Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 206: Tức giận (2)




“Oành.”
Trong cơ thể Đông Bá Tuyết Ưng vận chuyển bí thuật đấu khí cực phẩm《 Hỏa Kiếp Thất Tinh 》, đấu khí vận chuyển và lực lượng thân thể kết hợp cùng một chỗ, từng chiêu từng thức càng thêm hung mãnh.
Mười năm thời gian, luôn dựa vào nguyên thạch tu luyện, đấu khí của Đông Bá Tuyết Ưng cũng đạt tới Phi Thiên cấp đỉnh phong! Thân thể càng sớm đã đến Phi Thiên cấp đỉnh phong... Nay thân thể và đấu khí trong khoảng thời gian ngắn đều rất khó đột phá, trừ phương diện cảnh giới, đồng thời đấu khí đột phá còn cần dựng dưỡng súc tích đủ nhiều Siêu Phàm đấu khí. Thân thể đột phá đến Thánh Cấp sơ kỳ cần năm vạn cân nguyên thạch kinh người! Đông Bá Tuyết Ưng lần trước Siêu Phàm sinh tử chiến cũng chỉ nhận được năm ngàn điểm cống hiến mà thôi, thiếu quá nhiều quá nhiều.
“Hô hô hô!!!”
Một thanh trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cao thấp tung bay, tùy ý điên cuồng tấn công.
Như cuồng phong thổi quét, như sóng triều mãnh liệt, một chiêu tiếp một chiêu, uy lực một chiêu dẫn vào đến chiêu tiếp theo, khiến chiêu số của Đông Bá Tuyết Ưng vô cùng nối liền, uy lực cũng cực lớn. Quỷ dị, hung mãnh, mơ hồ tất cả đều dung nhập trong đó.
“Tiểu tử, ngươi so với lần trước mạnh hơn nhiều.” Tráng hán tóc đỏ có chút chật vật ứng đối, chỉ có thể ỷ vào bản thân lực lượng lớn tốc độ nhanh, cùng với một đôi đại chuỳ đủ lớn, liền giống như hai tấm khiên dùng để ngăn cản, vậy mới miễn cưỡng ngăn trở. Nếu là sử dụng binh khí loại đao kiếm, sợ sớm đã bị trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng đâm ở trên người.
“Nhưng so với Chùy sư phụ, vẫn có chênh lệch.” Đông Bá Tuyết Ưng đánh vui vẻ đầm đìa, hắn cũng là thương pháp vừa đột phá, tất nhiên đánh thống khoái.
“Lợi hại lợi hại.”
Văn Vĩnh An, Đô Nhu Nhu, Tư Đồ Hồng, Trương Bằng, Dư Phong, Vu Thương một đám xem cuộc chiến đều than thở.
“Thương pháp của hắn lợi hại hơnr rồi.”
“Rõ ràng so với lần trước lợi hại hơn nhiều! Sợ là trong chúng ta cũng chỉ Đô sư tỷ có nắm chắc thắng hắn, người khác đều không nắm chắc.”
“Đúng, hắn cận chiến càng thêm đáng sợ.”
Bọn họ cũng đều tự mình hiểu lấy, có thể phán định giờ phút này Đông Bá Tuyết Ưng thực lực tăng vọt, chỉ sợ chỉ thua Đô Nhu Nhu đạt tới thời gian ảo diệu tầng thứ hai mà thôi. Như người khác nhiều nhất dựa vào thủ đoạn của mình bất bại, thật sự cận chiến, mặc dù Tư Đồ Hồng cận chiến rất mạnh nhắm chừng cũng chỉ miễn cưỡng đánh ngang tay mà thôi! Phải biết rằng Tư Đồ Hồng là một người lớn tuổi nhất, tu luyện đã bao lâu?
Theo một lần giao kích.
Đông Bá Tuyết Ưng nhanh chóng bạo lui.
“Chùy sư phụ lợi hại, xem ra muốn thắng một chiêu nửa thức, còn phải tu hành nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười đứng ở giữa không trung.
Tráng hán tóc đỏ đứng ở giữa không trung cũng khẽ gật đầu: “Ngươi rất lợi hại, qua một thời gian nữa, ta chỉ sợ cũng không phòng thủ được.”
“Trở về.” Thanh âm có chút tức giận vang lên.
Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn, xa xa lão giả áo bào vàng Cung Ngu sư phụ sắc mặt khó coi, mà một bên Tư Không Dương quan chủ cũng lạnh mặt, không có biểu cảm khác.
Không ổn!
Hai vị Bán Thần sư phụ, tựa như mất hứng?
Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng chột dạ một phen, lập tức hóa thành luồng sáng bay trở về giữa sườn núi kia.
“Đông Bá Tuyết Ưng!” Lão giả áo bào vàng Cung Ngu tức tới mức mặt cũng đỏ lên, nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, quát, “Ai cho ngươi cái gan đó! Ai bảo ngươi làm càn như vậy?”
“Ta, ta...” Đông Bá Tuyết Ưng có chút kinh ngạc.
Các Siêu Phàm khác cũng có chút kinh ngạc.
Tư Không Dương quan chủ tắc như trước lạnh như băng ở bên cạnh nhìn.
“Ta lần trước đã nói với ngươi!” Lão giả áo bào vàng Cung Ngu quát, “Ngươi đã chuyên tâm thủy hỏa ảo diệu, thì một lòng đi nghiên cứu. Phong chi ảo diệu kia bỏ đến một bên. Ta nói với ngươi chưa?”
“Nói rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng đáp.
Lần trước Cung Ngu sư phụ là lựa lời khuyên bảo, con đường tu hành kiêng kị nhất phân tâm, dù sao tinh lực Siêu Phàm là có hạn, tuổi thọ cũng có hạn. Cũng chỉ Đông Bá Tuyết Ưng nay rất trẻ tuổi, đi phân tâm tu hành phong chi ảo diệu, Cung Ngu sư phụ cũng đơn giản răn dạy chút. Dù sao trì hoãn một chút thời gian... Đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói quả thực không tính là gì.
Bởi vì hắn còn có thời gian dài đằng đẵng đi tu hành.
“Nhưng ngươi, nhưng ngươi lại làm càn như thế, lớn mật như vậy!” Lão giả áo bào vàng Cung Ngu tức sắp phát điên, giận dữ hét, “Ngươi thế mà, ngươi thế mà đem phong chi ảo diệu, dung nhập đến trong thủy hỏa ảo diệu? Ai bảo ngươi làm bậy như vậy?”
Tiếng rống của hắn làm không gian chung quanh cũng đọng lại, trực tiếp trấn áp ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được thân thể bị áp bách, tạng phủ chấn động, yết hầu hơi ngọt, máu tươi cũng đã đến miệng.
Chút thương thế này Đông Bá Tuyết Ưng không để trong lòng.
Nhưng hắn có chút sợ hãi.
Bởi vì nhiều năm như thế... Cung Ngu sư phụ luôn là người hiền lành, thái độ đối với bọn họ đều rất không tệ, chưa từng phát hỏa lớn như vậy!
Cho dù là lười nhác như Bộc Dương Ba, Cung Ngu sư phụ cũng chỉ là đơn giản nói một chút mà thôi.
“Cái gì!” Đô Nhu Nhu, Văn Vĩnh An, Trác Y, Dư Phong một đám Siêu Phàm đều giật mình nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Hắn thế mà dám làm loạn như vậy!”
Bọn họ dù sao đều tu hành không gian ảo diệu, sinh mệnh ảo diệu những thứ mình am hiểu, đối với thủy, hỏa, phong ảo diệu đều không am hiểu! Cho nên thương pháp của Đông Bá Tuyết Ưng hung mãnh quỷ dị, bọn họ cũng chưa nhìn ra... Đông Bá Tuyết Ưng đã đem phong ảo diệu dung nhập đến trong thủy hỏa ảo diệu, ba cái đã hoàn toàn dung hợp, hỗ trợ lẫn nhau, tựa như một thể!
“Đông Bá Tuyết Ưng, nói cho ta biết.” Tư Không Dương quan chủ mở miệng, sắc mặt hắn vẫn lạnh như băng, thanh âm cũng lạnh như băng, “Ngươi sao dám làm như thế? Chẳng lẽ thường thức tu hành, ngươi cũng không biết?”
“Biết.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
“Con đường tu hành, nhấp nhô gian nan, các Siêu Phàm phần lớn dừng lại ở Phi Thiên cấp, có thể bước vào Thánh Cấp đã ít lại càng ít! Có thể bước vào Bán Thần, càng vô cùng hiếm thấy.” Tư Không Dương nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, thanh âm lạnh như băng, “Ngươi thiên phú ngộ tính cực cao, tuổi còn trẻ đã thủy hỏa ảo diệu kết hợp lẫn nhau, thậm chí thủy hỏa ảo diệu thoải mái như thế đã đạt tới tầng thứ hai! Tiếp tục như vậy, trong trăm năm cũng có hi vọng nắm giữ thủy hỏa chân ý, mặc dù tu hành chậm một chút, trong hai trăm năm cũng nhất định có thể thành, Thánh Cấp dễ dàng như lấy đồ trong túi.”
“Cao thủ Siêu Phàm Thánh Cấp, có một ngàn năm trăm năm tuổi thọ, ngươi trong hai trăm năm nhất định nắm giữ thủy hỏa chân ý! Tiếp tục dốc lòng tu hành, thủy hỏa chân ý tiếp tục tăng lên, trong một ngàn năm có hi vọng bước vào Bán Thần cảnh.”
“Ngươi tiền đồ rộng lớn, Hạ tộc ta cũng có hi vọng thêm một Bán Thần nữa!”
“Chúng ta đều tràn ngập chờ mong đối với ngươi!” Trong mắt Tư Không Dương quan chủ lóe ra ánh sáng lạnh, “Nhưng ngươi, cũng đã làm những gì!!! Ngươi đang tự hủy tương lai!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.