Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 661: Tranh đoạt huyết tinh




“Xoát xoát xoát.”
Đông Bá Tuyết Ưng rốt cuộc trong phạm vi cùng ngọn núi cao với nam tử giáp đen bị vây, một cái ý niệm, ở bên cạnh nam tử giáp đen liền hiện ra ba gã thanh niên áo bào lam, phốc phốc phốc... Ánh đao thương ảnh lóe lên, thân thể hư giới vốn không phải thân thể chân thật, mặc dù ngẫu nhiên có tổn thương cũng có thể nháy mắt khôi phục, Đông Bá Tuyết Ưng có thể phát huy thực lực hoàn mỹ, ba cái thân thể hư giới căn bản mặc kệ phòng ngự, điên cuồng tiến công, hầu như trong nháy mắt đã áp chế nam tử giáp đen, sau đó liền đâm một thương vào bụng nam tử giáp đen.
Nếu không có Cửu Xá, ở An Hải phủ Đông Bá Tuyết Ưng chính là hạng nhất!
Nam tử giáp đen cách huyết sát thần binh gần nhất, hiển nhiên bị Huyết Nhận thần đế cho rằng là thực lực đứng khá thấp, ở An Hải phủ, nam tử giáp đen nhắm chừng cũng chỉ xếp hạng tầm ba mươi, ‘Huyết sát thần binh’ đối mặt thân thể hư giới lại không thể phát huy tác dụng, dưới tình huống một chọi một, tự nhiên bị hoàn toàn áp chế!
“Không thể để Đông Bá cướp đi.” Bảy vị cao thủ Thần cấp khác ai cũng lo lắng, bọn họ đều biết nam tử giáp đen là chạy không thoát, nhưng phải ngăn trở Đông Bá Tuyết Ưng.
Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng một khi cướp được, trình độ uy hiếp so với nam tử giáp đen kia còn cao hơn nhiều.
Lúc này còn có bốn vị cao thủ Thần cấp ở phía sau nhanh chóng tới gần.
“Chúng ta cùng nhau liên thủ.” Bốn cao thủ Thần cấp này cũng truyền âm, bọn họ hiển nhiên cũng đều sốt ruột rồi. Thực bị Đông Bá Tuyết Ưng cướp được, muốn cướp lại là quá khó khăn.
“Được, liên thủ.”
“Ngăn cản An Hải phủ Đông Bá!” Mười một cao thủ Thần cấp không chút do dự lựa chọn liên thủ, bởi vì ai cũng nhìn ra được, thật sự không liên thủ, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ sợ có thể thuận lợi cướp được huyết sát thần binh.
Chỉ thấy trong đám cao thủ này một nữ tử tóc xanh lục áo bào dài xa xa nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, đôi mắt tản ra thanh quang âm u lạnh lẽo, môi khẽ nhúc nhích: “Các vị, chân thân Đông Bá ở kia!” Đồng thời sóng âm bắt đầu thổi quét thiên địa chung quanh, từng chỗ sóng âm đều đang hội hợp, trung tâm hội hợp chính là chân thân Đông Bá Tuyết Ưng trốn ở trong hư giới.
“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được thanh âm rất chói tai khó chịu chui vào trong đầu, không ngừng vang lên ông ông ông, “Công kích sóng âm? Cao thủ trong thần đình chi chiến thật nhiều, Hư Giới Thần Tâm là có tiếng sở trường ám sát, ta trừ chưa sử dụng thủ đoạn Thế Giới Thần Tâm, đã đem Hư Giới Thần Tâm ẩn nấp phát huy đến gần như cực hạn, nhưng vẫn bị phát hiện.”
Sóng âm uy lực tuy lớn, nhưng sức thừa nhận của Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể càng mạnh, hoàn toàn có thể chống đỡ được, căn bản không ảnh hưởng mình thao túng ba cái hư giới phân thân tiến hành công kích.
...
Ba cái hư giới phân thân không để ý bản thân, từng chiêu đều tiến công, nam tử giáp đen bị một thương đâm vào bụng, trong mắt cũng là phẫn nộ không cam lòng. Bị đâm một thương này cũng chưa có nguy hiểm tính mạng! Đông Bá Tuyết Ưng thật sự muốn giết đối phương, chỉ sợ phải mười mấy hai mươi thương mới có hi vọng, nhưng đâm vào bụng, cũng khiến đối phương hiểu... Căn bản không có hy vọng giữ được huyết sát thần binh.
Tiếp tục chống đỡ, chỉ sợ chỉ có một kết cục —— mất mạng bị đào thải.
“Đông Bá, ta không chiếm được, ngươi cũng đừng mong có được!!!” Nam tử giáp đen quát dữ tợn, đột nhiên vung tay, trường đao màu máu trong tay nháy mắt xuyên qua không gian đi ra chỗ sáu cao thủ Thần cấp xa xa ngoài mấy ngàn dặm.
Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.
“Bội phục.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nam tử giáp đen một cái, nháy mắt đồng thời biến mất, sau đó liền xuất hiện ở ngoài mấy ngàn dặm, mà nơi đó sáu cao thủ Thần cấp khác đã bắt đầu cướp đoạt.
“Bội phục sao?” Nam tử giáp đen đứng ở giữa không trung, giờ phút này ai cũng không vây công hắn nữa. Hắn lại nhẹ nhàng thở dài, “Đáng tiếc, gặp Đông Bá của An Hải phủ, thân thể hư giới của hắn không phải chân thân, căn bản không sợ huyết sát thần binh.”
Vù.
Nam tử giáp đen nhanh chóng lui đến rìa núi cao, xem cuộc chiến xa xa. Hắn đang chờ đợi cơ hội, nếu Đông Bá Tuyết Ưng chết, hắn có thể tiếp tục đi tranh đoạt.
...
Đông Bá Tuyết Ưng đối với các đối thủ này cũng không có hận ý gì, mọi người đều là vì tiến vào một trăm hạng đầu mà thôi, vào một trăm hạng đầu là nhất định được đại năng giả thu làm đệ tử, hơn nữa còn có thể đạt được một trái Vạn Hoa Chân Quả! Nam tử giáp đen lựa chọn từ bỏ, Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên lập tức rời khỏi hắn.
“Cẩn thận Đông Bá.”
“Không thể bị hắn cướp được.”
Sáu cao thủ Thần cấp kia, cùng với xa xa năm cao thủ Thần cấp khác đều muốn cướp đoạt huyết sát thần binh, nhưng bọn họ đều cảnh giác Đông Bá Tuyết Ưng.
Luận thực lực, Đông Bá Tuyết Ưng số một số hai ở trong bọn họ, ưu thế cũng chưa lớn đến mức độ nghiền áp. Chỉ là ‘Thân thể hư giới’ ở lúc cướp đoạt huyết sát thần binh uy hiếp quá lớn.
“Hừ.” Đông Bá Tuyết Ưng thử một phen, trong đó có một cao thủ dùng kiếm, một thanh kiếm tùy tùy tiện tiện chặn hai thân thể hư giới công kích, còn có các cao thủ Thần cấp khác ngăn trở, khiến Đông Bá Tuyết Ưng căn bản không có hy vọng.
“Bọn họ sợ Đông Bá, nhưng ta lại không sợ, chỉ cần có được huyết sát thần binh... Ta có thể nhanh chóng công kích chân thân của hắn.” Nữ tử trường bào xanh cũng ở một bên xa ra tay cự ly, tìm kiếm cơ hội cướp lấy huyết sát thần binh.
Xoát xoát xoát.
Ba thanh niên áo bào lam đồng thời xuất hiện.
“Ngươi...” Nữ tử trường bào xanh kinh hãi.
“Ngươi có thể phát hiện ta, cho nên, đưa ngươi ra ngoài.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời mỉm cười nói, trong lúc nhất thời trường thương bay múa, điên cuồng tấn công.
Nữ tử trường bào xanh lập tức kinh hoảng ngăn cản, chỉ là ba cái thân thể hư giới đối mặt không cần phòng ngự, nàng cũng trong nháy mắt đã rơi vào thế yếu, vội truyền âm sốt ruột nói: “Mau, mau tới giúp ta ngăn trở Đông Bá! Một khi ta chết, các ngươi ai cũng không phát hiện được chân thân Đông Bá! Đến lúc đó hắn có thể dễ dàng ẩn nấp chân thân, thân thể hư giới tùy ý ra tay đối phó các ngươi.”
Trừ có hai vị cao thủ Thần cấp cự ly xa thi triển pháp thuật hơi kiềm chế một chút, người khác đều chưa tới ngăn trở.
“Vô dụng, hiện tại huyết sát thần binh đã rơi vào trong tay một người, bọn họ đều đánh tranh! Nếu tới đây toàn lực kiềm chế ta, chỉ sợ nhận được huyết sát thần binh có thể nhân cơ hội chuồn mất.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời nói, đồng thời một thương đã đâm vào bả vai nữ tử trường bào xanh, “Ta uy hiếp tuy lớn, nhưng cao thủ kia đã có được thần binh, bọn họ lại muốn diệt trừ trước.”
“Đáng chết đáng chết.” Nữ tử trường bào xanh tức nghiến răng nghiến lợi, bả vai nàng vỡ ra, máu tươi bay tán loạn.
Nàng biết.
Đông Bá Tuyết Ưng nói không sai, lực hấp dẫn của huyết sát thần binh quá mạnh mẽ! Mọi người đều ngăn lại vị lấy được thần binh đó, nếu không đối phương một khi chạy xa, sẽ rất khó đoạt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.