Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 702: Bồi lễ




“Ngươi giúp ta đi mua kim sát tinh và tro tàn ma cốt”. Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Kim sát tinh tạm thời cần ba mươi tám viên, ta lúc trước đưa cho ngươi một ức thần tinh hẳn là đủ dùng. Về phần tro tàn ma cốt ngươi đi tìm trước, nếu có tin tức, ta tự mình đi đàm phán.”
“Vâng.” Hề Vi mỉm cười nói. Lúc nàng theo Hồng Trần thánh chủ đã nán lại trong Hồng Thạch sơn thời gian dài, thật sự là nghẹn quá rồi, lúc trước ở Hồng Thạch sơn, bản tôn cũng đã cho nàng một ức thần tinh.
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Kim sát tinh và tro tàn ma cốt là kỳ trân mình tu hành 《 Thái Hạo 》 cần, sư tôn chỉ ban cho bảo vật hai thiên đầu tu hành cần, thiên thứ ba đến thiên thứ sáu đều cần mình chuẩn bị, mà tu hành thiên thứ ba thì cần ba mươi tám viên kim sát tinh cùng tám cân tro tàn ma cốt.
Kim sát tinh, tuy cũng coi như trân quý, lại xa không thể so sánh với tro tàn ma cốt.
Tro tàn ma cốt, một cân, giá trị đã hơn năm ngàn vạn thần tinh! Đương nhiên làm chủ nhân Hồng Thạch sơn cũng mua được nổi. Nhưng chủ yếu là quá hiếm thấy.
“Ra tay đã là một ức thần tinh, ra tay vậy, chậc chậc chậc.” Thanh niên áo bào dày Qua Bạch cười tủm tỉm nói, “Ta sống nhiều năm như vậy, còn chưa từng thấy một ức thần tinh đâu!”
Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Qua Bạch sư huynh, nếu không ta cho ngươi một ức thần tinh, ngươi đi phụ trách mua?”
“Không không không, ta còn cần nghiên cứu pháp trận!” Qua Bạch vội lắc đầu.
“Không muốn làm còn lải nhải.” Hạ Phi Vân bĩu môi nói.
“Ngươi đồng ý đi mua đồ?” Qua Bạch chế nhạo.
Hạ Phi Vân hừ lạnh.
Hai vị sư huynh giao tình cực sâu, phá lẫn nhau cũng rất bình thường, Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế hỏi: “Qua Bạch sư huynh, Phi Vân sư huynh, ta chiêu mộ thân vệ môn khách, chỉ sợ ngư long hỗn tạp, những Thần cấp đỉnh phong kia thì thôi, không lật ra được sóng gió gì. Các giới thần tới đầu nhập, còn cần hai vị sư huynh hỗ trợ theo dõi chút, điều tra đôi chút.”
“Giao cho chúng ta.” Qua Bạch cười nói.
Giới thần tới đầu nhập có thể có bao nhiêu, loại sự tình này rất nhẹ nhàng.
“Hai vị sư huynh nguyện đảm đương thân vệ thống lĩnh hay không?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Nhị sư huynh muốn tĩnh tâm tìm hiểu pháp trận, ta không thích trói buộc.” Thiếu niên áo choàng màu đỏ tươi Hạ Phi Vân nói, “Hai chúng ta đảm đương môn khách nhàn tản đi.”
Qua Bạch cũng ở một bên gật đầu.
“Cũng được.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng không miễn cưỡng.
...
Phủ đệ Giám sát sứ rất lớn, các binh sĩ kia mỗi người đều cần trang bị một động phủ, như động phủ của các giới thần thì càng thêm lớn.
“Soạt ~~~ “
Trong phủ đệ, một hồ nước rộng lớn.
Đông Bá Tuyết Ưng đang đứng ở cạnh lan can, quan sát hồ nước rộng lớn phía dưới, trong hồ nước mơ hồ có một số dị thú đang bơi.
“Phụ thân, phụ thân, bên ngoài rất náo nhiệt, người không đi xem một chút?” Xa xa một bóng người bay tới, nháy mắt lướt qua một đường cong phát sáng, đáp xuống bên cạnh lan can, chính là Đông Bá Ngọc đẹp trai toàn thân áo lam. Đông Bá Ngọc kế thừa ưu điểm của Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu, trên dung mạo so với Đông Bá Tuyết Ưng còn thắng một bậc.
“Rất náo nhiệt?” Đông Bá Tuyết Ưng cười hỏi.
“Đều là đến đầu nhập, muốn thành thân vệ quân.” Đông Bá Ngọc mắt rất sáng, than thở, “Thân vệ quân chính là quân đoàn cấp hai, binh sĩ tầng dưới chót giai vị cũng là cấp mười, đãi ngộ đều đã bằng với thống lĩnh của quân đoàn cấp ba bình thường.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Luận giai vị, thống lĩnh cao nhất của quân đoàn cấp ba, tướng quân của một quân đoàn bình thường cũng chỉ là cấp mười cấp chín. Nhưng tướng quân có nhiều thực quyền hơn.
Một binh sĩ tầng dưới chót của quân đoàn bậc ba, giai vị đã là cấp mười.
Bởi vậy có thể thấy được giai vị chênh lệch to lớn!
Chủ yếu thực lực chênh lệch cũng rất lớn!
Một quân đoàn bậc ba đội ngũ ngàn người có thể đối phó giới thần nhất trọng thiên, mà một đội ngũ ngàn người của quân đoàn bậc hai, lại có thể đối phó giới thần tam trọng thiên! Thực lực chênh lệch tự nhiên quyết định địa vị.
“Có giới thần tới sao?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Đã có mười mấy giới thần nhất trọng thiên, cũng có một giới thần nhị trọng thiên đến đầu nhập.” Đông Bá Ngọc nói.
Đông Bá Tuyết Ưng có chút kinh ngạc, thật nhanh, hôm nay là ngày đầu tiên chiêu mộ, tin tức còn chưa thể hoàn toàn truyền bá ra, thế mà đã có giới thần nhị trọng thiên đến đầu phục. Hiệu quả so với đoán trước còn tốt hơn!
Vù.
Xa xa có một bóng người bay tới, là một giới thần áo bào tro, cung kính hành lễ: “Bẩm điện hạ, Mạc quân chủ, Dĩnh giới thần tới chơi.” Người áo bào tro này chính là nhân mã môn hạ Giám sát sứ vốn có, phải biết thân vệ quân là thuộc loại tư quân, Đông Bá Tuyết Ưng mặc kệ đảm nhiệm chức vị cỡ nào, thân vệ quân đều đi theo. Mà quân đoàn giám sát ban đầu của phủ đệ Giám sát sứ lại thường trú ở đây.
Giám sát quân, quy mô khá nhỏ, chỉ ngàn người. Nhưng cũng là quân đoàn bậc hai! Phụ trách giám sát là đủ rồi.
“Dĩnh giới thần? Dĩnh giới thần nào?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Là huynh trưởng của Độc Dĩnh giới thần, cận thân thị vệ của bệ hạ, Dĩnh Cổ Lương giới thần.” Giới thần áo bào tro nói.
Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười: “Bảo bọn họ đi thiên điện chờ, ta lập tức đến.”
“Vâng.” Người áo bào tro lập tức cung kính rời đi.
“Phụ thân, huynh trưởng của Độc Dĩnh giới thần kia đến? Bọn họ là tới nhận lỗi?” Mắt Đông Bá Ngọc tỏa sáng, “Cũng không thể cứ như vậy tha cho bọn họ, bọn họ lúc trước cũng không cho phụ thân đường lui, bọn họ hiện tại biết nhận lỗi, muộn rồi!”
Đông Bá Tuyết Ưng liền phất tay: “Đừng xen vào, đi làm việc của con, hiện tại ngay cả Thần cấp đỉnh phong cũng chưa luyện thành, ta nếu là con, đã sớm bế quan tu hành.”
Đông Bá Ngọc lại cười hắc hắc: “Phụ thân, người cho rằng ai cũng có thể như phụ thân, năm ngàn năm thành giới thần nhị trọng thiên? Trong vạn năm thành giới thần nhất trọng thiên, đã có thể trở thành thân truyền của đại năng giả rồi, con cảm giác con không sai biệt lắm có thể Thần cấp đỉnh phong, con hiện tại cố gắng, cố gắng trong trăm vạn năm thành giới thần!”
“Đi đi, con đi cố gắng đi.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.
Con của mình.
Con trai thì lại vô ưu vô lự, rất tiêu sái. Lòng tiến thủ của con gái ngược lại mạnh hơn chút.
Nhưng đối với điều này, Đông Bá Tuyết Ưng cũng không bắt buộc, tất cả thuận theo tự nhiên đi.
...
Trong thiên điện đón khách.
Đông Bá Tuyết Ưng đi vào trong điện, hai người trong điện đang ngồi ở sau bàn dài đều đứng dậy, chính là Mạc quân chủ và Dĩnh giới thần áo bào bạc. Vị Dĩnh giới thần này trên mặt có hoa văn kỳ dị, mỉm cười, thoạt nhìn là người rất dễ nói chuyện, hoàn toàn là hai loại cảm giác khác với muội muội hắn ‘Độc Dĩnh giới thần’. Độc Dĩnh giới thần sự dữ tợn nặng hơn nhiều.
“Ra mắt điện hạ.” Dĩnh Cổ Lương giới thần vội hành lễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.