Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 688: Tù nhân (Hạ)




“Ầm ầm ầm ~~~” sâu trong lòng đất đại lục khổng lồ này, mãnh liệt lửa đỏ **** thần lực mênh mông cuồn cuộn, Giới Thần lực càng thêm tinh thuần, ẩn chứa thế giới hỗn động ảo diệu.
Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng cũng đang nhanh chóng biến hóa.
Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân đầu tiên là thoải mái tăng lên tới tầng thứ tư, Đại Hỗn Động Chân Lực cũng thoải mái tăng lên tới tầng thứ ba.
Theo lý thuyết 《 Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân 》 tầng thứ năm, 《 Đại Hỗn Động Chân Lực 》 tầng thứ tư, lấy cảnh giới Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay chỉ cần hơi cân nhắc, tốn chút thời gian cũng có thể tu luyện thành.
“Trước xuất quan một lần.” Đông Bá Tuyết Ưng lại không muốn bế quan nữa, bởi vì hắn đánh giá huyết luyện thần binh của mình sư tôn hẳn là đã luyện thành, hơn nữa hắn tính đi xem trước tù nhân đó thực lực như thế nào, cũng dễ làm chuẩn bị! Dù sao bí thuật của hắn, trừ bí thuật cấp Giới Thần ở Hồng Thạch sơn học, ở Tỏa Giới tháp cũng có hai bí thuật, lần lượt tìm hiểu tu hành hao phí thời gian cũng rất dài, biết trước thực lực tù nhân, căn cứ thực lực tù nhân để nhằm vào đi cân nhắc phương pháp ứng đối.
...
Rắc rắc rắc.
Cửa tĩnh thất mở ra, Đông Bá Tuyết Ưng đi ra ngoài, rất nhanh nhìn thấy một thị nữ bên ngoài.
“Điện hạ.” Thị nữ vội cung kính nói, đồng thời liền truyền âm cho Dư Tĩnh Thu, “Phu nhân phu nhân, điện hạ bế quan đi ra rồi.”
Ngoài cửa, một bóng người áo bào lam nhạt bỗng dưng xuất hiện, chính là Dư Tĩnh Thu.
Dư Tĩnh Thu cười nói: “Lần này bế quan thời gian rất ngắn, đúng rồi, đây là bệ hạ bảo người ta đưa tới huyết luyện thần binh của chàng, chàng mau cầm lấy đi, thần thương này uy lực quá quá lớn.” Nói xong một thanh trường thương màu đỏ rực lơ lửng xuất hiện, trường thương mơ hồ có nhiệt độ cao khủng bố, không gian chung quanh cũng có chút vặn vẹo, Dư Tĩnh Thu cũng không dám lấy tay đi chạm, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại cảm thấy yêu thích phát ra từ trong lòng, thậm chí bản tôn thần tâm cũng có cảm giác cộng hưởng.
“Đến.” Đông Bá Tuyết Ưng vẫy tay một cái, vù, trường thương màu đỏ rực nháy mắt bay tới.
“Cừ lắm.” Đông Âu Tuyết Ưng cầm lấy trường thương mắt, không khỏi sáng lên, “Không ngờ sư tôn vừa luyện thành, đã là Giới Thần giai thượng phẩm.”
Huyết luyện thần binh của các Giới Thần, bình thường vừa luyện thành, đều chỉ là Giới Thần giai hạ phẩm, sau đó cần tự mình chậm rãi dựng dưỡng đào tạo.
Huyết Nhận thần đế ra tay hiển nhiên bất phàm, một cây huyết luyện thần binh ‘Giới Thần giai thượng phẩm’, so với cực phẩm Giới Thần khí còn trân quý hơn! Bởi vì huyết luyện thần binh khi thi triển uy lực vốn đã lớn hơn.
“Về sau ngươi theo ta chinh chiến thần giới đi.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, tâm ý khẽ động, trường thương màu đỏ rực trong tay đã biến mất vào hư không, đã tiến vào trong nội thế giới. Đang ở sâu trong lòng đất lục địa rộng lớn của nội thế giới, ở dưới vô số lửa đỏ **** thần lực vờn quanh, một cây trường thương này lơ lửng, không ngừng được lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng dựng dưỡng thẩm thấu.
******
Cùng ngày.
Đông Bá Tuyết Ưng một mình rời khỏi Ân Thạch biệt viện, đi vào trong dãy núi liên miên.
“Ở đó.” Cầm phù bài, thúc giục cảm ứng, Đông Bá Tuyết Ưng lập tức cảm ứng được phương hướng.
Vù!
Hóa thành một luồng sáng nhanh chóng về phía mục tiêu chạy đi.
Đi qua ở trong dãy núi liên miên, tốc độ của hắn cũng cực nhanh, thỉnh thoảng xuyên qua không gian, không ngừng tới gần mục tiêu, rốt cuộc ‘Ông’ ~~~ phía trước dập dờn gợn sóng pháp trận.
Đông Bá Tuyết Ưng chưa tiếp tục tiến lên, mà là đứng ở tại chỗ.
Soạt!
Bên cạnh lại xuất hiện một gã Đông Bá Tuyết Ưng áo bào tinh lam, phải biết lấy trình độ của Đông Bá Tuyết Ưng ở trên Thế Giới Thần Tâm, hắn có thể một hơi phân hoá ra tám thân thể thế giới, nay tù nhân đó thực lực chưa biết, một lần này lại chỉ là tới thăm dò chi tiết đối phương, Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên sẽ không lấy chân thân đi mạo hiểm.
Đông Bá Tuyết Ưng áo bào tinh lam cầm lấy phù bài, dễ dàng xuyên qua gợn sóng pháp trận kia.
“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng áo bào tinh lam khẽ biến sắc, phía trước là một mảng cảnh tượng u ám, trung ương u ám, đang có một bóng người khoanh chân ngồi ở nơi đó, trên người hắn còn có hai sợi xích trói buộc.
“Dựa theo phù bài cảm ứng, chính là nơi này! Mà nơi này chỉ có một tù nhân này.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía tù nhân kia, “Hắn chính là tù nhân ta phải giết.”
“Rốt cuộc muốn giết ta rồi sao?”
Bóng người khoanh chân ngồi ở nơi đó khẽ nói. Hắn ngẩng đầu, trán hắn có hai cái sừng nhọn, toàn thân có lân giáp màu đen, hai tay đều là móng vuốt như lưỡi đao. Một đôi mắt màu đỏ tươi mang theo sát ý lạnh như băng.
“Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc?” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức phân biệt ra, đây là sinh vật hắc ám thâm uyên, nhưng lại là một ác ma đã trở thành cấp độ Giới Thần, dùng tầng thứ của hắc ám thâm uyên miêu tả... Thuộc loại đại ma thần!
“Hả? Ngươi? Ngươi một Giới Thần nhị trọng thiên tới giết ta?” Đôi mắt màu đỏ tươi của đại ma thần này nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, cười nhạo nói, “Thật sự là trò cười.”
“Trò cười? Không thử làm sao biết được hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng áo bào tinh lam nói.
“Cút!!!”
Đại ma thần đột nhiên quát một tiếng.
Oành ~~~~
Sóng âm khủng bố lấy đại ma thần làm trung tâm, đánh đi bốn phương tám hướng, nháy mắt đã tràn ngập một khu vực u ám này, một khu vực u ám này giống như mặt hồ nhộn nhạo hẳn lên, dưới sóng âm này đánh tới, thân thể Đông Bá Tuyết Ưng áo bào tinh lam cũng theo ‘mặt hồ’ nhộn nhạo lên, bắt đầu vặn vẹo, hắn vội xoay người vung mạnh phù bài trong tay, phù bài ‘Vù’ bay ra khỏi phạm vi gợn sóng pháp trận, mà Đông Bá Tuyết Ưng áo bào tinh lam ngay sau đó thân thể ‘Ầm’ hoàn toàn vặn vẹo vỡ nát.
Đại ma thần cười lạnh nhìn một màn này, lập tức nhắm mắt lại yên lặng khoanh chân ngồi ở nơi đó.
...
Ngoài gợn sóng pháp trận.
Chân thân Đông Bá Tuyết Ưng có chút trợn mắt há hốc mồm, hắn đoán được thực lực tù nhân có thể rất mạnh, cho nên còn cẩn thận phái thế giới phân thân đi qua! Nào ngờ được chỉ một tiếng quát đã chấn vỡ thân thể hư giới của mình, may mắn phản ứng rất nhanh, nếu động tác chậm chút, ngay cả phù bài cũng thiếu chút nữa rơi xuống ở đó không về được.
“Vù.” Đông Bá Tuyết Ưng vẫy tay một cái, phù bài rơi vào trong tay.
“Thực lực này cũng quá lợi hại rồi, tuyệt đối là Giới Thần tam trọng thiên! Nói không chừng ở trong Giới Thần tam trọng thiên cũng không tầm thường, cho dù bị nhốt trói, muốn giết hắn cũng rất khó.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút líu lưỡi, “Sư tôn có ý tứ gì? Sẽ không để ta nghẹn đến Giới Thần tam trọng thiên mới có thể nhận được tuyệt học chứ?”
Nhìn gợn sóng pháp trận trước mắt, vẻ mặt Đông Bá Tuyết Ưng có chút trịnh trọng: “Muốn giết chết tù nhân này, ta phải toàn lực ứng phó.”
Vù, lập tức quay đầu nhanh chóng rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.