nhịp với chúa tể. Trong đó Vu Khúc đế quân tính tình ôn hòa nhất, Bạch quân vương thì giảo hoạt âm hiểm nhưng cũng ít nhất ở mặt ngoài coi như khách khí. Nhưng Thủy Ma vương lại tính tình quái đản, tuy là cao thủ cường đại trong thần giới, lại có ‘Ma vương’ xưng hô như vậy, có thể thấy được tính tình hắn.
Hắn thực lực cường đại, nắm giữ hai đạo rất quỷ dị, chúa tể bình thường cũng khó mà đối phó hắn, khiến hắn càng thêm kiêu ngạo.
Bởi vì càng thêm càn rỡ, lại chọc giận Nguyên Sơ chủ nhân cổ xưa, Nguyên Sơ chủ nhân dưới cơn giận dữ tuy không thể trực tiếp diệt sát, lại nhốt Thủy Ma vương cả thảy ba ngàn ức năm! Khiến Thủy Ma vương vĩnh viễn chỉ có thể sinh sống ở trong lao ngục nhỏ bé bằng ‘giọt nước’! Đợi ba ngàn ức năm sau, Nguyên Sơ chủ nhân tương đối nhân hậu mới tha cho Thủy Ma vương: “Tu hành cho tốt, sớm ngày thành chúa tể, nếu điên cuồng hung lệ như thế nữa, sẽ đem ngươi nhốt tới vũ trụ đại phá diệt, để ngươi theo vũ trụ phá diệt cùng nhau tiêu vong!”
Qua một kiếp này, Thủy Ma vương thật ra đã thu mình hơn rất nhiều, ít nhất ở trước mặt chúa tể sẽ bảo trì tôn trọng cơ bản.
“Hắn phái sứ giả tới?” Đông Bá Tuyết Ưng tuy buồn bực nghi hoặc, nhưng vẫn rời khỏi cung điện trong lòng đất.
...
Trong đại điện đón khách.
Đông Bá Tuyết Ưng ngồi cao trên đại điện, thân vệ dưới trướng cũng đem vị sứ giả kia dẫn vào trong đại điện này.
“Sứ giả. Mời.” Thân vệ vẫn dẫn đường đến ngoài đại điện, “Đế quân ngay trong đại điện.”
Sứ giả này lập tức tiến vào trong đại điện.
Trong đại điện, trừ Đông Bá Tuyết Ưng ngồi ở bên trên, thì là mấy thị nữ.
“Ngồi trước.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Sứ giả hơi hành lễ, liền đến bên cạnh thản nhiên ngồi xuống, các thị nữ tự nhiên đưa lên hoa quả món ngon rượu ngon. Sứ giả này là bộ dáng một thú nhân, hai tai dựng thẳng lên, có khuôn mặt mèo, lưng thẳng tắp ngồi ở nơi đó, phát ra khí tức là giới thần tam trọng thiên.
“Đế quân, ta phụng lệnh Thủy Ma vương vĩ đại đến.” Sứ giả nói.
Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Thủy Ma vương nay cũng rất ít đi ra ngoài. Đang bế quan tu hành?”
“Thủy Ma vương vĩ đại một lòng ở tu hành. Tự nhiên muốn đột phá trở thành chúa tể.” Sứ giả tự tin nói, “Lần này ta phụng mệnh đến, là vì Thủy Ma vương vĩ đại trong tu hành cần một số bảo vật tiến hành một số thí nghiệm.”
“Bảo vật?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng khẽ động.
“Thủy Ma vương cần một viên Thái Dương Tinh Hạch Thạch, nghe nói Đông Bá đế quân ngươi chỗ này có một viên.” Sứ giả nói, “Cho nên xin ngươi hỗ trợ chút.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.
Thái Dương Tinh Hạch Thạch?
Thái Dương Tinh Hạch Thạch này quả thực trân quý vô song, làm chất liệu trong ‘Thái Dương Tinh Hạch’ trung tâm nhất của Thái Dương Tinh, trừ dùng để tiến vào trong Thái Dương Tinh tiến hành tu hành, nó cũng là tài liệu quý giá cực kỳ hiếm thấy! Dùng để luyện khí, nghiên cứu hỏa diễm… đều có tác dụng rất lớn. Ngay cả Mẫu Tổ giáo cũng phi thường khát vọng Thái Dương Tinh Hạch Thạch, tự có phương pháp từ xa cảm ứng Thái Dương Tinh Hạch Thạch, cho nên mới khiến Trúc thánh giả hành động.
Mà Thái Dương Tinh Hạch Thạch, bình thường có được cũng sẽ không công khai.
Dám công khai, bình thường đều là tồn tại cấp tôn giả.
Đông Bá Tuyết Ưng ở trong đó xem như một người yếu kém đội sổ nhất, nhưng bối cảnh chỗ dựa của hắn khá cứng.
“Thái Dương Tinh Hạch Thạch cực trân quý, bản thân ta cũng có chỗ trọng dụng.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng uyển chuyển từ chối.
Sứ giả nhíu mày: “Thủy Ma vương vĩ đại nay cần Thái Dương Tinh Hạch Thạch, chẳng lẽ đế quân ngay cả cái mặt mũi này cũng không cho?”
Đông Bá Tuyết Ưng cũng không nghi ngờ.
Dù sao hai con đường của Thủy Ma vương đều là phương diện ‘Thủy’, nước lửa là hai loại lực lượng đặc tính tương tự lại đối lập, Thủy Ma vương cần nghiên cứu ‘Thái Dương Tinh Hạch Thạch’ đối lập để xúc tiến hai con đường của hắn tăng lên, điều này cũng phi thường bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.