Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1832: Quét ngang (2)




“Bại lộ thì bại lộ đi, lấy thực lực của ta, ba vị hồn nguyên tổ thần không ra, ta ai cũng không sợ. Về phần hồn nguyên tổ thần, chung quy là hồn nguyên cường giả nhảy ra khỏi lồng giam, thậm chí mở ra thế giới khổng lồ này, thân phận như thế, hẳn là không đến mức dễ dàng hô đánh hô giết đối với ta nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.
Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này có rất nhiều tâm tư.
Ba vị cao thủ Thần Đế viên mãn khác, lại là thật sự lòng tràn đầy hoảng sợ.
“Oành!” “Oành!” “Oành!”
Linh hồn Ma Ảnh tông chủ, Vu Triết thành chủ, Bắc Hà đại đế đều bị thế giới hư ảo khủng bố lôi kéo, ai cũng hoảng sợ vạn phần, dốc hết toàn lực đi ngăn cản. ‘Tâm lực’ có thể dùng để chiến đấu đã ít lại càng ít, thậm chí đối với thân thể khủng bố của mình cũng không thể khống chế hoàn mỹ nữa, trình độ thô ráp của chiêu số kịch liệt tăng lên, uy lực tự nhiên giảm đi rất lớn.
“Sao có thể? Đây, đây là chiêu số linh hồn?” Ma Ảnh tông chủ bị dọa choáng váng, thậm chí hắn ngay lập tức rút lui, lấy tốc độ cực hạn nhanh chóng hướng xa xa trốn chạy, “Bắc Hà chết tiệt, hắn thế mà không nói Phi Tuyết Thần Đế này có được chiêu số linh hồn đáng sợ như thế, chiêu số linh hồn thế mà có thể mạnh đến mức như thế, tâm lực của ta gần như chín thành đều phải toàn lực đi chống cự.”
“Bắc Hà! Ngươi điên rồi, đủ ác! Tình báo quan trọng như thế của kẻ địch ngươi cũng chưa nói, được lắm, được lắm!” Ma Ảnh tông chủ vừa chạy vừa đưa tin, hiển nhiên tức giận.
Nếu nói Ma Ảnh tông chủ bị dọa ngay lập tức chạy trốn.
Vu Triết thành chủ kia tuy cũng kinh ngạc giận dữ vạn phần, nhưng chưa hoảng, bởi vì cơ thể sương mù độc long của hắn hầu như xưng được là ‘bất tử’, ngay cả Vân Phượng thành chủ cũng không làm gì được hắn.
“Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa linh hồn ta cũng không chống đỡ được. Nếu linh hồn không chống đỡ được, vậy ta cũng sẽ chết?” Vu Triết thành chủ trong lúc nhất thời cũng lòng tràn đầy tức giận, trực tiếp đưa tin cho Bắc Hà đại đế, “Bắc Hà, Phi Tuyết Thần Đế này có chiêu số linh hồn khủng bố như vậy, tin tức như thế ngươi thế mà chưa nói cho chúng ta, lần này ngươi chẳng những phải bổ túc mười vạn Hồn Nguyên Tinh Ngọc, còn phải bồi thường chúng ta.”
“Oành ~~~ “
Đông Bá Tuyết Ưng ở cùng lúc thi triển chiêu số linh hồn, trường thương trong tay lại đột nhiên hướng Ma Ảnh tông chủ chạy trốn điểm một phát.
Ma Ảnh tông chủ tuy đang điên cuồng chạy trốn, nhưng tốc độ chạy trốn phi hành nhanh nữa, sao bằng với không gian phạm vi rộng? Chỉ thấy một cái bọt khí hư không khổng lồ xuất hiện, trực tiếp bao vây Ma Ảnh tông chủ! Vách ngăn bọt khí hư không tầng tầng lớp lớp, đây lại là thuật cầm tù, Ma Ảnh tông chủ bị nhốt trong đó, lập tức dốc sức công kích.
Nhưng bọt khí hư không này không ngừng dời đi lực đánh vào, tâm lực Ma Ảnh tông chủ giờ phút này có thể sử dụng chỉ có một thành, tuy thân thể hắn đặc biệt cường đại, mặc dù một thành tâm lực vẫn có thể phát huy ra ba thành thực lực trước đó, nhưng cũng chỉ là tiêu chuẩn Thần Đế hậu kỳ, trong lúc nhất thời lại phá không nổi bọt khí hư không.
“Bắc Hà!” Đông Bá Tuyết Ưng đối với Ma Ảnh tông chủ, chỉ là thuận tay một chiêu mà thôi.
Hắn hóa thành mơ hồ ảo ảnh, vồ thẳng Bắc Hà đại đế!
Đây mới là mục tiêu hắn muốn giết.
“Chiêu số linh hồn của hắn sao có thể mạnh như vậy?” Bắc Hà đại đế sợ ngây người, tuy Vu Triết thành chủ, Ma Ảnh tông chủ đều đưa tin cho hắn, nhưng Bắc Hà đại đế căn bản mặc kệ hai người kia, trong lòng hắn kinh ngạc giận dữ là chiêu số linh hồn của Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này, “Lúc ở Đoạn Nha sơn mạch, cấp số Thần Tướng phần nhiều cũng có thể chống đỡ được, ta thế mà cần tám phần tâm lực mới có thể miễn cưỡng chống lại thế giới hư ảo kia?”
“Oành.” Đông Bá Tuyết Ưng đánh tới, đồng thời trường thương đột nhiên giận vụt một phát.
Soạt.
Không gian chung quanh giống như khối băng thật lớn, hình thành một khối chỉnh thể, hơn nữa còn đang nhanh chóng ép bẹp hơn nữa, hầu như trong nháy mắt, ép mảnh như lưỡi đao.
“Không ổn, thực lực của ta chỉ còn lại có ba bốn thành, chỉ sánh ngang Thần Đế hậu kỳ.” Bắc Hà đại đế đã sốt ruột.
Trong Thần Đế viên mãn.
Tuy đều là đem huyết mạch lực đào móc đến mức tận cùng, thành tựu bán hồn nguyên sinh mệnh thể. Nhưng huyết mạch khác nhau làm thực lực bọn họ cũng khác nhau, ví dụ như ‘Ma Ảnh tông chủ’ ‘Thiết Long thành chủ’ hai vị này đều là bản thân thân thể mạnh tới thái quá. Thân thể Thiết Long thành chủ quá mạnh, đánh giết chính diện gần với Vân Phượng thành chủ! Ma Ảnh tông chủ thân thể quá mạnh, thuần túy tốc độ cũng là thứ hai thần giới.
Loại này thân thể rất mạnh, mặc dù còn sót lại cực ít tâm lực, mỗi chiêu thức vẫn có uy thế rất mạnh. Mặc dù đứng ở nơi đó mặc cho kẻ địch công kích, kẻ địch cũng rất khó thương tổn bọn họ.
Lại ví dụ như ‘Vu Triết thành chủ’, Vu Triết thành chủ có thể hóa thân sương mù độc long, có thể xưng là thân bất tử, ở phương diện trói buộc kẻ địch hắn cũng là ba hạng đầu của thần giới. Nhưng phương diện khác, ví dụ như chiến đấu chính diện vân vân thì rất yếu.
Đều có ưu thế.
Mà Bắc Hà đại đế, lại là sở trường nhất tấn công! Thân thể lại là so với Vu Triết thành chủ, Thiết Long thành chủ kém một mảng lớn, chỉ có thể tính tiêu chuẩn bình thường trong Thần Đế viên mãn.
“Phốc.” Không gian đè ép rốt cuộc vỡ vụn, Bắc Hà đại đế cũng phun ra máu tươi, nhiều chỗ của thân thể cũng xuất hiện vết thương, máu tươi bắn tung tóe.
“Oành.” Đông Bá Tuyết Ưng lao xuống tốc độ cao lại đâm mạnh một thương.
Mũi thương còn chưa tới.
Lại có dao động vô hình trực tiếp đánh vào trong cơ thể Bắc Hà đại đế, Bắc Hà đại đế tuy dốc sức ngăn cản, nhưng một chiêu này lại là không thể ngăn cản, trực tiếp thẩm thấu đến trong cơ thể! Bắt đầu ở trong thân thể hình thành các tầng dao động, cuối cùng dao động hợp nhất, làm Bắc Hà đại đế không khỏi há mồm phun ra máu tươi, cũng có mảnh vỡ tạng phủ phun ra.
“Không ổn, chiêu số của ta luận huyền diệu, so với hắn yếu hơn một mảng lớn, nay tâm lực có thể sử dụng càng ít, chiêu số ngăn cản thì càng thêm thô ráp.” Bắc Hà đại đế nhất thời hiểu điểm này, “Thân thể của ta, cũng không mạnh mẽ như Ma Ảnh tông chủ, đánh tiếp như vậy, Ứng Sơn Tuyết Ưng này sợ chỉ cần mười mấy chiêu là có thể diệt sát ta.”
Mười mấy chiêu, lấy tốc độ ra tay ở cấp độ này của Đông Bá Tuyết Ưng, cũng là cực nhanh.
Bắc Hà đại đế có thể đạt tới trình độ này bây giờ, tự nhiên cũng quả quyết.
“Giết.” Đông Bá Tuyết Ưng nhanh chóng lại một thương đến.
“Đi.” Bắc Hà đại đế không chút do dự kích phát ấn ký màu máu trên cổ tay.
Ông.
Một bọt nước màu máu bao phủ Bắc Hà đại đế, mũi thương của Đông Bá Tuyết Ưng đâm một phát này, lại giống như đâm vào trong hư vô, trực tiếp đâm xuyên qua. Bọt nước màu máu kia căn bản không nổi lên một chút gợn sóng nào, sau đó ‘Soạt!’, bọt nước màu máu mang theo Bắc Hà đại đế bên trong nháy mắt biến mất ở thần giới này, không còn tung tích nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.