Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 760: Đa Túc Thú (1)




Cửu Ngọc đế quân thở dài nói: “Kẻ địch thủ đoạn quá nhanh, kẻ kia dùng đao, nháy mắt đã tới trước mặt Phủ Quỳnh, đánh nát thân thể Phủ Quỳnh. Ánh sáng đỏ quỷ dị của nữ tử xinh đẹp kia làm thân thể Phủ Quỳnh hoàn toàn hủy diệt. Một cái đối mặt, Phủ Quỳnh đã chết. Ta muốn cứu hắn cũng không kịp. Nhưng... Hắn chết thì chết, dù sao lúc trước không chết, chỉ sợ cũng rất khó sống sót.”
“Làm sao vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu sửng sốt.
“Cửu Ngọc đế quân, vì sao không có lòng tin như vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng buồn bực.
Trải qua một trận chiến vừa rồi, Đông Bá Tuyết Ưng rất khâm phục đối với Cửu Ngọc đế quân, năng lực bảo mệnh như vậy hẳn là cấp bậc đại năng giả, ở khu vực bình thường, Cửu Ngọc đế quân hẳn là có thể chống đỡ được.
“Nữ tử xinh đẹp kia trừ thi triển ánh sáng đỏ quỷ dị, còn phi thường sở trường vu độc.” Cửu Ngọc đế quân bất đắc dĩ nói, “Ta đã trúng vu độc, sắp không chống đỡ được rồi.”
“Cái gì.” Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu cả kinh.
“Thật sự, vu độc đã thẩm thấu ở mỗi một chỗ của thân thể ta, lực lượng của ta không ngừng bị tiêu hao, rất nhanh thôi thân thể sẽ sụp đổ.” Cửu Ngọc đế quân bất đắc dĩ nói, “Vu độc quá đáng sợ, ‘Hắc thủy chân thân’ không trọn vẹn này của ta cũng không chống đỡ được.”
Cửu Ngọc đế quân vung tay lên.
Bên cạnh xuất hiện chút thước đo màu đen, bảo vật trữ vật… một số vật phẩm.
“Những cái này là chút bảo vật ta và Phủ Quỳnh mang theo bên người.” Cửu Ngọc đế quân ngồi ở trong hành lang, nhắc nhở, “Đông Bá điện hạ, hai người các ngươi nếu thật sự vận khí tốt có thể sống sót ra ngoài, thì giúp ta và Phủ Quỳnh đem những bảo vật này mang cho chúng ta. Ít nhất một lần này tổn thất có thể nhỏ chút.”
“Nhất định.” Đông Bá Tuyết Ưng vội gật đầu, lập tức bất đắc dĩ nói, “Lần này tiến vào trong di tích Hồ Tâm đảo, ta mới cảm giác được vẫn quá yếu, lần này hy vọng còn sống đi ra ngoài chỉ sợ không lớn. Cửu Ngọc huynh, ta không thể mang ra ngoài, ngươi cũng đừng trách ta.”
“Ha ha ha, cố hết sức mà thôi.” Trên gương mặt Cửu Ngọc đế quân bỗng nổi lên một tầng màu xanh lục.
Cửu Ngọc đế quân nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Lần này chúng ta cũng coi như đồng sinh cộng tử, Đông Bá điện hạ, chúng ta coi như là bạn chứ.”
“Tính, đương nhiên tính. Có thể có bạn như Cửu Ngọc huynh, cũng là vận khí của ta.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói.
“Ha ha ha, có thể khiến Đông Bá điện hạ làm bằng hữu, lần này chết cũng đáng.” Cửu Ngọc đế quân cười lên ha ha.
Ở trong tiếng cười, thân thể Cửu Ngọc đế quân ‘Soạt!’ hoàn toàn tan rã, tiêu tán hóa thành hư vô.
Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu nhìn mà trong lòng đều có chút khó chịu.
Phủ Quỳnh huynh đã chết, Cửu Ngọc đế quân nay cũng đã chết, chỉ còn lại có hai người bọn họ. Con đường này còn có thể đi bao xa?
Trong thông đạo huyệt động lạnh như băng, Dư Tĩnh Thu lại nhịn không được nói: “Tuyết Ưng, chúng ta lần này tiến vào di tích Hồ Tâm đảo có phải quá mù quáng hay không? Bản thân thực lực đã yếu, còn lựa chọn huyệt động tương đối hẻo lánh chưa từng có người tu hành tiến vào, ngay cảCửu Ngọc đế quân bọn họ cùng nhau vào với chúng ta cũng đã chết, nếu không phải có Cửu Ngọc đế quân bảo hộ, chúng ta căn bản không đi được tới đây.”
“Được rồi, cũng đã tới đây, nghĩ nhiều nữa cũng vô dụng.” Đông Bá Tuyết Ưng vung tay thu hồi một ít binh khí các vậtCửu Ngọc đế quân lưu lại bên cạnh, nói, “Nàng và ta lúc trước cũng sớm có chuẩn bị tâm lý, ngay cả Cửu Ngọc huynh, Phủ Quỳnh huynh hai vị bọn họ cũng đã làm tốt chuẩn bị mất mạng.”
“Ừm.” Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng gật đầu, “Nơi này cách chỗ cha ta giấu chân thần khí đã không tính là quá xa, hy vọng chúng ta có thể còn sống đến nơi đó.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Ở trước khi tới, thân là giới thần tam trọng thiên, lại có 《 Thái Hạo 》 tuyệt học trong người đạt tới cảnh giới tam chuyển, thực lực ở trong giới thần tứ trọng thiên cũng coi như cao thủ. Thực lực như vậy ở trong thần giới mênh mông cũng coi như bá chủ một phương! Khi đó Đông Bá Tuyết Ưng còn có chút tự đắc thỏa mãn, nhưng lần này lựa chọn tiến vào là di tích cực độ nguy hiểm ở toàn bộ thần giới cũng là số một số hai.
Thực lực đại năng giả mới có thể tương đối an toàn xông pha ở khu vực bình thường.
Tới nơi này, đầu tiên là nhìn thấy thi thể Thiên Vân đế quân đã chết, lại ở trên đường tiến lên trong thông đạo huyệt động gặp phải nhiều lần tập kích, thậm chí cũng chủ yếu là Cửu Ngọc đế quân chống đỡ một đội ngũ này! Những cái này đều khiến Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác thực lực bản thân khiếm khuyết, hiển nhiên trong một đám tồn tại thật sự đỉnh cao nhất của toàn bộ thần giới, hắn vẫn là loại đội sổ.
Nhưng có thể ‘đội sổ’ đã đủ tự hào! Dù sao ‘đội sổ’ cũng là phải có thực lực, chỉ cần xuyên qua quả cầu nước khổng lồ bạc trắng kia đã rất không dễ dàng.
“Cách mục tiêu đã không xa nữa, tiếp tục xuất phát đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Lúc này hai người lại lần nữa hóa thành luồng sáng phi hành tốc độ cao trong thông đạo huyệt động này.
...
Ở trong không gian lòng núi nhỏ hẹp cách bọn họ gần ngàn vạn dặm, đang có hai quái vật giáp đen chiếm cứ ở đây, một con là giao long giáp đen, một con khác là Đa Túc Thú (thú nhiều chân) giáp đen.
“Lần này trong đội ngũ nhỏ yếu cũng chỉ có kẻ bí thuật bảo mệnh rất mạnh kia có chút khó chơi, ba kẻ khác đều rất bình thường.” Đa Túc Thú giáp đen trầm thấp nói, thanh âm quanh quẩn ở không gian nhỏ hẹp này, “Hiện tại hai kẻ khác đều đã chết, còn lại hai kẻ yếu ớt cuối cùng. Đại huynh, làm sao bây giờ? Là ngươi ra tay hay là ta ra tay? Đại huynh ngươi ra tay chỉ sợ có thể dễ dàng tiêu diệt bọn hắn.”
“Chúng ta khu vực đó có rất ít người ngoài tiến vào, bọn họ đội ngũ này tiến vào, chúng ta mới có thể thức tỉnh.” Con ngươi màu vàng của giao long giáp đen nhìn xa xa, tựa như xuyên thấu qua trở ngại, thấy được vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng đang phi hành chạy trốn, “Bọn họ vận khí không tốt, dám chạy loạn qua Huyết Hỏa Chi Môn, Huyết Hỏa Chi Môn nhắm chừng đã dọa bọn họ. Cũng không biết về sau có thể còn có đội ngũ từ chỗ chúng ta tiến vào hay không.”
“Huyết Hỏa Chi Môn, bọn hắn hẳn là có thể nhìn ra bất thường. Nói không chừng tương lai thực lực mạnh, còn có thể cố ý đến tra xét Huyết Hỏa Chi Môn.” Đa Túc Thú giáp đen nói.
“Ngươi nói cũng có đạo lý.” Trong đôi mắt giao long giáp đen cũng có một tia ý cười, “Hai người bọn họ thực lực hiện tại yếu ớt, ngươi đi đi! Đem bọn họ chậm rãi lần lượt giải quyết, thực lực của ngươi ít nhất sẽ không làm bọn họ cảm giác sợ hãi.”
“Vâng, đại huynh.” Đa Túc Thú giáp đen lập tức nháy mắt chạy ra, hơn mười cái chân đạp hư không, trực tiếp va chạm ở trên vách núi bên cạnh, thẩm thấu vào.
Giao long giáp đen thì nhìn tất cả cái này.
Ở trong mắt nó, vợ chồng hai người Đông Bá Tuyết Ưng quá yếu. Nếu nó ra tay, sẽ dọa hỏng bọn Đông Bá Tuyết Ưng.
“Chút thực lực ấy đã tới Hồ Tâm đảo.” Giao long giáp đen nhẹ nhàng lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.