Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 630: Mời (2)




“Bọn họ đều rất có tiềm lực, đều đứng ở bên chúng ta mới tốt, ngươi nhanh đi an bài, mời bọn họ tới đây.” Thanh niên áo bào đen hoa lệ phân phó.
“Vâng.” Lão giả cao gầy cung kính nói.
Thanh niên áo bào đen hoa lệ lập tức tiếp tục quan sát ba con Huyết Tình Toái Giới Thú kia trong cái hố khổng lồ: “An Hải phủ, càng ngày càng có ý tứ.” Tuy An Hải phủ chủ thực lực cường đại, có thể xưng là một tay che trời, các phe đều kính trọng hắn. Nhưng cũng không có khả năng muốn gì thì làm nấy! Bởi vì đây là lãnh thổ Huyết Nhận thần đình, là địa bàn của bệ hạ, ai cũng không có khả năng thật sự muốn gì thì làm.
Ngay cả một binh sĩ quân đoàn bình thường có giai vị trong người, cũng không phải tùy tiện có thể giết.
Thực lực An Hải phủ chủ mạnh nữa, cũng không có khả năng tùy tiện giết lung tung. Tự nhiên còn có các cường giả khác phân quyền, phủ chủ có lẽ không quá để ý tranh đoạt những quyền lực này, nhưng ‘Nhị điện hạ’ chỉ mới Giới Thần nhất trọng thiên lại phi thường để ý! Quyền lực càng lớn, hắn mới có thể càng tự tại thống khoái.
...
Trong động phủ của Đông Bá Tuyết Ưng.
Từ sau khi tình báo hắn tu hành mới hai ngàn ba trăm năm truyền ra, số lượng Giới Thần bái phỏng Đông Bá Tuyết Ưng kịch liệt tăng vọt! Lúc trước xếp hạng nhất, nhưng dưới tình huống bình thường tu hành ở khoảng trăm vạn năm, tương lai đánh giá Giới Thần nhất trọng thiên rất nhẹ nhàng, Giới Thần nhị trọng thiên có hi vọng. Nhưng vậy cũng không đáng nhiều Giới Thần như vậy đến bái phỏng.
Nhưng hiện tại...
Đều ý thức được Đông Bá Tuyết Ưng trẻ tuổi như vậy, tương lai tiền đồ chỉ sợ so với dự đoán lúc trước còn cao hơn, tương lai ở trong An Hải phủ, chỉ sợ cũng sẽ ở địa vị cao, rất nhiều Giới Thần bọn họ tương lai phải nhìn sắc mặt Đông Bá Tuyết Ưng làm việc, tự nhiên ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng còn yếu đến tặng quà lôi kéo tình cảm, dù sao chờ Đông Bá Tuyết Ưng thật sự cường đại rồi, chỉ sợ cũng không cần những món quà này nữa.
“Chậc chậc chậc, chẳng những các Giới Thần đến bái phỏng, thế mà ngay cả nhị điện hạ của An Hải phủ cũng đưa thiệp mời.” Tử Lôi đế quân than thở.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhìn thiệp mời màu đen trong tay, trên thiệp mời có thần văn, thần văn phác họa thành hai chữ ‘Long thị’.
“Nghe nói An Hải phủ nhị điện hạ mỗi một lần thần đình Vạn Hoa yến, đều sẽ mời mười hạng đầu của chiến đấu xếp hạng đi dự tiệc.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Lúc trước vị Giới Thần kia đến đưa thiệp mời cũng nói, là có thể dẫn người đi, nhiều nhất có thể dẫn theo hai người. Các ngươi ai muốn đi?”
Một đám tiền bối thần linh Hạ tộc trong đình viện đều liên tục lắc đầu.
“Không đi không đi.”
“Chỉ mang hai người, ai đi chứ, không đi.”
“Ngươi mang Tĩnh Thu pháp sư đi thôi, chúng ta sẽ không xen vào.”
Các thần linh Hạ tộc đều lắc đầu.
Đông Bá Tuyết Ưng cười cười, nhìn về phía thê tử của mình bên cạnh: “Tĩnh Thu, nàng đi không?”
“Đương nhiên.” Dư Tĩnh Thu mỉm cười, “Phải kiến thức một chút.”
...
Đợi đến ngày hôm sau.
Một chiếc xe kéo hoa lệ màu đen ở dưới chín sinh vật nhiều chân kéo đáp xuống cửa động phủ của Đông Bá Tuyết Ưng, trên xe kéo cũng có mười binh sĩ quân đoàn mặc áo giáp màu đen, còn có một người đánh xe áo xanh, người đánh xe áo xanh xuống xe kéo đến trước cửa động phủ cung kính hô: “Đông Bá đại nhân, chúng ta phụng mệnh đón Đông Bá đại nhân tới dự tiệc.”
Cửa mở, Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu sóng vai đi ra.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn chiếc xe kéo này, không khỏi âm thầm than thở. Con thú nhiều chân kéo xe kéo kia mỗi một con đều đắt đỏ hơn Mô Lâu Thú nhiều, cái xe kéo này cũng xa hoa hơn so với xe kéo của thiếu chủ Phi Vân hồ kia nhiều. Đây còn chỉ là phái tới đón người. Vị An Hải phủ nhị điện hạ này quả thực không bình thường.
“Vất vả các vị, chúng ta đi thôi.” Đông Bá Tuyết Ưng mang theo thê tử Tĩnh Thu lên xe kéo, ngồi xuống.
Mười binh sĩ quân đoàn cạnh xe kéo hộ vệ.
Người đánh xe áo xanh khống chế xe kéo, chín con thú nhiều chân nhanh chóng chạy đi, kéo xe kéo lướt qua không trung bay đi.
Thú nhiều chân kéo xe liễn phi hành ở trời cao, tốc độ cực nhanh.
Đông Bá Tuyết Ưng và Tĩnh Thu đều ngồi ở trong xe kéo nhìn bao quát cảnh sắc chung quanh, toàn bộ An Hải phủ thành quá quá lớn, xa xa cũng có một số kiến trúc hùng vĩ, thậm chí cũng có núi cao trập trùng.
“Ta đều không nhìn rõ An Hải phủ thành, chỉ có thể xa xa nhìn đến cuối, tường thành khổng lồ giống như ở cuối thiên địa.” Dư Tĩnh Thu tán thưởng.
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhìn tường thành khổng lồ dưới mây mù che lấp tận cuối, “An Hải phủ thành quả thực bất phàm, dù sao cũng là phủ chủ xây dựng, lại trải qua đại phủ chủ gia cố, bất cứ một pháp trận nào của tường thành cũng sâu không lường được như vậy.”
Tuy than thở, nhưng trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng lại dâng lên hào khí.
Mình chỉ cần không buông lỏng, tương lai thành Giới Thần tứ trọng thiên cũng không phải việc khó, thậm chí có chút hy vọng thành tựu đại năng!
“Phía trước sắp đến rồi.” Người đánh xe áo xanh lục chợt nói.
Chín con thú nhiều chân cũng đã bắt đầu hướng phía dưới bay đi, bay về phía quần thể cung điện khổng lồ đó. Đây là cung điện của An Hải phủ chủ, cũng là chỗ Long thị gia tộc.
Đáp xuống, lập tức xe kéo đỗ ở trước cửa một tòa thiên điện.
“Đông Bá đại nhân.” Ở cửa đại điện có một thị nữ áo tím đang chờ, chuyên môn nghênh đón.
Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu xuống khỏi xe kéo.
“Thật khá.” Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng đảo qua, một loạt binh sĩ quân đoàn mặc giáp vàng đứng cửa đại điện này, khí tức phát ra lại đều là khí tức Giới Thần!
“Mười Giới Thần ở ngoài điện trông coi?” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm rung động nội tình của gia tộc số một An Hải phủ này, cùng thê tử cùng nhau ở dưới thị nữ áo tím dẫn dắt đi hướng đại điện.
Trong đại điện, đã có một chút khách nhân đã đến.
Trong đó đã có thanh niên tuấn mỹ áo trắng ‘Đệ Thất Mai Vũ’, Đệ Thất Mai Vũ khoanh chân ngồi ở bên cạnh bàn, phía sau hắn là hai nữ tử mỹ mạo.
“Đông Bá đại nhân, mời bên này.” Thị nữ áo tím đem Đông Bá Tuyết Ưng dẫn tới vị trí, chính là ở bên cạnh Đệ Thất Mai Vũ.
Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi xuống, Dư Tĩnh Thu cũng ở một bên.
“Đông Bá huynh, chỉ dẫn theo một mình thê tử ngươi?” Đệ Thất Mai Vũ quay đầu nhìn.
“Tới kiến thức một chút, Tang phu nhân không tới?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc hỏi. Tang phu nhân là Giới Thần nhị trọng thiên, chẳng lẽ không dùng để bảo hộ Đệ Thất Mai Vũ?
“Loại yến hội này, nàng ấy không cần thiết đến.” Đệ Thất Mai Vũ lạnh nhạt nói. Nói giỡn, nay Ma Tuyết quốc chủ ở ngay trong Long thị gia tộc. Phủ chủ tự mình tiếp khách! Hiện nay trong ở toàn bộ An Hải phủ... Nàng không có khả năng có bất cứ nguy hiểm gì, lấy thực lực phụ thân nàng, dưới một ý nghĩ là có thể dễ dàng trấn áp toàn bộ phạm vi An Hải phủ thành, cho nên Tang phu nhân tự nhiên không cần thiết theo quá sát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.