Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 342: Đắc ý




Ở trong sự tra xét của hắn, ở trong kiến trúc khổng lồ này, trong một hình phòng, đang dùng xiềng xích trói chặt một nam tử, trên làn da nam tử bị khắc phù văn, toàn thân tựa như hôn mê.
“Bộc Dương Ba?” Đông Bá Tuyết Ưng trừng to mắt không thể tin được, người bị giam giữ trói chặt này, chính là Bộc Dương Ba Hạ tộc cho rằng đã chết trận!
“Hô hô hô...” Bộc Dương Ba hít thở rất yếu, nhưng làm Siêu Phàm sinh mệnh, ý thức của hắn lại vẫn tỉnh táo như cũ.
Kẹt.
Cửa sắt hình phòng bị đẩy ra, một lão giả còng đi đến, lão giả còng sau khi tiến vào liền bắt đầu lặng lẽ niệm chú ngữ, rất nhanh phù văn trên làn da Bộc Dương Ba đều sáng lên, mặt ngoài những phù văn này xuất hiện dòng khí màu đen, dòng khí màu đen mơ hồ hiện ra một cái đầu lâu màu đen, Bộc Dương Ba kìm không được phát ra tiếng kêu rên.
“A a, giết ta đi, có bản lãnh giết ta đi! Ta sẽ không đầu nhập vào các ngươi, sẽ không! Giết, a, giết ta đi!” Bộc Dương Ba kêu thảm.
“Siêu Phàm sinh mệnh vĩ đại, ta một người hầu nào dám giết ngươi.” Lão giả còng cười khục khặc, thanh âm giống như từ trong yết hầu ép ra, khàn khàn chói tai, “Ta chỉ là tuân theo mệnh lệnh làm việc mà thôi!”
“Đáng chết, đáng chết.”
Bộc Dương Ba thống khổ kêu rên tức giận mắng.
Hắn đường đường một vị Siêu Phàm sinh mệnh, nhưng giờ phút này toàn bộ linh hồn đều bị phong cấm, căn bản không thể điều động một tia đấu khí, càng không thể điều động thiên địa lực lượng.
“Hi Đông, Hi Đông, xin lỗi, xin lỗi, ta, ta thực không cam lòng, thực không cam lòng!” Trong lòng Bộc Dương Ba thống khổ nhất chính là nữ Siêu Phàm ‘Hi Đông’ hắn theo đuổi được, Hi Đông là một vị nữ Siêu Phàm pháp sư so với hắn còn nhỏ hơn chút, còn là sau khi chiến tranh ác ma bắt đầu, các Siêu Phàm cũng không biết mình khi nào sẽ chết, vị Hi Đông pháp sư kia vứt bỏ sự băn khoăn đi lại cùng một chỗ với Bộc Dương Ba.
Hai người bọn họ cùng một chỗ, cũng rất ân ái vui vẻ.
Bộc Dương Ba càng đắc ý vô cùng, thường xuyên khoe khoang với mấy người bạn kia của mình, Dư Phong, Trương Bằng, Đông Bá Tuyết Ưng mấy người bọn họ!
Nhưng bây giờ thì sao?
“Ta xong rồi.”
“Xong rồi... Ở lúc vòng tay đưa tin của ta bị vỡ nát, Hạ tộc bên kia chỉ sợ sớm cho rằng ta đã chết rồi nhỉ? Ta một người đã chết, nếu lại ‘Sống lại’ là khẳng định sẽ lọt vào hoài nghi, bọn họ không có khả năng thả ta trở về nữa, mặc dù đầu nhập vào bọn họ cũng chỉ có thể vĩnh viễn sống trong bóng đêm.”
“Đáng chết, đáng chết.” Bộc Dương Ba cảm thấy trái tim mình cũng đang bị kiến gặm nhấm.
Đúng lúc này ——
“Thế nào? Tiểu tử này cúi đầu chưa?” Một thanh âm vang lên, chỉ thấy một nam tử áo bào tro mặt ngoài thân thể tràn ngập sương mù màu đen đi đến.
“Bẩm đại nhân, không có cúi đầu, hắn một lòng muốn chết!” Câu lũ lão giả ngay cả cung kính nói. Hắn cũng chính là cái bình thường pháp sư, trước mắt cái này nam tử áo bào tro nhưng mà Siêu Phàm sinh mệnh.
“Ngươi đi ra ngoài trước.” Nam tử áo bào tro phân phó.
“Vâng.” Lão giả còng ngoan ngoãn rời đi.
Nam tử áo bào tro thuận tay đóng lại cửa sắt, lúc này mới tán đi sương mù màu đen ngoài thân hắn, lộ ra một gương mặt rất âm lãnh. Chính là tuổi lớn nhất trong một đám sư huynh đệ Xích Vân sơn thế giới, cũng bị Trì Khâu Bạch khẳng định không có hy vọng gì nắm giữ chân ý ‘Tư Đồ Hồng’.
“Tư Đồ Hồng!” Bộc Dương Ba bị trói chặt cúi đầu đột nhiên ngẩng đầu, gương mặt dữ tợn nhìn Tư Đồ Hồng trước mắt, nghiến răng nghiến lợi nói, “Ngươi còn tới? Ngắn ngủn ba tháng. Ngươi đã đến ba lượt rồi!”
“Chính là thích nhìn bộ dạng đáng thương này của ngươi, xem bộ dáng ngươi nghiến răng nghiến lợi điên cuồng, ta càng vui vẻ.” Tư Đồ Hồng đứng ở nơi đó cười nhạo, “Lúc ở Xích Vân sơn, ngươi không phải luôn đối nghịch với ta sao? Ha ha, chống đối ta sẽ không có kết cục tốt. Yên tâm, ngươi mới là kẻ đầu tiên! Về sau còn có thể có một Siêu Phàm đến cùng làm bạn với ngươi!”
“Ngươi nhất định sẽ bị phát hiện, Hạ tộc nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Trong mắt Bộc Dương Ba tràn đầy oán hận, vừa nghĩ đến càng nhiều Siêu Phàm bị phản đồ này bắt được, hắn lại càng thêm phẫn nộ.
“Phát hiện? Ha ha, ngươi không phải chưa phát hiện sao?” Trong đôi mắt Tư Đồ Hồng tràn đầy điên cuồng, “Ta sẽ cẩn thận lựa chọn, làm từ từ, mấy chục năm bắt một đứa, mấy trăm năm là có thể bắt được mười đứa! Ta bắt càng nhiều, công lao của ta sẽ càng lớn!”
“Ngươi tên phản đồ! Hạ tộc đối đãi ngươi không tệ, ngươi lại làm phản đồ, còn muốn tiếp tục hại Siêu Phàm khác!” Thanh âm Bộc Dương Ba cũng đã khàn khàn.
“Hừ hừ, Trì Khâu Bạch. Tư Không Dương, bọn hắn kẻ nào coi trọng ta?” Tư Đồ Hồng cười lạnh nói, “Bọn hắn căn bản là chưa từng để ý ta, ở trong mắt bọn hắn, Đông Bá Tuyết Ưng mới là quan trọng nhất! Nhưng chính như Trì Khâu Bạch nói, ta tu hành quả thực càng ngày càng chậm, ở trong chiến tranh với ác ma thực lực của ta cũng có thể bị ma lực phân thân của các ngũ giai ác ma giết chết, một khi đã như vậy, còn không bằng đầu nhập vào Ma thần hội!”
“Nhưng sào huyệt ác ma đã bị Đông Bá hắn giải quyết!” Bộc Dương Ba cả giận nói.
“Đó là chuyện sau khi ta đầu nhập vào.” Tư Đồ Hồng cười lạnh. “Hơn nữa ngươi đừng nhắc về Đông Bá Tuyết Ưng với ta!”
Nhìn Đông Bá Tuyết Ưng càng mạnh...
Trong lòng Tư Đồ Hồng càng thêm phẫn hận! Đáng chết, Đông Bá Tuyết Ưng ngươi, muốn diệt trừ sào huyệt ác ma vì sao không sớm diệt trừ? Chờ sau khi ta đầu phục, ngươi mới diệt trừ?
“Bộc Dương Ba, ta khuyên ngươi ngoan ngoãn đầu nhập vào đi, cứng đầu như vậy có tác dụng gì?” Tư Đồ Hồng nói.
“Ta cho dù đầu nhập vào, cũng vĩnh viễn chỉ có thể trong bóng đêm, sống không bằng chết!” Bộc Dương Ba cắn răng nói, “Muốn ta cống hiến sức lực cho các ngươi, nằm mơ!”
“Sinh sống trong bóng đêm lại như thế nào? Ngươi đến lúc đó còn có thể nghĩ cách đem nữ nhân của ngươi, nữ Siêu Phàm pháp sư tên Hi Đông kia cũng lừa đến... Hai người các ngươi không phải lại có thể cùng một chỗ?” Tư Đồ Hồng cười tủm tỉm nói.
“Cút!!!” Sắc mặt Bộc Dương Ba dữ tợn, “Không cho phép ngươi chạm vào Hi Đông, không cho phép!”
“Chậc chậc chậc... Thật là ân ái, vì Bộc Dương sư đệ ngươi ân ái như vậy, chúng ta sư huynh đệ một hồi, ta cũng sẽ giúp ngươi cùng Hi Đông muội muội.” Tư Đồ Hồng cười càng thêm sáng lạn.
“Ngươi nhất định sẽ chết, nhất định sẽ chết!” Bộc Dương Ba thống hận vô cùng.
“Hình phạt của Ma thần hội thật sự quá yếu, ba tháng cũng chưa khiến ngươi cúi đầu, đừng vội, Ma thần hội truyền thừa vô tận năm tháng, các pháp sư tìm hiểu hắc ám hủy diệt cân nhắc ra rất nhiều thủ đoạn hình phạt!” Tư Đồ Hồng nói, “Rất nhiều thủ đoạn hình phạt đều làm một lần, phải trên trăm năm! Trên trăm năm hình phạt, ngẫm lại bản thân ta cũng sợ, nếu ngươi đến lúc đó còn chưa cúi đầu, không có việc gì, thân thể của ngươi có thể cho để các pháp sư điên kia làm thí nghiệm! Thậm chí sau khi thân thể sụp đổ, linh hồn của ngươi cũng có thể bị bắt đi làm thí nghiệm... Thân thể cùng linh hồn của ngươi, Ma thần hội sẽ không lãng phí một chút nào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.